
h như vậy, cô đã nghĩ sẽ không ngừng quấy rầy anh, cho đến khi anh
nhàm chán mới thôi, đi chỗ nào cô cũng chưa nghĩ tới. Bất quá cô chỉ
muốn ra ngoài hít thở không khí một chút thôi cũng tốt.
"Tùy anh, đi chỗ nào chơi được là được"
Anh ưm một tiếng," Có mấy cái du thuyền định ra biển chơi, muốn đi hay không?"
Đáy mắt anh câu cười, Tử Ca nghĩ là anh đang trong vòng luẩn quẩn cùng mấy
người kia, mặc dù không biết chút gì về ai, nhưng cô ước chừng những
người này cũng không phải hạng vừa, muốn cự tuyệt nhưng lời là cô nói ra trước, mang vẻ mất tự nhiên nhưng vẫn có thể kiên trì đi theo.
MiuDĐLQĐ
Mộ Diễn lật người nằm xuống ngủ, phút cuối cùng, Tử Ca nghe được câu anh nói,"Sở Luật vẫn cố ý nhắc tới em, ngược lại tôi
đã quên."
Anh nói một câu, Tử Ca kinh hãi không thôi, cái
người đàn ông kia quá mức tà ác, Tử Ca chỉ cần nhớ tới lúc mới gặp mặt,
hắn ta đối xử tàn khốc với Trình Lan trong lòng có chút bỡ ngỡ. Tuy nói
chính mình cùng hắn ta không hề liên quan, nhưng lần trước tại nhà ăn
chạm mặt một lúc, trong lời nói của hắn có chứa sự phóng đáng ghê tởm
Vài ngày sau, cũng
không thấy ai đề cập đến chuyện này, Tử Ca nghĩ thầm cho rằng anh không
để nó ở trong lòng, điều này cũng không quan trọng, cô cũng không có
hứng thú. Ai ngờ buổi sáng anh gọi điện đến, nói cô mang một ít quần áo
chuẩn bị ra ngoài.
"Đi đâu?" Tử Ca ngồi ở trong phòng khách, ngón tay ở trên bàn phím gõ rất nhanh.
"Lần trước nói đi biển còn gì, một lúc nữa tôi qua đón."
Thời tiết sáng sủa, cuối thu không khí tươi mát hơn, trời xanh mây
trắng kết hợp với nhau tạo thành một bức tranh. Không khí thật tốt, hít
sâu một cái cô cảm giác được hương vị của gió mang theo chút mùi thơm
Mộ Diễn ôm lấy Tử Ca đứng ở trên du thuyền, vừa đi lên cô đã thấy các
cô gái mặc bikini nóng bỏng đứng trên sàn, tư thế khác nhau, nhưng đều
rất bắt mắt. Bên cạnh các cô gái đó thỉnh thoảng có một người đàn ông
bên cạnh.
Tử Ca nhìn, không gian ở đây ô nhiễm chết, tay của người đàn ông đang
dò xét bên trong quần bơi của cô gái, hành động trắng trợn không quan
tâm mọi người xung quanh nghĩ gì. Lúc này còn chưa bắt đầu, nhưng Tử Ca
đã có dự cảm từ trước nơi đây thật xa xỉ, hoang phí, dâm loạn. Nắm thật
chặt cánh tay của Mộ Diễn, cô cúi đầu dán vào thân thể anh.
Tử Ca mặc một chiếc váy màu hồng nhạt, một bên chân xẻ tà, đôi chân
thon dài như ẩn như hiện, cô mặc một chiếc áo hết sức ngắn tay, chiếc áo quấn quanh vòng eo tinh tế của mình.
Bộ trang phục này cô không muốn mặc, một bên xẻ tà lộ ra phần bắp đùi,
tuy nói động tác không lớn thì sẽ không nhìn thấy nhưng cô luôn luôn có
tâm lý bóng mờ, nhất là phải đối mặt với đám người này, cô cảm thấy bất
an
Nhận thấy động tác của cô, tay Mộ Diễn đặt sẵn ở vòng eo của cô ôm thật chặt, anh cúi thấp đầu dán vào lỗ tai cô hỏi,"Cũng không phải là em,
xấu hổ cái gì?"
Dĩ nhiên anh biết da mặt của cô cũng không dày, anh muốn nhìn cô hận
phun lửa. Bất quá, lần này anh đã đoán sai , Mộ Diễn chỉ cảm thấy phần
eo của mình bị cô hung hăng nhéo lại, xoay tròn 180 độ , vẻ mặt Tử Ca
bình tĩnh, nhưng lại dùng lực nặn ra từng câu,"Đừng đem em ra so sánh
với anh, da mặt anh dày là do trời phú"
"Hạ Hạ, động tác thật nhỏ thôi, đôi chân thon dài nhẵn nhụi của em cũng khiến tôi bị hút hồn, tôi cũng không nghĩ muốn người khác nhìn thấy."
Hai mắt của anh hàm chứa ý cười, tay dán bên eo của cô trượt xuống ,
thừa dịp cô ngây người Mộ Diễn khẩn trương tiến hành cầm tay của cô
chuẩn bị làm việc xấu.
Tử Ca giận dữ nhưng không có cách, mặc anh ôm vào trong, bên trong xa
hoa giống như khách sạn năm sao vậy, tất cả phương tiện đều có đủ, lúc
đi vào bàn tay của người đàn ông dán lên lưng cô, tính lôi cô vào lồng
ngực của mình.
Người ở bên trong không nhiều lắm, chỉ có mấy người đàn ông ngồi trên
ghế sofa, bên cạnh bọn họ là các cô gái xinh đẹp, mê người
"Mộ thiếu, đến đây. . . . . ." Người đàn ông đang đi tới Tử Ca gặp qua
một lần, Tu Triết. Hắn đến chỗ này cô cảm thấy rất quái dị, dù sao thân phận của hắn cũng khác với mọi người.
Mộ Diễn ôm lấy Tử Ca tiến lên, ánh mắt nhìn lướt qua,"Đều đã đến đủ?"
"Đang chờ anh thôi." Dứt lời, hắn xoay người hướng về một bên khoang thuyền đi đến, Mộ Diễn đi theo, Tử Ca cũng bị anh kéo đi.
Cửa mở , Tu Triết nhìn Tử Ca, trong ánh mắt kia rõ ràng hiện ra vẻ
không đồng ý, nhưng nhìn Mộ Diễn không thể hiện chút cảm xúc gì nên cũng bỏ quá, bên trong là một phòng khách nhỏ, đã có hai người ngồi đó, Lã
Phương thì cô không lạ gì, một người khác vén hai chân ngồi ở trên ghế
sofa, hắn ta cầm tờ báo vừa lúc che khuất mặt, nghe có tiếng động liền
ngẩng đầu, Tử Ca liền nhìn hắn một chút. Hắn ta đứng lên, dáng người cao lớn làm phòng khách đã nhỏ nay còn nhỏ hơn, khóe miệng hắn câu cười,"Mộ thiếu."
Hai người nắm tay nhau rồi ngồi xuống, Tử Ca nhìn đến tròng mắt màu lam của hắn, Lã Phương mở ra một bọc giấy. Thứ kia sáng lên mắt, Tử Ca mạnh mẽ hít vào một hơi, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Mộ Diễn ức chế động tác của cô, Tử Ca hấp khí cúi thấp đầu xuống, trái
tim bang bang nhảy múa l