Old school Easter eggs.
Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324802

Bình chọn: 8.5.00/10/480 lượt.

người khắc sâu trong lòng.

Ca ca, là của cô. Hạ Tử Ca, tốt nhất cô đừng bao giờ quay lại. Tôi sẽ không cho phép điều đó xảy ra.

Mà trong bụng cô còn có đứa con của ca ca, không ai biết, bởi vì nó sẽ không được tồn tại.

Ác độc, lan tràt5n xung quanh.

Tỉnh dậy Tử Ca thấy Tạ Phương đang vịn vào tường cố gắng di chuyển, cô

nở nụ cười hạnh phúc nhìn bà. Đây là cuộc sống mà cô mong muốn.

"Đứa nhỏ này, lăn qua lăn lại nhiều rồi nên nghỉ ngơi thôi, không cần

đòi lại công bằng cho mẹ nữa, mẹ có con là hạnh phúc lắm rồi, cuộc sống

như vậy với mẹ là quá đủ rồi." Bỗng Tạ Phương dừng lại, quay đầu nói với cô vài câu.

Nghe Tạ Phương nói chuyện Tử Ca đứng thẳng lên, trong lòng cảm động nói

không nên lời, cuối cùng chỉ hô một tiếng, "Mẹ. . . . . ." Thật sự cám

ơn người, vì đã cho con một sinh mệnh.

Tạ Phương hiểu được ý tứ của cô, hốc mắt bà ửng đỏ nghiêng mặt đi, "Đứa nhỏ này, nằm nghỉ ngơi một lúc nữa đi."

Thời gian thật nhanh, đảo mắt bây giờ đã bắt đầu vào mùa đông. Cô đã mang thai được bốn tháng, đứa nhỏ rất khỏe mạnh.

Mặc áo lông thật dày, tuy nói mang thai bốn tháng nhưng bụng vẫn chưa to, cô mặc áo lông dày không ai nghĩ cô sắp được làm mẹ.

"Tổng giám đốc Mộ , công việc ở Đàm Thành tiến triển khá tốt, đây là bản báo cáo, anh nên xem qua."

Tiểu Hiền báo cáo công việc ở Đàm Thành lại không thấy anh lên tiếng

đang định gọi thì thình lình nghe Mộ Diễn phân phó, "Chạy chậm một

chút."

Lái xe lưu loát giảm tốc độ xe, Mộ Diễn vẫn nhíu lại mày, " Chậm chút nữa."

Xe thể thao xa hoa đi trên đường, tốc độ ngang ngửa một người đi bộ.

Ở bên kia, Tử Ca xách một chiếc túi giấy, cô mới vừa mua một ít sách nói về kinh nghiệm mang thai để học hỏi.

Sở dĩ, anh đang liếc đến chỗ này.

Một tháng qua đi có vô số lần anh nghĩ muốn nhìn thấy cô, ánh mắt hiện

lên một tia dịu dàng qua một giây lại bị anh đè xuống. Cô béo lên trông

thấy, khuôn mặt tròn hơn, thân hình đẫy đà hơn, nhìn cả người cô đềi

toát lên vẻ hạnh phúc

Hạ Hạ, rời khỏi tôi em sống tốt như vậy sao?

Chương Tiểu Hiền tò mò muốn nhìn chút, mới vừa ngẩng đầu lên chợt nghe Mộ Diễn trầm thấp hạ lệnh, "Lái xe."

Xe tuân lệnh chạy tiếp, Chương Tiểu Hiền kinh ngạc nhìn ra cửa số một bóng dáng quen thuộc hiện lên trước mắt.

Chương Tiểu Hiền chớp chớp mắt, nhìn về phía Mộ Diễn, thì ra là thế.

Tử Ca đi ở trên đường, cô cảm thấy như có ai đi theo, quay đầu lại, một bóng người cũng không có.

