Man Nữ Hiệp

Man Nữ Hiệp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322000

Bình chọn: 8.5.00/10/200 lượt.

hương kia chỉ cách cổ họng hắn một tấc, hắn không tự chủ được nuốt nước miếng, thân thể còn có thể nhận thấy hàn khí ở mũi thương.

Mạc Ly thu thương, đối Chiến Thiên Hào vái một cái “ Sư huynh, đa tạ”

Chiến Thiên Hào thở hổn hển một lúc lâu mới nói “ Đây là chiêu thức gì vậy?”

” Chính là sư huynh đã dạy, đại hán phục ba tướng quân Mã Viện truyền xuống, Mã gia thương”

“ Không có khả năng! Mã gia thương sao có thể uy lực như vậy?”

“ Ta chỉ là theo lời Băng Nhi vừa rồi, vừa không thể lâu, nhu không thể thủ, liền thử đem chiêu thức trọng tố, phá vỡ lực”

Chỉ bởi vì hai câu nói, Chiến Thiên Hào liền bị đánh bại. Hắn hơn ba mươi năm khổ luyện không bằng vài câu nói? Thiên hạ này còn có công đạo sao? Hắn cúi đầu, hận không thể cắn lưỡi nha.

Lạc Băng Nhi mẫn cảm đi đến bên cạnh Mạc Ly. Nàng chỉ cảm thấy Chiến Thiên Hào hiện tại như con sói hoảng hốt, rất nguy hiểm.

“ Sư huynh?” Mạc Ly cũng phát hiện khác thường, lặng lẽ đề phòng đứng lên.

Chiến Thiên Hào hít sâu vài cái, lại ngẩng đầu, vẫn là khuôn mặt hào phóng tươi cười. “ Thật tốt, sư đệ, ngươi không hổ là đệ tử đắc ý nhất của sư phụ, quả nhiên trò giỏi hơn thầy”

“ Ít nhiều sư huynh dạy có cách”

“ Ta có cái công lao gì, ta hiện tại ngay cả ngươi cũng đánh không lại” Chiến Thiên Hào cười lớn, một lần nữa đem lưỡi búa to đặt vào giá binh khí, sau đó, chân phải đá một cái.

Mạc Ly cùng Lạc Băng Nhi đều nghĩ đến hắn phát tiết tức giận, nhưng sự thật là, trên tảng đá ở sân luyện võ mở ra một cái động lớn.

Mạc Ly cùng Lạc Băng Nhi đều rơi xuống. “ Sư huynh” Hắn gọi nói

“ Ngươi không nên trở về, sư đệ, ta không thể cho ngươi cướp đi tất cả của ta…” Tiếng nói âm trầm, không còn chút hào sảng? Còn chưa dứt câu, hắn lần nữa đá vào giá binh khí, địa động lần nữa khép lại.

Hết thảy đều có vẻ bình tĩnh, không hề sơ hở.

Rơi xuống cạm bẫy, Mạc Ly liền đem Lạc Băng Nhi ôm chặt vào trong lòng.

Hắn có thể bị thương đổ máu, cũng không muốn nàng mất nửa cọng tóc.

Địa động là một sườn dốc, cho nên bọn họ một đường thẳng tắp rơi xuống.

Phải nói người đào hầm rất có lương tâm? Nơi này vừa thẳng vừa nhẵn, trừ bỏ lăn lộn va chạm một chút, hắn không có va vào khối đá nào.

Đương nhiên, được hắn bảo hộ nàng cũng không chút xây xát.

Sườn dốc này cũng không quá dài, bọn họ lăn một khoảng thời gian uống được nửa chén trà, rốt cục cũng xuống đến đáy.

Nhưng bọn họ rất nhanh liền hối hận. Thà rằng tiếp tục lăn, cũng không muốn ở địa phương vừa bẩn vừa thối đến đòi mạng này.

“ Ác….” Lạc Băng Nhi ôm miệng nôn khan. “ Cái gì mà khó chịu như vậy chứ?”

Mạc Ly cố gắng chịu đựng ghê tởm, đốt đèn lên.

Đồng thời, bọn họ xoay người chạy như điên.

Thiệt nhiều thi thể, có cái đã thành xương trắng, có cái đang phân hủy, ít nhất cũng có mấy chục cỗ.

“ Mạc Ly….” Cảnh tưởng này rất làm người ta hoảng sợ, nàng toàn thân nhũn ra cơ hồ đứng không nổi.

Mạc Ly nhanh tay đỡ lấy nàng “ Chịu khó một chút, Băng Nhi, ta lập tức tìm đường ra”

Tuy rằng hắn cũng rất khó chịu, nhưng vẫn ôm lấy nàng, chạy như điên đi tìm đường ra.

Đường hầm dưới đất này rất lớn, hắn chạy một lúc mới nhìn thấy giới hạn.

“ Chỉ sợ nơi này rộng bằng một nửa Thiên Mã sơn trang” Hắn tâm càng lúc càng trầm. Tòa mật thất như thế, cũng không phải chỉ ba, năm năm có thể tạo thành, chỉ sợ từ khi Thiên Mã sơn trang thành lập, nó đã tồn tại.

Nhưng sư phụ năm đó vì sao muốn ở phía dưới sơn trang xây một tòa mật thất lớn như thế? Chẳng lẽ không chỉ sư huynh gạt hắn? Sư phụ cũng cất giữ điều bí mật?

Giờ phút này, Mạc Ly cảm thấy nơi dưỡng dục mình lớn lên thật xa lạ.

“ Mạc Ly” Lạc Băng Nhi vô lực vỗ vai hắn “ Ngươi đặt ta xuống trước, nghỉ ngơi trong chốc lát sẽ tìm đường ra”. Cũng coi như bọn họ gặp may, hai người dùng một viên hợp ngọc hoàn, không chỉ có thể tăng công lực, còn có thể kháng độc, nếu không rơi vào chỗ khắp nơi đều là thi thể thế này, bọn họ đã sớm trúng thi độc mà chết.

Mạc Ly lắc đầu “ Ngươi xem góc tường kia có mấy cỗ thi thể, rõ ràng là còn sống bị ném vào đây, bọn họ muốn tìm phương pháp đi ra ngoài, kết quả…” Nơi này là một bãi tha ma lớn, rơi xuống đây lâu như vậy, trừ hắn cùng Lạc Băng Nhi không có một người còn sống, hắn như thế nào có thể có tâm trí nghỉ ngơi?

“ Băng Nhi, thực xin lỗi, là ta hại ngươi” Có lẽ hắn không nên quá cỗ chấp, nếu vì tìm được công lý mà mất đi nàng….không! Hắn thà rằng chính mình không cần hỏi thị phi, trắng đen.

Hắn muốn nàng còn sống, muốn nhìn nàng cười, muốn cùng nàng trải qua rất nhiều hỉ nộ ái ố, cuối cùng, hai người cùng nhau dắt tay đến đầu bạc

“ Nếu ta không kiên trì truy hung thì tốt rồi, nếu….ngô!”

Nàng bịt kín cái miệng của hắn

“ Mạc Ly, nếu ngươi buông tha không iên trì, ngươi sẽ không là ngươi” Nàng nói.

“ Loại kiên trì này chỉ biết hại người” Kiên trì có lợi ích gì? Hắn kiên trì nói Võ hậu không thể tham gia vào chính sự, kết quả bị giáng chức, hắn kiên trì tin tưởng sư huynh, kết quả bị hại, hắn kiên trì truy hung, hiện tại ngay cả người yêu thương nhất cũng có khả năng mất đi….. Cuộc đời nếu có thể trở lại lúc ban


Insane