
chút băn khoăn liền hỏi:" đi đâu vậy?"
" đến nhà anh ăn cơm, mẹ anh muốn gặp em"
".. Sao không nói trước với em?"
" anh cũng vừa nhận được tin. Hôm nay mẹ anh mới về, bảo anh đưa em về nhà ăn cơm, cùng đón Giáng Sinh. Em không để ý chứ? Trước đây em gặp mẹ anh rồi bà rất thích em"
" ừm.... Chuyện này không có gì. Chỉ là em chưa chuẩn bị quà cho bà..."
" không cần quà gì cả. Mẹ anh thẳng tính, thứ mà em tặng nếu bà không thích bà sẽ ném thẳng. Món quà tốt nhất mà bà muốn chính là sớm được bế cháu nội, hay là...em suy nghĩ một chút?"
"... Ôn Bình". Kỳ Quyên vung nắm đấm, tiếp xúc thân mật với bụng anh
Ôn Bình giả vờ ôm bụng" luật sư Kỳ anh sẽ tố cáo em bạo lực gia đình"
"..."
Quen nhau lâu mới phát hiện, anh chàng này không hề thật thà trung hậu như tưởng tượng của cô ( thực ra anh chưa bao giờ thật thà). Măc dù thỉnh thoảng chân thành và dịu dàng khiến cô vô cùng cảm động, nhưng sau khi hai người trở nên thân thiết, các trò trêu ghẹo của anh chàng này thường xuyên khiến Kỳ Quyên tức tới mức muốn giết người
Nửa tiếng sau , chiếc xe dừng trước một tòa biệt thự vô cùng lớn
Kỳ Quyên cùng Ôn Bình đi vào nàh, bà Ôn chờ sẵn ở đó. Trong nhà bật máy sưởi rất ấm, trong phòng khách còn bày một cây thông noel khổng lồ
" cháu chào cô ạ". Kỳ Quyên chủ động đi lên chào hỏi bà Ôn
" Tiểu Quyên đến rồi, mau lại đây, bên ngoài lạnh lắm,đúng khong?"
" cũng bình thường ạ"
" lại đây, vào phòng khách ngồi. Lâu lắm không gặp sao lại gầy đi rồi, gần đây bận lắm đúng không?"
Kỳ Quyên vội cười nói:" gần đây công việc khá bận ạ"
Bà Ôn kéo tay Kỳ Quyên vào phòng khách ngồi, bật tivi xem, " Ôn Bình, mau đi nấu ăn đi, đừng để bạn gái bị đói. Nguyên liệu mẹ đã bảo cô Ngô chuẩn bị xong rồi, con phụ trách xào nấu"
"..."
" sao không chịu à? Chẳng phải lúc nào cũng tự khoe tài nghệ còn hơn đầu bếp khách sạn năm sao sao? Còn không mau trổ tài"
Ôn Bình bất lực nhún vai" dạ dạ da con đi đây"
Kỳ Quyên vội nói" để em giúp anh, anh vừa xuống máy bay.."
Bà Ôn kéo cô lại" giúp cái gì mà giúp, thức ăn đã rửa sạch thái sẵn rồi, một mình nó làm được"
Ôn Bình mỉm cười bước lại nhẹ nắm tay Kỳ Quyên, khẽ nói:" không sao đâu, anh ngồi trên máy bay ngủ đủ rồi, em nói chuyện với mẹ đi"
Kỳ Quyên gật đầu:" vậy được, nếu bận quá thì gọi cho em nhé"
" anh biết rồi". Ôn Bình quay người đi vào bếp
Lúc ấy bà Ôn mới mỉm cười nói:" Tiểu Quyên có muốn uống cà phê không?"