Bỗng nhiên, cô nhìn thấy xe thể thao chạy nhanh qua, cô cúi đầu cười yếu ớt, chính mình suy nghĩ nhiều rồi. Làm sao có thể có cái cảm giác quen

thuộc này? Quen thuộc đến nỗi cho rắng Mộ Diễn ngay tại cạnh mình.

Tử Ca nhẹ cười, mình bệnh mất rồi. Trở về Đàm Thành cô liền đổi số để

không ai liên lạc với mình được nhưng cô thất bại rồi, nhanh như vậy

Trình Lan đã truy xét ra

"Trình Lan?"

"Hạ Tử Ca, cô lại đổi số di động? Thay đổi cũng không nói cho tôi một

tiếng? Hiện tại cô ở nơi nào? Đã xảy ra chuyện tình gì? Cái gì? Cô trở

về Đàm Thành rồi hả ? Trở về cũng không nói cho tôi biết?" Cô vừa mới hô tên của Trình Lan đã bị cô ta thẩm vấn một hồi.

Bây giờ không phải 12h đêm nhưng cô cảm thấy cả người lạnh buốt thấu xương. Gió lạnh thổi qua mặt từng chút từng chút ôm lấy cô.

Cô nắm chặt điện thoại trong tay xác nhận một lần nữa, "Trình Lan, cô xác định chuyện mình nói là sự thật?"

. . . . . .

Trình Lan trầm mặc, để cho Tử Ca bình tình hơn, cô ta làm vậy là để Tử Ca hiểu đó là sự thật.

Ngày nào đó, Tử Ca nhận được điện thoại của Trình Lan , cô ta nói thị

cục truyền tin đếb, Chung Hạ nứt toác, mượn tiền không trả đủ, Đổng Sự

Trưởng Hạ Xương Nguyên sắp bị phê bắt. Tin vừa mới truyền ra, Hạ Xương

Nguyên không chịu nổi gánh nặng, chảy máu não lâm vào hôn mê, cứu giúp

không có hiệu quả, tử vong.

Tập đoàn Mộ thị ngư ông đắc lợi, Chuyện Chung Hạ phá sản được Mộ thị đứng ở phía sau diễn kịch.

Trong một đêm, mọi thứ tan nát.

Vài ngày sau, TV đưa tin, anh được coi là vị cứu tinh, một bước cứu hết

các công nhân viên chức khỏi nước sôi lửa bỏng, anh đứng ở màn ảnh, giơ

tay nhấc chân đều lộ ra tư thế khí phách, anh cẩn thận đáp lại những câu hỏi của phóng viên...

Mộ Diễn, thương trường như chiến trường, cho tới bây giờ tôi đều đã tin. Không phải chưa từng kỳ vọng mà do tất cả chỉ là hy vọng xa vời mà

thôi.

Tang lễ làm rất đơn

giản, nhân vật làm mưa làm gió một thời sau khi mất lại rơi vào kết cục

bi thảm như vậy. Toàn bộ tài sản của Chung-Hạ đều bị thu hồi, toàn bộ

quá trình tang lễ đều do Chung Nham đảm nhiệm, từ đầu đến cuối Hạ Minh

Châu chỉ như cái xác không hồn.

Người đàn ông đứng ngay thẳng

trước cửa nhà tang lễ, có vẻ như đã ba đời không gặp. Chung Nham và

người đàn ông ấy hai mắt nhìn nhau, không ai nói lời nào. Tử Ca mặc

chiếc áo gió màu đen, rất hợp với dáng người thon dài của cô, cô đẩy Tạ

Phương tới. Vốn tang lễ này nên do bà Tạ đảm nhiệm, nhưng bởi vì khi còn sống, ông ấy đã ly hôn với bà, nên giờ đã thành người xa lạ.

Tử

Ca định đự tang lễ với thân phận con gái, nhưng lại bị Tạ Phương ngăn

cản. Người ngoài không biết nội tình thực sự, còn tư