watch sexy videos at nza-vids!
Mỗi Chút Một Ngày

Mỗi Chút Một Ngày

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321384

Bình chọn: 10.00/10/138 lượt.

t tỉnh giấc vì một trận mưa rào hay tiếng dế kêu to, Việt thường vẫn thấy mẹ ngồi bên chiếc đèn dầu vặn nhỏ vì sợ sáng quá nó thức, khi tính tiền vải lụa bán trong ngày, lúc thì xem lại sổ sách cấy giống đã thu mua… Những việc tuy với đứa trẻ như Việt là khó hiểu, nó cũng lờ mờ đoán ra là mẹ đang tìm cách… kiếm tiền. Nó lại lăn ra ngủ tiếp. Mẹ nó lăn lộn làm ăn kiếm sống buôn bán như thế nhưng lại rất hiền. Thường che chở cho nó mỗi khi bố đánh đòn vì đi chơi trốn bữa. Việt nhớ! Nhưng nó cũng chỉ nhớ được đến thế thì hoặc thằng bạn cùng phòng mò dậy và càu nhàu vì đèn vẫn sáng, hoặc di động của nó rung, hoặc ý nghĩ về bài hàm số đang dang dở lại lấn chiếm, hoặc những cái tương tự như thế. Lần này thấy bố viết thư báo vậy, Việt hơi băn khoăn, nó cũng muốn về xem mẹ ốm ra sao, nhưng cũng lại không muốn bỏ chuyến đi chơi đã chuẩn bị sắp xếp cả tuần. Việt thầm nghĩ một mình cho đến khi đầu nó đau như búa bổ thì có tiếng gõ cửa. Ai đấy?

- Em! – Giọng Ly “Ti”.

Việt bước chân đất ra mở cửa. Ly “Ti” bước vào, vứt cái xắc xuống ghế, ngồi phịch lên giường, rút một điếu thuốc ra châm lửa hút:

- Mai anh đi đấy chứ?

Việt khép cửa, nó quơ đống quần áo nhàu nát và bừa bộn trên giường ném và một góc, hỏi bâng quơ một câu để tránh vấn đề:

- Em đi gì đến đây vậy?

Ly “Ti” hồn nhiên trả lời một câu làm Việt phải giật mình:

- Minh “Tinh” đèo.

Ly nhả khói, đưa tay ra vuốt mái tóc mượt mà:

- Hmm…hm…sao? Anh có đi không vậy?

- Chắc không! Anh nghĩ mình nên về thăm mẹ - Việt buông giọng, nhìn ra cửa sổ đóng kín, chèn bằng một khúc gỗ ẩm ướt.

Ly rùng mình nhìn chồng sách bụi bặm trên tủ và đống xoong nồi lỉnh kỉnh ở cuối phòng, nó lắc lắc tay Việt:

- Này, anh không đi thật à?

Việt vẫn không quay mặt lại:

- Ừ, không đi, đâu thể phân thân được!

Giọng Ly “Ti” nghe nho nhỏ:

- Anh bỏ em cho Minh “Tinh” thật à?

Việt thấy lạnh người vì Ly động trúng vào điều nó đang nghĩ. Trong năm đứa, Cường và “Xù” là một đôi. Còn cả Việt và Minh “Tinh” đều thích Ly. Từ trước đến nay, Ly “Ti” luôn dành tình cảm cho nó nhiều hơn. Tuy thế, Minh “Tinh” chưa bao giờ bỏ cuộc. Việt biết thằng này luôn rình cơ hội thích hợp cướp trái tim Ly “Ti” đi.

Việt đá một câu để thử lửa:

- Em đi với nó cũng có sao đâu!

Ly “Ti”đứng phắt dậy, nhặt xắc bước thẳng ra cửa. Việt chồm dậy hốt hoảng, nó bước theo rút điếu thuốc trên môi Ly ra:

- Được, anh… đi.

