80s toys - Atari. I still have
Mọi Người Đều Nói Ta Biến Thái

Mọi Người Đều Nói Ta Biến Thái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323730

Bình chọn: 7.5.00/10/373 lượt.

ng ta từ không trung truyền đến. “Ai đó đỡ em ấy ra chỗ đất trống kia ngồi đi.”

Ta nghĩ, thầy đang nhắm mắt làm ngơ, hỏi ai có thể đá ta ra ngoài được không.

Nhưng mà, cho dù có nghe được câu này, khóe miệng ta cũng chẳng cong lên chút nào, ngay cả nhịp tim cũng vẫn bình ổn như thường, cho thấy tâm lý của

ta vốn có tố chất vững vàng vượt trội!

Thật ra, ta chỉ vì không muốn bỏ qua trò hay thôi!

Nhưng thế sự thường không như ý muốn. Lúc này ta lại nghe được một âm thanh vang lên: “Để em đỡ bạn ấy.”

“…” Mí mắt ta run run.

Nhìn xuyên qua rèm mắt —— ác, ánh mặt trời thật chói mắt! Nhắm lại, nhắm lại.

“Còn đi được không?” Nghe được giọng hắn thân thiết hỏi han.

Ôi…

Đại Thần a, ta chỉ là tầng lớp cỏ dại, căn bản không cần ngươi phải lo

lắng. Ngươi mau mau cùng Nghiêm Tử Tụng đại chiến ba trăm hiệp đi. Cùng

lắm, sau này ta không bám theo ngài nữa, có được không?

Đoán chừng là thấy ta không trả lời, ngay lập tức ta cảm giác thân thể mình bay

lên giữa khoảng không. Không ngờ, thật sự bị bế lên.

Ta xin thề là ta có từ chối, nhưng đôi cánh tay đang ôm lấy ta lại có sức mặt kinh người, căn bản là ta không thể nào giãy giụa.

Rơi vào đường cùng, ta chỉ có thể ở giữa những tiếng kinh hô của các bạn cùng lớp, ở trước mắt bao người, bị bắt cóc.

Ta nghĩ thầm, Đại Thần quả nhiên cũng không phải là miệng hùm gan thỏ ha!

Trọng lượng của ta như vậy mà không ngờ cũng không thể đè bẹp được hắn…

Vì sao lại không thể đè bẹp được hắn cơ chứ!

Hắn ôm ta đi rất ung dung thong thả. Trong lòng ta lại nghĩ, nếu đổi lại là Nghiêm Tử Tụng thì sao?

Ta vẫn còn đang cố suy đoán những lời hai người bọn họ từng nói, những

hoạt động từng trải qua thì nghe thấy Đại Thần nhàn nhạt mở miệng: “Muốn biết ư?”

Không hổ là Đại Thần. “Nói đi, em nghe.” Ta thầm nhẩm

tính góc độ Đại Thần có thể che nắng cho ta, liền yên tâm mở mắt, ngẩng

đầu nhìn hắn.

“Em đoán xem.” Hắn nhếch miệng cười.

Đại Thần, ngươi chính là một pho tượng thần tà ác, tà ác đến mức bạo đăng!

Lại nhìn qua thấy Nghiêm Tử Tụng đã đi mất rồi, ta thấy mình nên trở lại học tiếp thì hơn, liền giãy dụa muốn xuống.

Nhưng hắn vẫn ẵm ta, tiếp tục đi tới, ước chừng đã rời khỏi phạm vi quan sát

của huấn luyện viên chúng ta rồi. Lại nghĩ, cô nam quả nữ cùng nhau biến mất sẽ xảy ra biết bao chuyện xấu, biết bao tình huống rất không thích

hợp a, gào khóc!

Mắt thấy đã đi vòng qua khúc quanh của dãy phòng học.

Mạn (Chậm = Đợi đã).” Giọng nói của Nghiêm Tử Tụng giống như tiếng trời đột nhiên vang lên bên cạnh.

