pacman, rainbows, and roller s
Mật Mã - Password

Mật Mã - Password

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323090

Bình chọn: 8.5.00/10/309 lượt.

Trời ạ, hai người bọn họ đều là nhân vật truyền kỳ nha!

Tiểu Ảnh xoa xoa cái đầu bị gõ, một chút cũng không tức giận, chỉ là dùng con mắt tỏa sáng lấp lánh, sùng bái

nhìn bọn họ, chẳng qua là lần này đã nhớ rõ đem giọng nói đè thấp xuống, “Tôi từ nhỏ đã nghe chuyện trưởng thành của các anh đấy! Các anh thật

sự là rất lợi hại!”

Từ nhỏ đã nghe chuyện trưởng thành của bọn họ?

Hải Dương cũng vừa mới bị Cảnh Dã gọi từ cửa hàng tới, ăn ý nhìn nhau một cái, đột nhiên nổi lên một cỗ cảm giác không ổn.

“Cậu nghe được từ đâu?” Cảnh Dã hung dữ nhìn cậu ta.

“Đó là bí mật buôn bán, bí mật buôn

bán.” Nói đến đây, Tiểu Ảnh không nhịn được mà hếch cái mũi lên, “Dù nói thế nào tôi cũng là một chuyên gia chạy trốn, nếu như ngay cả đại danh

của các anh tôi cũng không nghe qua, vạn nhất ngày nào đó gặp gỡ thì làm sao bây giờ? Nếu như ngay cả chút tình báo này cũng làm không rõ ràng,

tôi còn giả mạo cái rắm gì được.”

Cũng đúng.

Chuyên môn của tiểu tử này là giúp người chạy trốn, quả thực là có lẽ phải nghe qua hai người bọn họ.

Cảnh Dã nhướng lông mày, đưa tay nắm

chặt cổ áo cậu, hung dữ uy hiếp nói: “Mày cái tên tiểu bạch kiểm này,

tao cảnh cáo mày, chuyện bọn tao ở đây nếu như mày dám truyền đi, bất kể là mày trốn ở đâu, tao cũng sẽ tìm được đem mày chặt cho cá ăn, nghe rõ chưa?”

Tiểu Ảnh vừa nghe, lập tức giơ tay lên, bắt đầu gật đầu, “Biết, biết, tôi cam đoan sẽ không nói ra ngoài, tôi thề!”

“Được rồi, bây giờ mau nói cho tôi biết tin tức của sở nghiên cứu.” Gã buông cổ áo của tiểu bạch kiểm ra, hai

tay ôm ngực tra hỏi: “Bên trong có bao nhiêu người? Bảo vệ giao ban lúc

nào? Tên vương bát đản gọi là Midro đang ở chỗ nào?”

“Anh muốn biết những thứ này làm gì?”

Nghe được giọng nói của cô, Cảnh Dã âm thầm chửi rủa một câu nữa.

Đáng giận, đều là tại tên tiểu bạch kiểm này! Nhất định là vừa rồi cậu ta gào to như vậy làm cho Hiểu Dạ bị đánh thức!

Gã trừng mắt nhìn tên tiểu tử thối kia một cái, quay người lại đã thấy mặt cô trắng bệch nghiêm mặt đứng ở cạnh cửa.

Hiểu Dạ đi xuống lầu, trực tiếp đi đến trước mặt gã, hỏi lại: “Anh muốn làm cái gì?”

“Đem cái địa phương quỷ quái kia làm cho nổ tung.” Gã trợn mắt nhìn cô chằm chằm.

“Nổ tung? Anh cho rằng em không nghĩ

tới sao? Nếu như sự tình đơn giản như vậy, em vứt bỏ cái mạng này cũng

sẽ đi làm, nhưng bên trong không chỉ có những nghiên cứu viên tán tận

lương tâm, còn có nhiều người vô tội hơn nữa a! Huống chi nơi đó được

bảo vệ sâm nghiêm, không cẩn thận một cái, các anh cũng sẽ bị bắt đấy.”