" dạ, không cần đâu ạ"
" đừng khách sáo, đến đây thì cứ tự nhiên như ở nhà". Bà Ôn còn thân thiết hơn lần trước, nhìn Kỳ Quyên với ánh mắt như nhìn con dâu:" năm ấy cô muốn sinh một đứa con gái tên đã nghĩ sẵn rồi, gọi là Ôn Bình, Bình trong ' bình quả' ( quả táo), không ngờ lại sinh ra con trai"
Thì ra nguồn gốc cái tên của Ôn Bình là như vậy, quả táo của nhà họ Ôn. Kỳ Quyên nghĩ cũng cảm thấy thú vị
Hai người đang nói chuyện, đột nhiên cửa mở, người đàn ông bước vào mang theo một luồng khí lạnh
Anh ta mặc áo khoác màu đen, thân hình cao lớn, ánh mắt sắc bén lướt qua phòng khách sau đó quay đi thay giày, treo áo khoác lên mắc áo bên cạnh rồi mới đi vào phòng khách
Bà Ôn vội nói" Thế Kiệt, lại đây làm quen 1 chút,đây là bạn gái của em trai con, Kỳ Quyên. ". Sau đó lại giới thiệu với Kỳ Quyên:' đây là con trai lớn của bác, Ôn Thế Kiệt, rất ít người trong giới biết tên Trung Quốc của nó, đều gọi nói là Derek"
"..."
"..."
Hai người nhìn nhau bỗng chốc không biết nói gì
Một lúc sau Kỳ Quyên gượng gạo đứng dậy đưa tay ra lịch sự mỉm cười nói:" chào anh"
Ôn Thế Kiệt cũng đưa tay , khẽ bắt tay Kỳ Quyên" chào em"
Sau khi rụt tay lại, anh ta liền quay người đi vào phòng bếp" con vào bếp phụ giúp, hai người nói chuyện đi"
Anh ta đi càng tốt, nếu không trời lạnh thế này mà ngồi ở đó, chẳng khác nào điều hòa sống
Bảy giờ tối, cuối cùng cũng đến giờ ăn cơm, bữa ăn vô cùng thịnh soạn. Tài nấu nướng của Ôn Bình quả nhiên không phải là nói khoác, mỗi món ăn đều hoàn hảo về màu sắc,hương vị
Bốn người ngồi quanh bàn ăn, trông rất giống" người một nhà"
Kỳ Quyên giơ đũa gắp miếng sườn, vừa hay Ôn Thế Kiệt cũng gắp miếng sườn ấy. Hai người cùng lúc thu đũa lại, không khí bỗng chốc có chút khó xử
Ôn Bình mỉm cười,, cầm đũa gắp miếng sườn ấy vào bát Kỳ Quyên và nói:" anh, anh béo quá rồi ăn ít thịt thôi. Miếng này cho cô ấy ăn, cô ấy gầy tới mức chỉ còn xương thôi"
Kỳ Quyên:" ..."
Ôn Thế Kiệt:"..."
Ôn Bình kẹp ở giữa không khí thân thiện nhưng lời anh nói lại khiến hai người đều muốn đánh anh
Bữa cơm kết thúc trong không khí kỳ lạ như thế. Không còn sớm nữa, Kỳ Quyên liền nói mình phải về. Dĩ nhiên là Ôn Bình lái xe đưa cô về
Ôn Bình vào nhà xe lấy xe, Kỳ Quyên đứng đợi ngoài cửa. Đột nhiên sau lưng vang lên một giọng nói lạnh lùng:" cô Kỳ, có thể nói chuyện một lúc được không?"
Kỳ Quyên quay lại, bắt gặp ánh mắt của Ôn Thế Kiệt" anh Ôn tìm tôi có chuyện gì?"
" Tôi đã từng ngăn cấm em trai tôi đến với cô nhưng nó không nghe, còn bảo tôi đừng can thiệp vào chuyện riêng của nó"
Kỳ Quyên gật đầu:" anh ấy nói không sai, quả thực anh không có quyền can thiệp vào chuyện tình cảm r