
trên đời. Cho dù người khác có dùng ánh mắt kỳ quái nhìn bọn hắn, hắn cũng không để ý, liền yêu nàng chân thành.
Chúng nữ nhìn nhìn nhau, đột nhiên một trận cười to.
Lạc Băng Nhi biểu hiện có lẽ thực dữ tợn, nhưng các nàng cũng không chán ghét. Trên thực tế, những nữ tử trong phòng này, có người nào ôn nhu yếu đuối?
“ Ngươi không sai, rất giống tính cách Phòng phu nhân”
Phòng Huyền Linh phu nhân nổi tiếng ghen tuông, năm đó tiên hoàng từng muốn ban thưởng mỹ nữ cho Phòng Huyền Linh làm thiếp, Phòng Huyền Linh không dám nhận. Tiên hoàng biết nguyên nhân này, liền cho gọi Phòng phu nhân tới hỏi, là muốn nhận rượu hay muốn đưa thiếp nhập môn? Phòng phu nhân không chút lo lắng liền nhận rượu, ai ngờ rượu kia lại toàn là dấm chua, nhất thời trở thành chuyện để mọi người đàm luận.
Tiết tiểu thư luôn luôn ngưỡng mộ Phòng phu nhân, nay lại gặp một người tính tình đồng dạng, tự nhiên muốn làm tri kỷ
Khuất Đột tiểu thư cũng vỗ tay theo “ Hảo, nên để cho các nam nhân biết, nữ nhân chúng ta cũng không phải dễ khi dễ”
“ Mạc phu nhân, ta ủng hộ ngươi” Lí tiểu thư cười nói “ Về sau ai dám làm khó dễ ngươi, hãy báo tên tuổi của ta” Nàng đi đầu đưa ra lệnh bài liên lạc của nhà mình, tiếp theo các vị tiểu thư cũng làm theo.
Trong lúc nhất thời, oanh oanh yến yến đem Lạc Băng Nhi vây quanh trong ba tầng, ngoài ba tầng, nàng không khỏi có chút ngẩn người.
Mạc Ly ngây ngốc nửa ngày sau đó cười to. Là ai kỳ quái? Là ai bình thường? Có lẽ chỉ cần một người lòng dạ trống trải, thì bình thường và khác thường cũng không khác biệt nhiều lắm.
Thẳng đến qua giờ tí, các vị cô nương hưng trí bừng bừng mới cảm thấy mỹ mãn trở lại khách điểm mình ở.
Mạc Ly cùng Lạc Băng Nhi mệt đến nỗi như tróc một tầng da.
“ Bọn họ nhiệt tình quá” Mà Lạc Băng Nhi thực không am hiểu ứng phó người như vậy.
Bởi vì các nàng thích ngươi” Hắn không biết nên vì nàng vui vẻ, hay là buồn bực? Các cô nương đó mỗi người đều có lai lịch bất phàm, các nàng nếu liên hợp lại, thậm chí có thể tả hữu tùy hướng mà đi.
Trường An, Lạc Dương không hiểu được có bao người muốn được làm cho các nàng vui vẻ, cầu một việc thăng chức sắp thành lại bại, mà nay, các nàng đem phần vinh hạnh này cho Lạc Băng Nhi.
Chỉ là, Lạc Băng Nhi không hề để ý đến, coi sự ưu ái đó là gánh nặng
Nàng nghĩ nghĩ, thấp giọng nói “ Ta cũng hiểu được các nàng không sai, nhưng… nhiều người như vậy, thật ồn ào”
Hắn cười to “ Không quan hệ, về sau ngươi muốn tìm các nàng, cứ từng nơi từng nơi mà đến, không đến cùng một nơi như vậy sẽ không ầm ỹ.
Nàng gật đầu “ Ngươi thì sao? Muốn cùng các nàng đi tìm thần tiên sao?” Nàng cũng đoán được các nàng muốn tìm là Tà Nguyệt lão nhân, nhưng trường sinh căn bản là chuyện hư ảo giả dối, mang các nàng đi tìm chính là thêm một phần tuyệt vọng.
“ Chúng ta còn muốn đi truy tra hung thủ lạm khai sát giới trong núi Thái Bạch, làm sao rảnh rỗi đi tìm đan dược trường sinh bất lão căn bẳn không có kia?”
Nói xong, hắn liền đi gọi tiểu nhị chuẩn bị nước ấm. Có việc cả một ngày, lại ầm ý đến hơn nửa đêm, hắn cùng nàng đều cần nước ấm để tắm rửa rũ bỏ mệt mọi.
“ Sau khi rửa mặt chải đầu xong, rồi ngủ một giấc, rồi ta mang ngươi đi Thiên Mã sơn trang”. Hiện nay, hắn đã có thể mở miệng nói ra chuyện này, tâm tình vẫn có chút phập phồng, nhưng hắn có dũng khí đối mặt.
Nước ấm được đưa đến. Lạc Băng Nhi khẩn trương cởi bỏ y phục.
Nàng cảm thấy mỹ mãn đem thân mình chìm vào trong bồn tắm, thoải mái đến tận xương cốt, nàng nhắm mắt lại, thở hắt ra một cái thật dài.
“ Quá tuyệt vời….” Nàng rên rỉ, thật lâu sau mới mở mắt ra, đã thấy Mạc Ly đưa lưng về phía nàng, đang ngồi ở trên giường, cúi mặt xuống.
“ Mạc Ly, ngươi không tắm sao?”
“ Ta chờ ngươi tắm xong rồi sẽ tắm” Thanh âm có chút khàn khàn.
“Vì sao? Cùng nhau tắm thôi!”
“ Nhưng là…..” Hắn chung quy rất thẹn thùng.
“ Thế nào lại như vậy? Chúng ta là vợ chồng nha!” Giọng nói của nàng thật thản nhiên. Cả đời bạn lữ, còn muốn ngày đêm giữ lễ, không biết có bao nhiêu mệt mỏi?
Hắn run rẩy một chút, mặt mày giãn ra “ Ngươi nói rất đúng”. Đứng lên, cởi y phục, hắn bước vào trong bông tắm, nước ấm bắn tung một chút.
“ Hô!” Quả nhiên, sau khi bận rộn, rửa mặt chải đầu là một việc vô cùng vui sướng, hắn một phen vốc nước ấm rót đầy mặt và cổ.
Nàng cười, cũng vốc nước lên, xoa xoa mặt hắn “ Thoải mái không?”
“ Tốt lắm” Hắn vuốt nước trên mặt, đôi mắt đen dừng ở nàng.
“ Làm sao vậy?”
“ Không có việc gì” Hắn lắc đầu. “ Chính là muốn nhìn ngươi”. Đơn thuần nhìn ngắm, trong cặp mắt hổ phách phản chiếu thân ảnh chính mình, nhu tình ngọt ngào chảy xuôi, tâm hắn cũng trở nên ôn nhu.
“ Vậy nhìn đi ! Cho ngươi xem cả đời” Nàng thực thoải mái nói.
Hắn cười, nghiêng người đi, nhẹ nhàng hôn lên môi nàng.
Nàng vui vẻ đáp lại hắn, bốn môi gắp gao dây dưa.
Thích nam nhân này thật nhiều a… Chỉ cần đụng tới hắm, trong tâm liền vang lên nhạc khác hạnh phúc.
Sau khi hôn xong, hắn kéo nàng vào lòng “ Băng Nhi, lần nay đi Thiên Mã sơn trang, khả năng sẽ gặp phải một ít chuyện không vui, nh