
gì đem công ty phát triển lớn như vậy, thật sự là phiền chết người.
Mang theo tâm tình phiền chán, hắn nhanh chóng xem xong văn kiện trên tay, ký tên lên, sau đó quăng trả lại cho Trương Sùng. “Tốt lắm, cầm.” “Anh không thể đưa cho tôi tử tế sao?” Trương Sùng bất đắc dĩ đón được văn kiện trọng yếu mà hắn quăng tùy ý,
hoàn toàn không biết nên làm thế nào với lãnh đạo trực tiếp lười biếng
này, càng làm cho hắn thở dài là người đàn ông lười nhác,đối với sự
nghiệp không hề có dã tâm này, lại là nhân vật linh hồn của Annade.
Một người thiếu tay hoặc thiếu chân vẫn có thể sống sót, nhưng không có đầu lại chỉ có đường chết mà thôi, mà
Quan Hàm Tư đối với Annade mà nói, chính là cái đầu không thể thiếu được kia. “Cô ấy hẳn là rất nhanh sẽ tới, cậu có thể đi rồi.” Quan Hàm Tư vẫy vẫy tay đuổi người giống đuổi ruồi bọ.
Trương Sùng nhăn mày nhìn hắn một cái
sau đó liền xoay người rời đi, đi tới trước cửa, đột nhiên ngừng lại
quay đầu nói: “Đúng rồi, tôi đã quên nói cho anh, tôi là lấy lấy lí do
muốn đuổi việc cô ấy mà gọi cô ấy tới phòng nghỉ.”
“Cậu nói cái gì?” Quan Hàm Tư há miệng khó có thể tin kêu to.
Trương Sùng không thèm để ý tới hắn, lặng lẽ nhếch miệng, nhẹ nhàng mở cửa rời đi. “Hỗn đản! Cậu là tên chết tiệt!” Quan
Hàm Tư đối Trương Sùng quát, nhưng trả lời hắn chỉ là cửa phòng ‘phịch’
một tiếng bị đóng lại.
Tên hỗn đản chết tiệt này, nhớ ngày đó
khi Trương Sùng truy lão bà, hắn đã cho Trương Sùng nghỉ dài hạn vô điều kiện, sau lại còn vì để cho Trương Sùng có thể cùng lão bà cùng nhau
định cư ở Đài Loan, hắn lại mở chi nhánh kinh doanh ở Đài Loan cho
Trương Sùng quản lý, không nghĩ tới Trương Sùng thế nhưng lại lấy oán
trả ơn như vậy, thật sự là tên hỗn đản!
Quan Hàm Tư tức giận lấy điện thoại đi
động ra, ấn số điện thoại của Trương Sùng, nhưng tên hỗn đản chết tiệt
này lại không tiếp điện thoại. “Đáng giận!” hắn căm giận cúp điện thoại.
Cửa phòng nghỉ lúc này vừa vặn bị đẩy ra.“Quan Hàm Tư?”
Không nghĩ tới người vội vã muốn tìm cô lại là Quan Hàm Tư, Tỉnh Vu Hi thấy hắn chờ ở phòng nghỉ, nhịn không
được ngốc ngây ra một lúc, lập tức nhớ tới chuyện cần hỏi. “Đã xảy ra chuyện gì?” cô nhanh chóng
nhằm phía hắn, trên mặt lộ vẻ lo lắng cùng sốt ruột, “Có phải hay không
chị tôi đã xảy ra chuyện gì?”
Quan Hàm Tư vẻ mặt mạc danh kỳ diệu nhìn lại cô, hắn giờ phút này thật sự có điểm không rõ ràng.
Có gì lầm lẫn không? Cô vì sao lại hỏi
hắn có phải hay không chị cô đã xảy ra chuyện gì, mà không phải hỏi vì
sao hắn lại ở chỗ này, hoặc là hướng hắn oán giận, lên án, hay tức giận
bất bình hỏi vì sao cô bị đuổi việc?
“Chị em có thể phát sinh chuyện gì? Em đang nói cái gì?” hắn mờ mịt hỏi.
Tỉnh Vu Hi trừng mắt nhìn, biểu tình nghi hoặc. “Anh không phải có việc gấp tìm tôi sao?” cô khó hiểu hỏi. “Tôi có việc gấp muốn tìm em?” hắn ngạc nhiên lặp lại lời cô. “Phải.” cô gật gật đầu, vẻ mặt vẫn là
biểu tình nghi hoặc, “ Khi nãy có người chạy tới giúp tôi dạy thay ,
nói tôi có khách, hơn nữa bộ dáng dường như có việc gấp, cho nên muốn
tôi lập tức đến phòng nghỉ.” Ngừng lại một chút, cô nhìn hắn, “ Khách
của tôi chẳng lẽ không phải là anh sao?”
Nói xong, cô nhanh chóng nhìn quanh
phòng nghỉ, xem có phải hay không còn có người khác ở đó, nhưng mà trừ
bỏ bọn họ ra cũng không thấy có người thứ ba ở đây.
Trương Sùng chết tiệt! Quan Hàm Tư ở trong lòng mắng, thế này hắn mới biết được mình bị đùa giỡn. Thật sự là hỗn đản! “ Khách của em đúng là tôi, bất quá tôi nghĩ em bị lừa.” “Bị lừa?” cô không hiểu rõ được lời hắn nói nghi hoặc nhìn lại.
“Tôi cùng mọi người nơi này rất quen
biết, cho nên bọn họ ngẫu nhiên hay cùng tôi nói giỡn, chính là tôi
không nghĩ tới……” hắn bất đắc dĩ, lập tức hướng cô giải thích,“Thực xin
lỗi!”
Cô nhíu mày, vẫn là chưa rõ ràng lắm, bất quá âm thầm cảm thấy may mắn hoàn hảo chỉ là mình sợ bóng sợ gió mà thôi. “Anh không cần giải thích, này cũng
không phải do anh sai.” Tỉnh Vu Hi lắc đầu, tiếp theo còn nói: “Nhưng
thật ra anh tìm tôi có việc sao?” “Tôi nghe nói em bị cảm mạo, hiện tại có khỏe không?” hắn quan tâm hỏi. “Anh đến tìm tôi vì chuyện này?” cô kinh ngạc sửng sốt một chút, không khỏi hoài nghi tính chân thật trong lời hắn nói.
“Phải.” hắn còn thật sự gật đầu. “Ông trời, chúng ta ở cùng một nhà trọ a, tin tức của anh có thể hay không rất không linh thông?” cô nhịn
không được bật cười ra tiếng, “ Tôi cảm mạo đã là chuyện cách đây một
tuần, hiện tại tất cả đều tốt lắm.” “Tôi biết, nhưng tôi muốn chính mắt
xác định em thật sự không có việc gì.” Quan Hàm Tư thật sâu ngóng nhìn
cô, trong mắt lộ vẻ quan tâm cùng tình ý.
Nhìn hắn như vậy, cô đột nhiên không biết muốn nói gì mới tốt.
Đối với người đàn ông này, cô càng lúc
càng không có sức chống cự, càng như vậy, cô càng không thể đáp ứng cùng hắn kết giao, bởi vì cô tuyệt đối không muốn mất đi một người bạn tốt
như vậy, tuyệt đối không muốn. “Hiện tại anh chính mắt xác định? Tôi
đây có phải hay không có thể trở về dạy?” cô ra vẻ thoải mái, cố gắng
không đem mâu thuẫn cùng giãy dụa trong lòng biểu hiệ