Cô lạnh giọng nói, “Tin em đi, anh tuyệt đối sẽ không muốn bị bọn họ

bắt đâu.”

“Bọn anh sẽ cứu bọn họ ra trước.” Gã bình tĩnh nói, “Bảo vệ nghiêm mật hơn nữa, đều có sơ hở đấy.”

“Anh điên rồi à? Trước đó em nói anh

cũng nghe không hiểu sao?” Thấy gã cố ý muốn đi, cô tức giận đến mức nắm chặt hai đấm, càng nói càng kích động, “Midro nắm trong tay rất nhiều

chính phủ cùng xí nghiệp, anh đi đối phó gã cũng giống như là bọ ngựa đá xe, nếu thất bại, anh sẽ bị đuổi giết cả đời đấy, đến đâu cũng không có cách nào sống yên ổn, anh không hiểu sao?”

Tiểu Ảnh nhấc tay chen lời nói, “Hiểu

Dạ, tôi tán thành chủ ý của anh ta, cô vẫn cứ tiếp tục chạy trốn như vậy cũng không phải là biện pháp. Huống chi, nếu như trên đời này có người

có thể đối phó được với Midro, đó chính là hai người bọn họ.”

“Tôi không hỏi cậu!” Cô tức giận trừng

mắt nhìn gã một cái, quay đầu lại phát hỏa với Cảnh Dã, “Rốt cuộc anh có biết anh đang làm cái gì không? Cho dù anh không vì mình mà nghĩ, cũng

phải suy nghĩ một chút vì Tiểu Lam, nếu như anh chết rồi, anh bảo con bé phải làm sao bây giờ?”

“Anh sẽ không có chuyện gì, cho dù anh

xảy ra chuyện, anh cũng đã sớm có an bài.” Gã nghiêm mặt nhìn cô, nâng

mặt cô lên, khàn giọng ép hỏi: “Em đã chạy trốn ba năm rồi, em còn muốn

chạy trốn bao lâu nữa? Năm năm, mười năm, hai mươi năm? Chẳng lẽ em muốn cứ chạy trốn như vậy cả đời?”

“Không muốn! Em đương nhiên là không

muốn!” Cô thở hổn hển đưa tay đẩy gã, “Nhưng em lại càng không muốn nhìn anh đi chịu chết! Em tình nguyện trốn cả đời–”

Người phụ nữ này sao lại khó trị như

vậy, gã nổi giận, buột miệng nói: “Nếu em mang thai thì sao? Em muốn

mang con của chúng ta cùng chạy trốn sao?”

Mặt cô trắng bệch, vuốt cái bụng dưới

rồi lui về sau từng bước, mới yếu ớt trả lời: “Em không có khả năng mang thai, anh có dùng bao cao su.”

“Không phải lần đều vậy.” Thật không

dám tin tưởng người phụ nữ này lại vô tâm như vậy, gã liếc mắt xem

thường nói: “Về sau anh lại quên mất.”

“Anh…Anh anh anh sao lại có thể quên!” Cô tức giận đưa tay đẩy gã một cái, vừa tức lại vừa hoảng, không khỏi bắt đầu lắp bắp.

“Anh không phải là cố ý đâu, mấy ngày

trước bao cao su đã dùng hết rồi!” Thấy bộ dáng người phụ nữ này có vẻ

không muốn mang thai, gã cũng phát hỏa, khó chịu trừng mắt nhìn cô quát: “Trước đó em là xử nữ, hai tháng trước anh mới làm kiểm tra toàn thân

khỏe mạnh, hai người chúng ta không bệnh không đau, sao lại không thể

trực tiếp tiến đến?”

“Sẽ mang thai đấy! Anh cái tên ngu ngốc này!” Cô tức giận đến m