Teya Salat
Ly Hôn Lão Ba

Ly Hôn Lão Ba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322410

Bình chọn: 7.5.00/10/241 lượt.

lại bản nhạc mới

sáng tác xong hôm qua ra để chỉnh lại lần nữa.

Cô là nữ nhạc sĩ, bút danh Nhi Thải, đại minh tinh Lam Tư ngày xưa đã chọn một ca khúc cô sáng tác mà trình diễn rất thành công, bây giờ

trong giới nhạc sĩ cô cũng coi như là nổi tiếng, các công ty đĩa nhạc

đều chủ động đến hợp tác, khiến cô không phải lo viết nhạc mà không ai

cần.

Tiếng đàn du dương, mười ngón tay thon dài mảnh khảnh của cô đánh đàn như nước chảy mây trôi, tiếng nhạc động lòng người tràn ngập khắp căn

phòng.

Đột nhiên trong lúc đó, một đôi bàn tay to ôm lấy cô từ phía sau khiến tiếng đàn của cô trở nên lạc nhịp.

Cô quay đầu, còn không kịp mở miệng hỏi thì đôi môi đã bị bao phủ,

sau đó là một nụ hôn cuồng dã, nhiệt tình khiến cô đầu choáng váng,

thiếu chút nữa không thở được.

- Yêu tinh. Hắn khàn khàn nói.

- Chờ một chút…… Phòng…… Cô yếu ớt nhắc nhở.

Hắn lại coi như không nghe thấy, bắt đầu cởi áo của cô.

Động tác của anh quá nhanh chóng khiến cô khó mà phòng bị thì đã bị

lột sạch. Hắn ôm cô sát trên đàn dương cầm khiến đàn phát ra tiếng vang

lớn, cũng khiến cô kinh hãi trợn tròn mắt.

- Chờ một chút, không cần…. a

Hắn đặt cô cố định trên đàn, tiếng tới hung mãnh khiến cô thở gọi to tên hắn, cùng với tiếng đàn hỗn loạn.

Hơi thở bọn họ đều dồn dập, tim cũng đập nhanh.

Trong phòng trầm tĩnh lại, tiếng đàn hỗn loạn cũng yên lặng xuống theo bọn họ, không còn vang lên nữa.

Một lát sau, đàn dương cầm đột nhiên vang lên một tiếng “đinh”. Hắn ngẩng mặt đầy mồ hôi, mỉm cười với cô:

- Có khỏe không? Giọng nói trầm thấp, khàn khàn.

- Nếu làm hỏng đàn của em, anh phải đền

Ngải Thải Nhi yêu kiều liếc hắn một cái, nhẹ nhàng nói với hắn trong cơn thở gấp.

- Được

Hắn không chút do dự trả lời, cúi đầu thong thả hôn môi cô. Tiểu phúc vẫn ở trong cơ thể cô theo nụ hôn mà dần cứng rắn lên, sau đó lại một

lần nữa di động.

Hô hấp của cô không tự chủ mà lại rối lên, sự bình ổn vừa mới có được lại bị hắn trêu chọc mà rung động, thân thể mẫn cảm không chịu được.

- Đừng như vậy — a……

Cô xin tha muốn ngừng nhưng ai ngờ hắn lại kéo cô lại, khiến trong nháy mắt, hắn tiến sâu hơn vào cô.

Cô thở dốc kinh ngạc, hai tay lập tức ôm chặt cổ hắn, chân yêu kiều

vòng ôm lấy eo hắn, nửa là sợ té, nửa là không kìm lòng được, khiến hắn

khàn khàn cười nhẹ.

Cô ngẩng đầu lên lườm hắn một cái, hắn cúi xuống hôn cô một cái. Cứ

như vậy, cô quấn lấy anh, anh ôm cô về phòng ngủ tiếp tục lần thứ hai,

thứ ba.. của bọn họ, cho đến khi kiệt sức thì mới ôm nhau mà ngủ.

Ngoài cửa sổ, mặt trời dần lặn về phía tây, ánh trăng mọc lên ở phía đông.

Ban đêm bao phủ lên mặt đất.

- Cô ta là ai?

Khương Trọng Vũ trừng mắt nhìn người phụ nữ đang nấu bữa tối cho

mình, mặt đần ra hỏi ông anh song sinh đang đánh điện tử trước TV

- Bạn gái mới của cha.

Khương Bá Vũ không thèm quay đầu đáp, hai mắt vẫn chăm chú nhìn màn hình.

- Lại đổi rồi? Người lần trước đâu?

Khương Trọng Vũ nhăn nhó mặt mày. Cậu nhớ rõ tháng trước đến, bạn gái của cha không phải là người này.

- Đi rồi.

- Đi đâu?

- Ai biết

- Em tưởng lần trước ông nội nói cha sẽ kết hôn cùng cô ta?

Cậu nhíu mày, hoàn toàn không giống một đứa trẻ chín tuổi chút nào.

- Một một người hẹn hò cùng cha được qua ba tháng thì ông nội đều nói thế

Khương Bá Vũ mải mê đánh điện tử trả lời, lại bổ sung thêm:

- Cha nói không cần để ý lời ông.

- Có ý gì?

- Ai biết.

Khương Trọng Vũ lắc lắc đầu, thật sự suy nghĩ điều này: “không cần để ý lời ông” là ý gì? Chẳng lẽ cha chỉ thích hẹn hò mà không nghĩ tới

việc kết hôn à?

Suy nghĩ một chút, cha và mẹ đã ly hôn nhiều năm, từ trước khi cậu đi học nhà trẻ thì đã chia tay. Vì thế cậu với Liên Hi mới cùng nhau lớn

lên. Như vậy, cha và mẹ ly hôn cũng được 5,6 năm. Tuy rằng cha vẫn hẹn

hò bạn gái, hơn nữa bạn gái càng đổi lại càng đẹp, nhưng đến giờ vẫn

chưa kết hôn lại, thế là vì sao?

Bởi vì một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng sao?

Không đúng, nói như thế chả phải ví mẹ là rắn sao? Mẹ còn lâu mới thế.

Cho nên, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Cậu càng nghĩ càng khó hiểu, liều quay sang trưng cầu ý kiến anh trai.

- Anh, anh thấy thế nào?

- Thấy cái gì?

- Cha quen biết nhiều bạn gái thế sao lại không tái hôn?

- Ai biết. Khương Bá Vũ nhún vai.

Lại là hai chữ này. Khương Trọng Vũ nhìn anh chẳng thèm để ý, không

nhịn được đứng dậy, chắn ngang ti vi không cho Bá Vũ đánh điện tử nữa.

- Anh ở cùng cha sao lại không biết? Cậu chất vấn.

Khương Bá Vũ trừng mắt nhìn em trai mình, thấy nó vẫn đứng không nhúc nhích trước ti vi, đành phải buông điều khiển, để trò chơi giữa chừng

bị gameover.

Trò chơi này chơi rất hay, nghe em trai nói, nhạc ở trong trò chơi

này một nửa là của mẹ sáng tác cho nên còn chưa đưa ra thị trường nhưng

hai cậu nhóc được lây phần của mẹ mà được chơi trước. Nhưng nếu cậu muốn chơi cho tận hứng thì nên chờ em trai trở về mới được.

- Thế em ở cùng mẹ một chỗ có biết vì sao mẹ không tái hôn không?

Cậu hỏi lại em trai, hy vọng nó có thể hiểu được câu hỏi của nó có bao nhiêu ngu xuẩn.

Ai nói ở cùng một chỗ thì nhất định sẽ biết được đ