
a hai người.
Lạc Hưởng Ngôn mở to miệng, cắn lên vùng da thịt nhạy cảm sau tai cô, vừa gặm vừa liếm mút, động tác trên tay vô cùng thuần thục. Tốc độ gia tăng, phía dưới thoáng chốc một cái nhẹ, thoáng chốc một cái nặng trêu chọc cô không tha.
“Mau gọi, gọi một tiếng ông xã tuyệt vời, ông xã sẽ làm cho em đến thiên đường.”
Tang Đồng nhắm mắt lại, bụng đột nhiên co rúc lại mạnh mẽ, vội vàng không kịp chuẩn bị gắt gao xoắn chặt nam căn của Lạc Hưởng Ngôn.
“Tê ——“
Lạc Hưởng Ngôn bị kẹp lấy như vậy, lập tức thoải mái đến từng sợi tóc, dòng điện kịch liệt dọc theo xương sống từ phía trên truyền thẳng xuống dưới. Dưới thân lại lớn thêm một vòng.
Lạc Hưởng Ngôn cũng nhịn không được nữa, đè chặt thắt lưng của cô, một phát lật người đè cô dưới thân, trong cả quá trình phía dưới của hai người thậm chí cũng không có tách ra, vẫn chặt chẽ kết hợp như cũ.
“A ——“
Tang Đồng thét chói tai, động tác mạnh mẽ đó đem nam căn đẩy sâu vào bên trong rồi lại xoay tròn, tất cả các giác quan đều bị nghiền nát mang đến khoái cảm không ngôn từ nào có thể diễn tả, toàn thân căng thẳng, giống như cá xa nước, tứ chi cũng run rẩy co quắp.
Lạc Hưởng Ngôn nâng cao hông cô, đem hai chân tách ra đến tận cùng, từ trên xuống dưới hung hăng xỏ xuyên, động tác bứt ra rồi hợp lại, lực ở hông giống như được gắn động cơ, càng lúc càng nhanh.
Tang Đồng vốn đã đạt tới cao trào, thân thể đang nhạy cảm đến rối tinh rối mù, bị lực mạnh như vậy thẳng tiến vào cọ sát, chỉ cảm thấy ngay cả hô hấp cũng ngưng trệ, trong đầu có một trận đại hồng thủy vọt tới, nước dâng ngập trời từng chút một cọ rửa linh hồn, nhẹ nhàng, giống như muốn bay lên.
Lạc Hưởng Ngôn mạnh mẽ ra vào hơn mười cái, bộ vị không ngừng đâm vào càng thêm nóng rực, nặng nề thúc vào chỗ sâu nhất trong thân thể Tang Đồng, sau đó kịch liệt co rút phun ra một dòng dung dịch nóng bỏng.
Lạc Hưởng Ngôn khoái cảm lên đến tận cùng phóng thích ra ngoài, rên lên một tiếng rồi ngã ở trên người Tang Đồng, mơn trớn mặt của cô, hôn thật sâu.
Tang Đồng không chịu nổi cao trào luân phiên như vậy, đã sớm hít vào nhiều mà thở ra không bao nhiêu rồi, không còn hơi sức mặc cho anh định đoạt, ngay cả động ngón tay cũng cảm thấy khó khăn.
Lạc Hưởng Ngôn giống như một con mèo được ăn no, thoả mãn ở trên người cô nhích tới nhích lui, đôi tay không thành thật trêu chọc xung quanh.
Tang Đồng mắt thấy anh lại muốn làm loạn, vội vàng hừ hừ nói: “Đi ra ngoài……”
Lạc Hưởng Ngôn nghe vậy, vô lại ôm sát cô, dùng bên dưới đang dần dần thức tỉnh ma sát cô, làm nũng nói: “Không muốn, thêm một lần nữa đi……”
Tang Đồng trong lòng phát hỏa, mở mắt ra hung tợn nhìn chằm chằm anh: “Ra ngay, em mệt chết đi được!”
Lạc Hưởng Ngôn vô cùng hạ lưu mà cười, hi hi ha ha nói: “Không sao, em không cần động, để cho anh động là được…… đến, ông xã ‘ra ngay’ cho em!”
Nói xong, hai tay nắm ở eo Tang Đồng, dính sát bụng của mình, cọ xát 360 độ.
Tang Đồng quả thật khóc không ra nước mắt, nào có “Ra ngay” như vậy, cô cũng không muốn lăn lộn đốt lửa lần nữa ah!
Tang Đồng khẽ cắn răng, phí sức đẩy anh: “Ông xã tốt nhất, lần sau có được hay không, van anh, em không chịu nổi……”
Lạc Hưởng Ngôn dục vọng đã hoàn toàn thức tỉnh, đâu chịu cứ như vậy bỏ qua cho cô, nâng một chân của cô lên để ở trong khuỷu tay, nông nông sâu sâu ra vào, cười trêu nói: “Lần sau là lần sau, ai bảo em vừa làm chuyện xấu, hả? Tật xấu trái lại học được thật nhanh, để ông xã dạy em thêm hai chiêu……”
Tang Đồng càng thêm hiểu rõ da mặt dày vô sỉ của anh, phía dưới nhưng lại có cảm giác, rốt cuộc không nhịn được bật ra tiếng nức nở.
Chiều nay, tâm nguyện nhiều năm của Lạc Hưởng Ngôn đạt thành, trái lại điều loay hoay đùa nghịch thân thể trắng mịn của Tang Đồng, hành hạ đa dạng chồng chất, mãi cho đến lúc trời sắp sáng, Tang Đồng bị dày vò không ngừng nghỉ chìm đắm trong khoái cảm đến hôn mê bất tỉnh, Lạc Hưởng Ngôn mới thỏa mãn bỏ qua cho cô.
Quay phim rất vất vả, đặc biệt là diễn viên chủ chốt, hơn năm giờ đã phải rời giường, vội vội vàng vàng chạy tới trường quay hóa trang thay quần áo, sau đó sẽ vừa ăn điểm tâm vừa tập lời thoại.
Lạc Hưởng Ngôn nhìn bộ dạng chịu khổ bị dày vò thê thảm của Tang Đồng, khó được có chút chột dạ, sờ tới điện thoại trên tủ đầu giường, gọi điền thoại cho Nghiêm Dực Toàn xin nghỉ.
Lạc Hưởng Ngôn vừa mới nói chưa tới mấy câu, Tang Đồng liền mơ mơ màng màng mở mắt ra, lẩm bẩm nói: “Đem phần diễn của em dời xuống buổi chiều, em nghỉ ngơi cho tới trưa, sẽ không sao rồi……”
Lạc Hưởng Ngôn đau lòng sờ sờ mặt của cô: “Như vậy sao được? Hôm nay cũng đừng đi……”
Tang Đồng vô lực lắc đầu một cái, nhắm mắt lại đã ngủ, thanh âm lung lay mơ hồ nói: “Em buổi chiều có thể chạy tới……”
Lạc Hưởng Ngôn bất đắc dĩ, chỉ đành phải đem lời này nói lại cho Nghiêm Dực Toàn, nghỉ ngơi cho tới trưa, buổi chiều cứ theo bình thường quay phim.
Chân trời nổi lên ánh sáng mơ hồ, Lạc Hưởng Ngôn cất điện thoại di động, ôm chầm Tang Đồng, hôn một cái mi tâm đang nhíu chặt của cô, nhìn nét mặt của cô dãn ra, mới ôm cô thật chặt cùng nhau nhắm mắt lại ngủ.
Ngủ một gi