Pair of Vintage Old School Fru
Mẹ, Cha Tìm Tới Cửa Rồi!

Mẹ, Cha Tìm Tới Cửa Rồi!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327371

Bình chọn: 8.00/10/737 lượt.

y giờ chuyện gì xảy ra? Sau một hồi nói chuyện sao lại thành như vậy, chẳng lẽ ba này không phải là ba?

Ở bên ngoài hai người thảo luận vẫn chưa ra sao cậu nhịn không được liền nắm tóc mình đẩy cửa ra, bàn tay cầm một nhúm tóc cậu vừa cắt, chạy đến trước mặt Tiếu Thâm, nở nụ cười đặc biệt ngoan, đưa tay như dâng một vật quý “Chú à cho chú này, cháu không dễ giận như mẹ.”

Hai người đều sửng sốt, Đồng Nhan sửng sốt cúi đầu nhìn con trai, liếc mắt liền có thể hiểu rõ lòng dạ thằng bé, Tiếu Thâm cũng sững sờ nhin thằng bé nhưng ngược lại hắn cười rất to.

“Được, cháu rất hào phóng, không keo kiệt như mẹ.” Nói xong, khom lưng ôm thằng bé, không thèm để ý đến Đồng Nhan, hai người trực tiếp ngồi vào xe. Tiếu Thâm ngồi ở ghế lái, Đồng Đồng ngồi trên đùi Tiếu Thâm, mẹ thằng bé ngồi ở ghế bên cạnh, cả nhà ba người cứ như vậy ra cửa.

Trong khi chờ đợi kết quả, Tiếu Thâm nghĩ ông nội chắc chắn giữ hắn ở nhà, vừa nghĩ liền đau đầu, hắn dứt khoát trốn đến nhà Cố Tiêu.

Cố Tiêu vừa nghe liền rất vui, la to báo ứng, cái gọi là nhân quả tuần hoàn, báo ứng là đúng.

Bình thường hắn chơi đùa nhiều phụ nữ như vậy lần này báo ứng là đúng rồi.

Kết quả cuối cùng chính là Tiếu mỹ nữ đẩy Cố Tiêu xuống giường, chiếm đoạt giuồng của Cô Tiêu, áo ngủ của Cố Tiêu, phòng của Cố Tiêu, còn có......Cố Tiêu.

Tiếu mỹ nhân, người cũng như tên, một đại mỹ nữ, không ai là không biết tính tình anh ta thế nào, tự nhận mình là một người thuần khiết thế nhưng lại sợ tối, sợ ngủ một mình.

Rất dễ nhận thấy đêm nay Cố Tiêu trở thành.......bạn giường của Tiếu đại mỹ nữ. Ông Tiếu nôn nóng muốn ôm chắt vậy tại sao đến bây giờ một chút động tĩnh đều không có?

Mặc dù là chắt của ông nhưng trước tiên ba thằng bé phải công nhận thằng bé người làm cụ như ông chỉ chờ nhận chắt thôi.

Ông sẽ chờ, chờ Tiếu Thâm ôm thằng bé đến tìm ông.

Nhờ đi cửa sau nên chỉ qua một đêm Tiếu Thâm đã có kết quả giám định ADN, khi có kết quả, Cố Tiêu ngẩng đầu liếc nhìn Tiếu Thâm, mặt nặng nề: “Anh em, cậu phải kiềm chế.”

Khuôn mặt Tiếu Thâm lập tức tối sầm, sắc mặt Cố Tiêu có gì đó không đúng, hơi nghi ngờ nhận tờ giấy giám định ADN, liếc mắt nhìn kết quả, phản ứng đầu tiên chính là Cố Tiêu bị ông nội mua chuộc.

Nhưng càng nghĩ càng không đúng, ông nội không có lý do gì để mua chuộc Cố Tiêu, cậu ấy là anh em tốt, hay đùa giỡn, cởi mở nên sẽ không dùng con của người khác để vu oan hắn.