Ly “Ti” quay lại tát yêu một cái vào mặt Việt:

- Đấy, thế mới là anh chứ! Lúc nãy em nói đùa đấy. “Xù” nó đèo em đến đây.

Việt thấy nhẹ cả người, nó chào, rồi đóng cửa lại. Bước lại gần phía cửa sổ, Việt gỡ tấm gỗ, mở toang cửa ra, một luồng gió mát ùa vào làm nó nhẹ nhóm đôi chút. Nó không về chắc mẹ cũng không giận, mà có giận thì cũng chẳng sao.

3. Năm giờ sáng. Trời vẫn còn tối. Cường và Xù cười đùa rôm rả. Minh “Tinh” như thường lệ solo một mình một xe, vừa đi vừa hút sáo, thỉnh thoảng liếc sang Spacy Việt đang đèo Ly “Ti”, nó đã quen nên không còn thấy tức nữa, chỉ đôi lúc lại trêu Ly vài câu mặc ánh mắt ít thiện cảm của Việt. Minh “Tinh” cười khẩy.

- Cậu công tử nhà quê có quen đi đường dài không đấy? Hay đảo Ly sang đây đèo hộ cho!

Việt nhếch mép, cố ghim giọng nói cho vừa:

- Quen hay không thì vẫn hơn xa mày?

Minh “Tinh” nheo mắt:

- Tao thách.

Việt cảm thấy từng mạch máu mình nóng lên:

- Thích thì chiều!

Minh “Tinh” cười ha hả:

- Được lắm. Cường ơi, bắt hộ tao mày! Từ đây ra đường quốc lộ mười ba khoảng hai mươi cây. Thằng nào đến trước thì đèo Ly hết phần còn lại. OK?

Việt gật đầu. Nó ép thắng côn, lên ga bốc xe đi. Minh “Tinh” chậm rãi về số một rồi lên số hai, ba, nó chồm xe lên, không chịu thua kém phân, lướt qua đánh đuôi quệt vào chân Việt một cách khiêu khích. Việt cuống lên, vuốt ga nhích xe lên rồi quẫy một cái vào đầu xe làm con X đỏ của Minh lảo đảo, rồi lại gượng lại chạy, nhanh chóng bám bóng lại theo. Việt thấy rõ bất lợi của mình, nếu trên đoạn đường thẳng thì Spacy còn cơ, nhưng với một đoạn lên xuống ngoằn ngèo bất thường thế này thì hộp số vòng của X là quá lợi, chưa kể nó còn phải kẹp Ly “Ti”. Hai đứa đi được khoảng năm phút thì còi cơ động rú ầm lên sau lưng. Minh “Tinh” hét to:

- Cấm được dừng. Mày còn đang đèo Ly đấy.

Việt mím môi. Nó rú ga cố lên được chừng hai giây, nó đá chân chống xuống hơi nghiêng xe quét bụi mù mịt. Minh ở đằng sau dính trọn đành ép sát xe bám sát lòng đường và giảm côn. Việt cười đắc thắng, nó tắt đèn đuôi và nháy trái phải liên tục để cắt cơ động. Chợt Ly “Ti” hét to, từ phía trước mờ mịt, bỗng xuất hiện một chiếc xe máy đi ngược chiều. Việt siết mạnh phanh tay, chân mài xuống mặt đường, cố quang xe sang bên cạnh, mặt nó đập thẳng vào đồng hồ số, Ly chỉ bị va vào lưng Việt rồi ngã nhẹ xuống. Việt thấy máu dồn lên trán, nó gục xuống đường nhả cái xe đang bốc khói ở bánh, Việt nghe tim đập mạnh, mắt nó từ từ mờ đi khi thấy Ly “Ti” leo lên xe Minh “Tinh” phóng thẳng đi. Còi cơ động vẫn rú sau lưng Việt, nó lịm đi trước khi không còn hay biết gì, Việt thấy mình như đang ở giữa một lớp học.

Cô giáo dịu dàng:

- Hôm nay các em muốn làm g