XtGem Forum catalog
Mảnh Vá Tình Yêu

Mảnh Vá Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325915

Bình chọn: 9.00/10/591 lượt.

anh, thế thì một năm sau hãy đến tìm tôi, có được không? - Nụ cười lạnh lùng không thể kìm nén.

Có những chuyện xảy ra cũng đã xảy ra rồi, chẳng thể quay đầu lại nữa.

Nếu có thời gian một năm, họ có lẽ cũng sẽ dần dần quên được nhau.

Vì sao không thể chia tay trong êm thấm?

- Không được, anh không thể rời xa em - Anh cụp mắt, lặng lẽ nuốt miếng bánh tro mà cô không thèm để ý tới.

- Chúng ra quả nhiên mãi mãi không có tiếng nói chung - Cô muốn cười nhưng phải kìm nén màn sương mù nơi đáy mắt.

Cô chỉ muốn có một cuộc sống bình lặng, cô có máu có thịt có cảm xúc, vì sao lại bắt nhốt cô như một con búp bê bù nhìn?

Cô quay mặt đi, tiếp tục không quan tâm đến anh. Quên rồi sao, thật ra anh không ăn được gạo nếp, chỉ cần ăn một chút thôi, dạ dày anh sẽ khó chịu.

- Thế ăn đậu phụ nhé? Trước đây em từng nói, lúc nhỏ em rất thích ăn đậu phụ kho lá trà - Anh vẫn kiên nhẫn.

Cô việc của anh rất bận rộn, nhưng bất kỳ dịp lễ tết nào mỗi năm, anh đều đón cùng cô.

Cô đẩy miếng đậu phụ thơm lừng mà anh đút ra.

Cô bây giờ rất không vui, rất bức bối, anh còn nhốt cô như thế này nữa chắc cô sẽ nổ tung mất!

Anh thành công rồi, anh đã quá thành công rồi! Cô đang ở vào giai đoạn cuối của tuổi "dậy thì", chưa bao giờ lại muốn nổi loạn như lúc này.

- Hộ chiếu của tôi! - Giọng cô trở nên cứng rắn - Tôi muốn về nước - Anh đã ngang ngược như thế, căn bản là không thể nói chuyện "đàng hoàng"!

Bây giờ cô bị anh nhốt thế này, dù Cảnh có giúp cô làm xong giấy thông hành du lịch, cô có chắp thêm cánh cũng khó lòng trốn thoát!

- Đợi anh giải quyết xong công việc ở đây, anh tự nhiên sẽ mang em về nước - Thái độ của anh vẫn ôn tồn đến mức khiến người ta tức điên - Hay là em muốn đi du lịch? Anh có thể nghỉ phép đưa em đi.

Cô tức quá!

Đúng rồi, mấy ngày nữa anh sẽ cho em một bất ngờ thú vị - Anh thật tâm chỉ muốn hàn gắn vết nứt trong quan hệ của họ.

Còn họ đã hoàn toàn không thể nói chuyện được với nhau.

- Tiên sinh, có khách ghé thăm - Bảo mẫu đến thông báo.

Tâm Ngữ đến rồi! Nhìn vẻ mặt uất ức của cô, anh lặng lẽ thở phào ra khỏi phòng.

Hy vọng, họ có thể trở lại như xưa.

Tâm Ngữ ngại ngùng bước vào phòng.

- Chị dâu. . . - Cô ấp úng, muốn chào người chị dâu mà mình thích nhất.

Chức Tâm ngước mắt lên nhìn cô một cái rồi lại giả vờ lạnh nhạt nhìn quang cảnh ngoài cửa sổ.

Cô biết có rất nhiều việc không thể trách Tâm Ngữ, một bàn tay không thể vỗ thành tiếng, nếu Hứa Ngạn Thâm không muốn thì chẳng ai có thể ép được anh.

Nhưng, cô không thể thân thiện với Tâm Ngữ như lúc trước được nữa. Họ đã từng rất thân thiết với nhau.

Tâm Ngữ toát mồ hôi lạnh, cô ngượng ngùng đưa mắt nhìn xung quanh.

Trong phòng, có mấy chiếc xe đẩy, trong đó có mấy chục bộ quần áo trong các bộ sưu tập mới nhất của các nhãn hàng lớn.

- Những thứ này đều do anh trai chuẩn bị ư? - Cô tìm chuyện để nói với chị dâu.

Đối với Tâm Ngữ, cô chẳng thể nào giữ vẻ mặt lạnh lùng mãi, đành khẽ gật đầu.

- Chị dâu, anh trai đối với chị thật tốt - Cô rất kinh ngạc, cô lật giở đống quần áo, lập tức có thể xác định, mỗi bộ quần áo đều do đích thân anh mình chọn lựa chứ không phải tùy tiện gọi người mang đến.

Lạnh lùng, cô không nói gì.

Cô không thích những bộ quần áo này, mỗi chiếc đầm đều có giá tối thiểu bốn con số, mặc lên người khiến cô cảm thấy khó chịu. Cô thích mặc những chiếc áo thun thoải mái, thích mặc quần jean, thích chạy nhảy dưới ánh nắng mặt trời.

Nhờ "phúc" Hứa Ngạn Thâm nhốt cô trong nhà, khiến cô rất nhớ mình trước đây. Trước khi quen biết anh, cô chưa từng mặc váy, vì bất tiện nhưng sau khi quen anh, váy đầm trong tủ quần áo của cô ngảy một nhiều hơn.

Trước khi quen anh, cô không thích công việc của người dẫn chương trình, tất cả đều là kỳ vọng của cha mẹ cô. Nhưng, sau khi quen anh, cô không chỉ đảm nhận vị trí phát thanh viên của đài phát thanh mà đến cả công việc sau khi tốt nghiệp, dưới sự sắp đặt của anh, cô cũng bỏ luôn chuyên ngành của mình.

Trước đây, cô muốn cười là cười, muốn phá phách là phá phách, nhưng bây giờ làm gì cũng phải nghĩ đến thể diện của Hứa gia.

Trước khi quen anh, cô có gan thỏ đế nhưng lại không thích người khác sắp đặt cho mình, nhưng sau khi quen anh, tất cả mọi thứ của cô đều có bàn tay sắp đặt của anh.

Thế giới tình yêu rất rộng lớn, có thể dung nạp rất nhiều ấm ức, nhưng thế giới tình yêu cũng rất hẹp, không thể dung nạp bất kỳ sự phản bội nào.

Có lẽ, anh là đám mây cao vời vợi, còn cô chỉ muốn làm một hạt cát tự do.

Mấy hôm nay, cô rất nhiều lần, rất nhiều lần nghĩ, nếu giữa anh và cô, chỉ dừng lại ở lòng ngưỡng mộ âm thầm chua chua, chát chát thời niên thiếu thì tốt biết mấy.

Anh vẫn chỉ là một học trưởng hoàn hảo trong ký ức của cô.

- Chị dâu, em giúp chị chọn quần áo nhé? - Tâm Ngữ vẫn cố gắng dỗ dành cô.

Cô lắc đầu - Tâm Ngữ, không cần đâu - Quần áo có hoa lệ thế nào cũng không thể che giấu trái tim chằng chịt vết thương.

Tâm Ngữ bỏ quần áo xuống, thận trọng tiến lại gần cô - Chị dâu. . . em biết, em làm rất nhiều chuyện có lỗi với chị. . . nhưng, chị có thể thử tha thứ cho em được không? - Nói đ