Như vậy kết quả chỉ có một, thẳng bé này chính là con hắn, cô gái năm đó chính là Đồng Nhan.

Đồng Nhan cũng ngây dại nhìn giấy giám định ADN , sao lại có thể như vậy? Ngẩng đầu sững sờ nhìn Tiếu Thâm, đầu óc trống rỗng, không nói nên lời.

Vui vẻ nhất chính là Đồng Đồng, nhưng nhìn bộ dáng như ngày tận thế của hai người, dường như tình huống không đúng lắm, không phải nên có biểu hiện tích cực một chút sao.

Nhưng Đồng Đồng không thể không lặng lẽ hành động, nhìn bộ dáng Tiếu Thâm như vậy dường như không vui khi cậu xuất hiện, vậy cậu sẽ ngoan ngoãn, ba không thích vậy không phải cậu nên lấy lòng ba sao.

Sau mấy ngày hai người vẫn rất kỳ quái, Tiếu Thâm không đến chọc Đồng Nhan nữa, Đồng Nhan vẫn đi làm bình thường, chỉ là lúc làm việc luôn tận lực tránh những nhiệm vụ có liên quan đến xã hội thượng lưu, nếu làm những nhiệm vụ liên quan đến xã hội thượng lưu, Đồng Nhan kiên quyết từ chối, cô sợ lúc làm nhiệm vụ sẽ gặp phải Tiếu Thâm. Dù sao cô biết Tiếu Thâm cũng do công việc gây nên.

Tóm lại hai người này lựa chọn chính là quên lãng, giống như quên mất chuyện này, không chỉ vậy còn muốn quên luôn cả đối phương.

Về phần nhà họ Tiếu, ai nấy đều rất tò mò về đời sau mới xuất hiện này, vốn dĩ chỉ muốn xem, nếu ông cụ đã biết vậy hôm sau chắc sẽ tuyên bố.

Nhưng mà mọi người đều thất vọng, đợi một ngày lại một ngày, trong quá trình chờ đợi rất bực bội, khổ sở, nếu đã như vậy thì đừng nói, nhà họ Tiếu có đời sau thì sao chứ?

Vậy thì nghĩa là di sản của bọn họ sẽ mất đi một phần, cái gì cũng phải chia cho đời sau mới xuất hiện kia một chút, thậm chí, nếu như ông cụ thích vậy thì toàn bộ tài sản đều cho vị đời sau kia thừa kế, vậy bọn họ còn có thể được nhận gì chứ?

Tất cả mọi người đều rất tò mò về đời sau mới xuất hiện này, đứa trẻ này xuất hiện, khẳng định không phải là chuyện tốt.

Đối với một nhà lớn bé nóng nảy lo lắng còn có người trong cuộc cố làm ra vẻ mất trí nhớ, ông Tiếu ngược lại không gấp, vẫn sinh hoạt bình thường, đôi khi ngồi uống trà xem tuyết, không lo lắng gì.

Sóng ngầm ở nhà họ Tiếu bắt đầu khởi động, nhà họ Đồng cảm thấy lạ, Đồng Thiên Bác cảm thấy thằng bé là con của Tiếu Thâm xác suất rất cao, thầm nghĩ trong lòng có thể thông qua thằng bé để tiếp cận Tiếu Thâm. Nếu thằng bé cũng có thể hy sinh như vậy rất dễ nhận thấy, ở giới thượng lưu, dù sao con cũng đáng giá hơn mẹ.

Nếu như thằng bé là con Tiếu Thâm vậy nhà họ Đồng có thể gia nhập con thuyền lớn này, vì muốn kết giao với nhà họ Tiếu ông ta đã tốn bao nhiêu sức lực, bây giờ thì tốt rồi, cơ hội đến chẳng tốn chút công sức nào. Nhưng Đồng Chân có chút gấp gáp, cô ta cũng cảm thấy thằng bé kia quá giống Tiếu Thâ