Vừa quay đầu lại, không ngờ hắn đã hai tay nhét túi, đứng đó từ bao giờ.

Mạn? Chẳng lẽ…

Là Mạn trong Tương Hiểu Mạn?

Miệng ta toét ra tới mang tai, cười khanh khách hô gọi: “Nghiêm Tử Tụng!”

Tiếng hô gọi còn chưa khiến hắn phản ứng thì cánh tay của Đại Thần đã xiết chặt thêm vài phần.

Đại khái là vài giây sau Nghiêm Tử Tụng mới nhíu mày, tầm mắt rơi xuống chỗ ta cùng Đại Thần, híp nửa mắt, tựa hồ là thấy không rõ lắm. Tiếp theo,

từ từ đi đến.

Đại Thần lúc này mới đặt ta xuống, sau đó lại là

nhếch miệng lên cười. Sau đó khoác tay lên vai ta, nhìn Nghiêm Tử Tụng,

đột nhiên cười nhẹ rồi mở miệng: “Người này có hứng thú với cậu đó… Nói

đi, có muốn tiếp nhận hay không?”

“…” Đại Thần!

Xem giọng điệu của hắn, làm như chắc chắn rằng Nghiêm Tử Tụng sẽ không đáp ứng vậy.

Hừm, Nghiêm Tử Tụng, ngươi đừng để Đại Thần xem thường! Nếu ngươi tiếp nhận ta, ta sẽ mời ngươi ăn bánh bao!

Nghiêm Tử Tụng nghe được giọng nói của ta, rõ ràng hơi dừng một chút, sau đó tiếp tục đi thẳng tới gần.

Tiếp đó, cùng Đại Thần nhìn nhau. Cũng không biết hắn có nhìn thấy rõ hay

không, dù sao cũng nhíu mày nheo mắt, sau đó lại nhìn ta, hỏi: “Cô có

biết nấu cơm không?”

Chưa trả lời, đã cảm giác được tay Đại Thần đang đặt ở trên vai ta lại ép xuống thêm vài phần lực.

Khụ khụ, để ta suy nghĩ một chút. Thật ra bánh bao cũng có thể ăn thay cơm!

“Em —— “

“Tiểu biến thái ~” Đột nhiên Đại Thần gọi ta, đặc biệt nhu tình.

Nghiêm Tử Tụng nghe xong, đột nhiên trong chớp mắt, nói tiếp. “Vậy ——“

“Vậy là cậu tiếp nhận sao?” Trong lời nói của Đại Thần, rõ ràng thành phần khiêu khích chiếm đa số!

Yêu quái đại nhân cũng nhìn ta, vẻ mặt có điểm kỳ quái. “Tôi nhớ ra cô là ai rồi.”

EDITOR: DOCKE

“Tiểu – biến – thái…”

Yêu Quái đại

nhân từ tốn nhại theo cách xưng hô của Đại Thần, sau đó đứng yên tại chỗ hai giây – Đoán chừng là chỉ nghe giọng nói thôi thì vẫn không dám chắc 100%, vì thế đút hai tay vào túi, nghiêng người về phía trước vài phần

—— cho đến khi hắn nhìn thấy rõ mặt ta.

Ta có cảm giác, chỉ trong nháy mắt đôi mắt hắn đã ẩn chứa thiên ngôn vạn ngữ.

Mắt thấy hắn chậm rãi trở về tư thế cũ, tựa hồ đã tìm được đáp án chính

xác. Chẳng lâu sau, ta nhận thấy hắn hơi há mồm, rốt cuộc cũng nỗ lực

dành cho ta một câu trả lời.

Ta nở một nụ cười hoàn mỹ, mặc dù hắn nhìn không thấy.

“Ba chữ.” Hắn chậm rãi mở miệng, chậm rãi hít vào, tiếng nói đầy mị lực như trước nhưng cũng chứa đầy kịch độc.

Khụ! Để có được ba chữ ấy, ta đã làm một việc được cho là quyết đoán nhất cuộc đời này ——