
u, đầu Tiếu Thâm đặt trên vai cô giống như một đống bùn nhão thế nào cũng không chịu đứng lên.
“Vợ à, vấn đề này của em thật ra thì anh cũng không hiểu rõ lắm, chồng em cũng không phải là thần tiên, không tìm thấy người tiết lộ bức hình thì làm sao anh có thể kết luận có phải là cùng một người hay không? Nếu bây giờ chuyện này chúng ta vẫn chưa có manh mối có phải nên nghỉ ngơi trước hay không?”
Đồng Nhan cảnh giác nhìn hắn, đưa tay đẩy cánh tay Tiếu Thâm ra: “Kìm nén người anh em của anh lại, tối nay không cho phép!”
Nụ cười trên mặt Tiếu Thâm liền sụp đổ, mặt không vui: “Tại sao, nó đã tỉnh dậy không thể kìm nén lại, vợ à, là em làm nó thức dậy, em phải có trách nhiệm, làm việc không thể không có đầu có đuôi!”
Đồng Nhan mặc kệ, vén chăn che đầu ngủ.
Tắt đèn, bận bịu cả ngày, Đồng Nhan thoải mái duỗi người! Rốt cuộc có thể ngủ ngon, mấy ngày nay Tiếu Thâm giống như cầm thú làm cho cô đau cả lưng, ngủ không ngon còn phải trốn trong xe ăn cơm, thật vất vả mới có thời gian ngủ, lại phải đối mặt với sự tranh đấu của người nhà họ Tiếu.
Cơ thể mệt nhọc không nói, bây giờ lại xuất hiện sự kiện bỏ thuốc, sự kiện sáu năm trước, có chút manh mối, hoạt động cả ngày, quay đầu lại phát hiện chiếc chăn vẫn là làm cho người ta thoải mái nhất.
Dưới chăn, một bàn tay lặng lẽ đặt trên eo Đồng Nhan, không nhịn được ôm chặt, sau đó Đồng Nhan cũng cảm thấy lồng ngực sau lưng cô cũng nóng như lửa, đột nhiên trong đêm tối Đồng Nhan mở to mắt.
Chỉ vì phía sau có một cây cột vẫn còn khêu gợi cái mông nhỏ của cô.
Đồng Nhan chậm rãi lật người, vừa đúng lúc lật vào lồng ngực nóng như lửa của hắn: “Hì hì, Tiếu Thâm, tối nay anh có nên đến phòng làm việc không?”
Trong bóng tối, Tiếu Thâm cười hì hì, bàn tay không ngừng dao động ở mông Đồng Nhan, tay còn lại cũng không nhàn rỗi, im lặng mò vào trong ngực vợ.
“Vợ à, không muốn, chúng ta mới kết hôn có mấy ngày, chia phòng ngủ không được.”
Đồng Nhan cười hì hì: “Đúng vậy, em cũng cảm thấy như vậy không được!”
Tiếu Thâm vừa nghe mặc dù cảm thấy vợ mình không dễ nói chuyện như vậy nhưng vẫn tiếp tục không ngừng gật đầu, kết quả…
“A!” Giọng nói kèm theo cơ thể nặng rơi xuống đất.
Tiếu Thâm bị đá.
Đồng Nhan nằm trên giường, ném gối xuống: “Tối nay nằm trên sàn nhà ngủ đi! Ngủ ngon chồng yêu!” Cuối cùng tiếng gọi chồng yêu ngọt ngào xinh đẹp kia giống như có thể thôi miên Tiếu Thâm, tối nay lần đầu tiên hắn ngủ trên sàn nhà. Ngày hôm sau khi tỉnh lại Tiếu Thâm vẫn còn đang ngủ, Đồng Nhan nhẹ nhàng bước trên sàn nhà, bĩu môi khi thấy hắn ngủ vẫn còn nhếch miệng, dáng hắn ngủ trên sàn nhà cũng không tệ, nằm mơ cũng cười.
Thật đúng là một công tử từ nhỏ đã ăn sung mặc sướng thế nhưng khi ngủ ở trên sàn nhà vẫn cảm thấy như không có chuyện gì.
Lắc đầu không thèm quan tâm tới hắn đi thẳng vào nhà vệ sinh đánh răng sau đó đi vào gọi con trai dậy, Đồng Đồng vẫn chưa tỉnh ngủ la to: “Mẹ, con được nghỉ tết rồi mẹ không thể cho con ngủ thêm một chút được sao?”
Đồng Nhan cưng chiều ôm mặt con trai: “Hôm sau ngủ tiếp, hôm nay cùng mẹ đi ra ngoài một chút.”
Đồng Đồng nửa tỉnh nửa mơ gật đầu: “Được, con đi tắm đã,”
Đồng Nhan im lặng, đưa tay vỗ một cái lên mông Đồng Đồng: “Con á, đừng quên con do mẹ nuôi lớn, chỉ cần con vểnh mông một chút là mẹ biết ngay con muốn làm gì, nhanh xuống giường, không cho phép lười biếng, bây giờ đã bảy giờ rồi, ngủ cũng đủ rồi!”
Đồng Đồng muốn khóc: “Mẹ, các bạn học của con cũng có thể ngủ nướng đến mười giờ, mẹ các bạn ấy cũng không nói gì nhưng mẹ lại đánh mông con, hu hu!”
Đồng Nhan không nhìn cầm một bộ quần áo mặc cho cậu bé, cứ đến mùa đông gọi thằng bé dậy là một khó khăn lớn, không biết thằng bé học được một số thủ đoạn từ đâu, còn cao thủ hơn những người đàn bà chanh chua mấy phần, nhiều lần làm loạn khiến Đồng Nhan đau đầu.
Mà cô dùng hết cách cũng không thể chỉnh cậu bé.
Trẻ con chính là như vậy, thằng bé sẽ đem toàn bộ thủ đoạn của mình xuất ra, Đồng Nhan không để ý đến thằng bé, mẹ không thèm nể mặt Đồng Đồng chỉ có thể chuyển động cơ thể cho mẹ mặc áo.
Tiếu Thâm nằm ở trong phòng nghe thấy tiếng con trai gào khóc liền cảm thấy tức giận, thầm mắng con trai không có tiền đồ, rời giường cũng ồn ào như vậy.
Gian nan bò dậy cùng một mái tóc rối bời vừa đúng lúc nhìn thấy con trai nhắm mắt dang hai tay cho Đồng Nhan mặc áo len, nhìn bộ dáng nhắm mắt của thằng bé hình như ngủ rất vui!
Tiếu Thâm im lặng lắc đầu, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy con trai mặc quần áo, nếu như là lúc trước khi con trai phải đi học thường sẽ dậy sớm hơn hắn, căn bản sau khi hắn dậy thì con trai đã ăn sáng rồi, hôm nay vừa nhìn thì ra là con trau ngủ nướng.
Không ăn sáng, dưới sự hướng dẫn của Đồng Nhan, tay kéo một lớn một nhỏ chưa tỉnh ngủ đi khắp nơi.
Cái gì mà chợ nông sản? Chợ bán thức ăn, cửa hàng nhỏ.......
Tiếu Thâm nhíu mày nhìn một đám người ở chung quanh, dừng lại nói: “Chúng ta tới đây làm gì?”
Đồng Nhan thản nhiên: “Mua đồ tết!”
Tiếu Thâm vẫn đang ngó dáo dác lập tức cứng đờ, mặt không dám tin: “Em tới đây mua đồ tết?”
Bên kia Đồng Đồng bình t