XtGem Forum catalog
Mảnh Hành Tây Nào Không Rơi Lệ

Mảnh Hành Tây Nào Không Rơi Lệ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325194

Bình chọn: 10.00/10/519 lượt.

Hạo cuối cùng cũng được như mong

muốn, 18 chiếc bánh gateaux Nguyên Tổ đã làm cảm động được cô bạn hoa

khôi lớp bên. Lúc tan học, hai người đi qua hành lang làm cho mấy đứa

nhóc trong lớp “Suỵt” một tiếng, Hứa Viễn Hạo lắc lắc mái tóc rẽ ngôi

của cậu ta, tiếp tục cùng cô bạn hoa khôi kia diễn màn “tình chàng ý

thiếp”, sống chết giả vờ không nghe thấy tiếng hô của mọi người.

Tô Ái Ái tò mò hỏi Thạch Liệt Tình: “Làm sao cậu ấy theo đuổi được vậy?”

Thạch Liệt Tình cuốn cuốn mái tóc xoăn tự nhiên của mình, hờ hững nói: “Tớ

bảo với cậu ta, bé hoa khôi đó thích nhất là ăn bánh gateaux dâu tây

xanh Nguyên Tổ, cậu ta mỗi sáng liền tặng cho cô nàng đó một cái, kéo

dài mấy tuần liền.”

Tô Ái Ái hô to: “Không phải chứ!”

Thạch Liệt

Tình cười gian, dùng vở che miệng thì thầm với Tô Ái Ái: “Tớ nghĩ đây là âm mưu của Hạo Tử, ngày nào còn chưa được thì vẫn cứ tặng bánh, làm cô

ấy béo lên, cuối cùng sẽ không ai muốn nữa!”

Bất chợt, hai cô gái cười đến thất nghiêng bát đổ.

Có một danh từ là “Yêu sớm”, thầy cô và cha mẹ đều coi nó là hồng thủy

mãng thú (ý là nguy hiểm cần tránh xa), học sinh ngoài miệng thì nói

mình vẫn còn nhỏ, chưa đủ tuổi, nhưng lại vụng trộm ngắm nhìn theo những đôi nam nữ yêu nhau trong trường.

Tô Ái Ái cười rồi lại cười, trong

lòng thực sự rất khâm phục Hứa Viễn Hạo, cô cũng từng thầm mơ ước, từng

mơ mộng nghĩ khi yêu đương sẽ là thế nào? Cùng người mình yêu tay trong

tay sẽ hạnh phúc đến mức nào? Cô từng nghĩ sẽ đem tình cảm trong lòng

mình nói cho Phương Ca, biết đâu Phương Ca cũng thích cô thì sao? Cô to

gan muốn viết cho anh một bức thư, ngay cả lời lẽ trong thư nên viết thế nào cũng đã nghĩ tới nhưng lại chẳng dám viết. Mỗi đêm trước khi ngủ cô đều tưởng tượng ra rất nhiều chuyện tốt đẹp, nhưng ngày hôm sau ngay cả đến gần Phương Ca cũng không có dũng khí…

Nhưng, tâm tình cẩn thận dè dặt như vậy vẫn bị người ta phát hiện ra.

Một buổi chiều không có gió, một tiểu ác ma sừng dài đã vụng trộm mở bí mật này ra…

Bàn học gỗ được sơn phủ, trên một tờ giấy trắng trong quyển vở bài tập

trong cặp sách, một dòng chữ mềm mại viết bằng bút mực “Tô Ái Ái lớp

12/3” không biết từ lúc nào bị ai đó viết lên mặt sau một dòng chữ xấu

xí bằng bút lông mực tàu, dòng thần chú xiêu xiêu vẹo vẹo: “❤ Phương Ca” biến thành “Tô Ái Ái ❤ Phương Ca”

Hết tiết thể dục, Tô Ái Ái vừa

ngồi xuống chỗ của mình lập tức nhìn thấy dòng chữ được viết thêm vào

kia, dòng chữ xấu xí như đang lớn tiếng cười nhạo cô, trong khoảnh khắc

đó, trái tim cô như bị người ta bóp chặt trong tay, chảy máu đầm đìa,.

