Snack's 1967
Mảnh Vá Tình Yêu

Mảnh Vá Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326960

Bình chọn: 9.5.00/10/696 lượt.

g không còn ý nghĩa gì nhưng lòng ông vẫn đau đớn.

Cô ôm cha, cười - Người con không cần nữa, giữ một chiếc nhẫn để làm gì!

Ngày mai, cô sẽ đi trả nợ cho gia đình.

4.3

Mười giờ sáng, ánh mặt trời rực rỡ chiếu vào văn phòng tầng hai mươi tám của tòa cao ốc đồ sộ trên đường Thắng Lợi, ánh nắng nóng ấm hắt lên người một người đàn ông cao ráo, lúc này gương mặt không cảm xúc của anh bị bao phủ bởi một lớp băng tuyết.

Đôi mắt thâm quầng chứng tỏ anh mất ngủ triền miên, rõ ràng ánh mặt trời đang rất rực rỡ nhưng bao trùm lên anh lại là bóng tối u ám, nặng nề.

Trên bàn làm việc của anh đặt một chiếc hộp gỗ dài.

Bên trong là một bức tranh.

Bức tranh đó là món quà anh muốn lấy lòng một người phụ nữ nhưng chớp mắt đã lại trở về bên anh.

Trên bàn làm việc của anh còn có một chiếc hộp nhung khác đang mở ra, bên trong là một chiếc nhẫn tinh tế.

Dưới ánh mặt trời, chiếc nhẫn kim cương ba cara chiếu sáng lấp lánh.

Nhưng, ánh sáng đó lại là thứ ánh sáng lạnh lùng nhất trên đời này, biến thành những mũi tên cắm phập vào tim anh.

Anh nhắm mắt lại, chầm chậm hít thở, điều chỉnh lại tâm trạng mất kiểm soát của mình, không để cho nỗi đau đớn thành hình trong tim.

Những thứ này, không nói lên điều gì hết!

Có tiếng gõ cửa.

- Vào đi - Anh trầm giọng.

Tâm Ngữ thận trọng đẩy cửa ra, cô sửng sốt nhìn tờ giấy triệu tập ly hôn đang bị vò nát trong tay anh mình.

- Anh, anh tìm em có việc à?

- Dạo này có bộ phim thần tượng Thiên sứ mộng ảo chi luyến đang chuẩn bị bấm máy không? - Anh lạnh như băng hỏi.

- Đúng vậy, toàn bộ ê kíp đã chuẩn bị xong rồi. . . - Tâm Ngữ cảm thấy kỳ lạ, anh luôn thích quay những bộ phim lớn, rất ít khi nói đến những bộ phim thần tượng có vốn đầu tư thấp này.

- Giữ một vai nữ phụ khá một chút trong phim đó, anh sẽ chỉ định người sau.

Trong việc chọn diễn viên, anh trai trước giờ luôn rất chú trọng công bằng công khai, câu nói này càng làm cô bất ngờ.

- Vâng - Tâm Ngữ không dám hỏi nhiều.

- Ừ, ra ngoài đi - Anh nhìn xuống.

Dạo này, tính tình anh nóng nảy, anh không muốn "làm tổn thương người vô tội".

Nhưng, Tâm Ngữ bất động, do dự rất lâu, mới thấp thỏm hỏi - Anh, vụ kiện kết thúc rồi chứ?

Toà án tuy đã tuyên bố, nguyên đơn và bị đơn tình cảm vẫn chưa rạn nứt, không cần phải ly hôn. Nhưng cảm giác bất an của cô vẫn chẳng tan biến đi chút nào.

- Có thể nói là vậy - Anh không muốn nói nhiều.

Vụ ly hôn này, anh phải dùng đến thủ đoạn mới ém nhém được với giới truyền thông.

Nhưng người nhà họ Hứa cơ bản đã biết sự tình.

Dạo này, tâm trạng mẹ anh rất tốt, cha anh tức giận đến nỗi gây áp lực bắt anh phải đồng ý ly hôn ngay lập tức, mẹ lớn và các mẹ khác đều háo hức chờ xem tuồng.

- Đúng rồi, Tâm Ngữ, trừ phi có chuyện lớn bắt buộc, sau này tất cả các chuyến công tác đều giao cho trợ lý Lý - Anh buồn bực mím môi.

Mấy năm nay, anh có phải đã quá chìm đắm vào sự nghiệp rồi không? Nhưng anh luôn nghĩ rằng mình chưa bao giờ lạnh nhạt với cô.

- Anh, anh vẫn bận lòng với lý do viết trên đơn đề nghị ly hôn sao? - Tâm Ngữ kinh ngạc.

Những người có mắt đều nhận ra lý do ly hôn bị đơn đi công tác thường xuyên dẫn đến vợ chồng bất hoà chỉ là cái cớ.

Nguyên nhân thật sự là. . .

Thật ra, là lý do khác: nguyên đơn và bị đơn tính cách không hợp, nhân sinh quan, giá trị quan không giống nhau nên nhiều xung đột kịch liệt trong quá trình chung sống.

Những điều này, Tâm Ngữ dần dần cũng hiểu được đôi chút.

Chức Tâm không thuộc về nhà họ Hứa, không thể dung hợp với nhà họ Hứa, không thể thích ứng với nhà họ Hứa, cũng không nhắm mắt thuận theo nhà họ Hứa.

Thật ra mấy năm nay, anh trai luôn tránh để Chức Tâm tiếp xúc quá nhiều với Hứa gia, anh không phải là không nhìn ra vấn đề mà chỉ là luôn chọn cách làm ngơ.

- Anh đã xem qua, phát hiện một chi tiết được nhắc đến trong đó, anh không thể phản bác.

Quả thực, thời gian anh đi công tác trong tháng cộng lại cũng phải đến hơn nửa tháng.

- Luật sư Vương không phải đã từng nói sao, nếu anh không muốn ly hôn, nửa năm này cố hết sức giảm thiểu đi công tác, để toà án nhìn thấy thành ý của anh - Tâm Ngữ an ủi anh.

Thật ra, toà án có thấy thành ý hay không không quan trọng, quan trọng là chị dâu có thể hồi tâm chuyển ý.

- Ừm - Cho nên anh mới có quyết định này.

Anh là người lòng gan dạ sắt, rất mạnh miệng cũng rất độc đoán, nếu đổi lại là người khác, anh không nói câu nào đã lập tức ký vào đơn ly hôn.

Nhưng, người đó là Chức Tâm, từ khi quen cô, không có bất kỳ người phụ nữ nào lọt vào mắt anh, bởi vậy anh không thể vì thể diện của mình mà hành động theo cảm tính được.

- Anh. . . - Dợm đi được vài bước, Tâm Ngữ lấy hết can đảm, đưa một phong thư dán kín cho anh - Chị dâu vừa mới đưa đến, chị bảo em đưa cho anh.

Đột nhiên, tim anh đập thình thịch.

Cầm lấy bức thư, anh vội vàng mở ra, bên trong không phải những dòng thư mà anh mong đợi mà là một tờ chi phiếu nằm lẻ loi.

Mười lăm triệu tám trăm nghìn tệ.

- Chị nói, hi vọng sau này, giữa hai người không ai nợ ai. . .

Cái gì gọi là không ai nợ ai?!

- Cô ấy đang ở đâu? - Anh nổi giận đùng đùng đứng phắt d