Tay cầm cốc nước của cô cứng đờ, không dám nhúc nhích, không dám có bất

cứ cử động nào, đằng sau gáy như có ngọn lửa bùng cháy. Là ai? Là ai

viết lên? Là ai đang cười trộm?

Thạch Liệt Tình thấy Tô Ái Ái cứng đờ ngồi ở chỗ đó, vỗ Tô Ái Ái một cái: “Sao thế?”

Tô Ái Ái giật mình, hành động đầu tiên chính là đem quyển vở kia áp sát

vào ngực, cô không biết đã có bao nhiêu người sau khi hết tiết nhìn thấy quyển vở này, nhưng vừa nghĩ đến đó cả người đã phát run.

Bí mật của một thiếu nữ giấu trong lòng bao lâu thoắt cái đã bị phát hiện.

Thạch Liệt Tình thấy Tô Ái Ái có vẻ là lạ, cũng nóng nảy, giật lấy quyển vở kia, vừa nhìn thấy mặt đã lập tức chuyển sắc.

Lý Manh Manh ở rất xa nhìn thấy dáng vẻ như sắp khóc của Tô Ái Ái cũng cảm thấy kì lạ, nhanh chóng chạy tới, hỏi: “Xảy ra chuyện gì rồi? Ái Ái,

đừng khóc nha!” Cô nàng không hiểu rõ lắm, cúi đầu nhìn quyển vở kia.

Thạch Liệt Tình không đợi cô bạn xem xong, đầu tiên là lật bìa vở ra, sau đó

xé tờ giấy kia ra, xé thành từng mảnh nhỏ nát tươm, vừa ngẩng đầu lên,

bọn con trai vừa vặn tan giờ thể dục ồn ào bước vào lớp.

Thạch Liệt Tình hỏi Trang Nam: “Tiết thể dục hôm nay ai ở trong lớp?”

Trang Nam sửng sốt đáp: “Hình như là XX” Sau đó nói ra cái tên của một nam

sinh, thấy dáng vẻ của Thạch Liệt Tình như muốn tìm người tính sổ nhanh

chóng bỏ thêm một câu: “Thạch đầu, sao vậy?”

Thạch Liệt Tình không

nói gì, đem đống giấy vọt tới chỗ ngồi của nam sinh kia, ném hết chỗ

giấy bị xé lên khuôn mặt khỏe mạnh kháu khỉnh của nam sinh kia, cậu bạn

đó vẫn còn đang sững sờ, Liệt Tình đã hung hăng đạp lên ghế của cậu ta

một cái, đạp một cái khiến cậu ta lảo đảo.

Nam sinh đó đã phản ứng lại, cao giọng kêu la: “Cậu làm cái gì vậy?”

Liệt Tình không chút khách khí, hét to hơn: “Cậu còn không biết tôi làm cái

gì sao? Tôi nói cho cậu biết, sau này cậu còn làm những chuyện xấu xa

như vậy nữa, chờ tôi đến đánh chết cậu đi…”

Thạch Liệt Tình thực sự

nói quá to, Tô Ái Ái vốn đang vùi đầu ở chỗ đó làm một con rùa rụt cổ,

nghe thấy Liệt Tình đang ồn ào lớn tiếng ở chỗ kia, lập tức nhảy dựng

lên, chạy tới, kéo Thạch Liệt Tình về chỗ : “Liệt Tình, đừng nói nữa, về chỗ đi!” Giọng nói như sắp khóc, cô rất sợ, ngay cả mặt nam sinh kia

cũng không dám nhìn, điều càng làm cô sợ hơn chính là bọn Phương Ca đã

từ sân tập thể dục trở về.

Thạch Liệt Tình lúc này mới hùng hùng hổ hổ về chỗ.

Lúc Phương Ca và Hứa Viễn Hạo đi mua nước rồi mới vào lớp, tất cả phòng học đã trở nên yê