
ể ý anh ấy." Có thể là thái độ của Thái Hữu như một người anh trai, một chút phòng bị Lê Chương Vi cũng không có cùng anh hàn huyên. "Nhưng anh ấy giống như không thích em chủ động đến gần, em tiến một bước anh ấy liền lui hai bước, anh ấy như vậy có phải rất chán ghét em hay không?"
"Có lẽ, Tiểu Ngô là sợ cũng không chừng."
"Sợ?"
"Xem cách ăn mặc của em, còn dáng vẻ hay cách nói chuyện của em nữa, không phải là một tiểu thư có tiền sao?" Như bọn anh là loại người khổ cực, rất dễ dàng nhận ra cô ấy là một người cao quý, vị trí hai loại người này trên thế giới là khác nhau hay nói cô ấy và Tiểu Ngô là người của hai thế giới, có lẽ người có tiền sẽ không sinh ra loại cảm giác này, nhưng đứa bé nhà nghèo rất dễ dàng dừng lại ở khoảng cách cần thiết, ép mình không cần vượt qua giới hạn nửa bước. "Em có thể nguyện ý vì Tiểu Ngô tới làm trong tiệm, là muốn cậu ta đau lòng cho em sao?"
Lê Chương Vi sửng sốt một chút.
Cô vừa bắt đầu cũng không muốn như vậy, nhưng trải qua cả ngày khổ cực hôm nay, thật sự cô muốn lợi dụng một điểm này, khiến Ngô Hiếu Thiên thấy cô cực khổ, có lẽ anh ấy sẽ thật lòng đau cho cô cũng không chừng.
"Lợi dụng chuyện này để đổi lấy tình cảm, em thật sự muốn vậy sao?" Thấy cô trầm mặc, Thái Hữu tiếp tục nói: "Nếu như cậu ta bởi vì thương hại em mới thích em, như vậy sẽ không công bằng với em?
Sau khi làm xong, hai người cầm cây lau nhà đi tới cửa sau, lúc này những người khác bắt đầu thả ghế ở trên bàn xuống.
Bớt đi những người khác dòm ngó, Lê Chương Vi từ từ suy nghĩ lại, khi lau nhà tắm xong sau, đột nhiên cô trả lời tiền bối vừa mới hỏi vấn đề kia. "Mặc kệ anh ấy là bởi vì lí do gì yêu thích em, cũng không sao, em nghĩ em cũng nhất định sẽ tiếp nhận."
Cô đã lùi bước đến mức này rồi, chỉ sợ Ngô Hiếu Thiên còn không chịu đi vào khuôn khổ!
Nghĩ lại buổi sáng anh ấy thuận miệng nói với cô một câu như vậy, thật ra cô tuyệt không để ý anh ấy nhìn mình thế nào.
Cô sợ chính là cái này.
Thời điểm đang đối mặt với tình cảm, một chút thanh cao cô cũng không làm nổi. Vì Ngô Hiếu Thiên, muốn cô làm chuyện mất mặt gì cũng có thể, chỉ cầu anh ấy đáp lại cho cô một chút là được rồi.
Nếu như anh ấy thích cô, cô sẽ rất vui vẻ mà nhảy dựng lên .
"Em thật đúng là cố chấp!" Nghe nói thế, Thái Hữu lặng lẽ hết hy vọng với cô.
Lê Chương Vi cười cười, cái đề tài này tới đây nên kết thúc rồi. "Hữu tiền bối, cả ngày hôm nay cám ơn anh dạy rồi, em thu lợi được rất nhiều!"
Trừ trên công tác huấn luyện, cuộc nói chuyện vừa rồi cũng làm cho cô có thu hoạch.
Để cho cô nhìn thẳng vấn đề tình cảm của mình với Ngô Hiếu Thiên, thì ra sâu sắc như vậy.
Edit: bonghongxinhgdep
Sáng sớm hôm đó sau khi Lê Chương Vi rời đi, Ngô Hiếu Thiên bởi vì không yên lòng, lúc buổi trưa cùng buổi tối dùng cơm chọn thời gian đặc biệt lén gọi điện thoại cho Trưởng ca, xác nhận tình trạng của Lê Chương Vi , không ngờ Trưởng ca nói cô được huấn luyện khẩn cấp cũng không tệ lắm, mặc dù tay chân vẫn không thể coi là gọn gàng, ít nhất không phạm phải sai lầm lớn, có thể tạm thời lưu lại thay thế anh, cứ như vậy Trưởng ca cũng không tiếp tục đặc biệt phỏng vấn người mới.
Chỉ là nói không được mấy câu Trưởng ca liền bắt đầu nhạo báng anh, nếu có người thay anh thì nên nói sớm một chút!
Hại anh ta làm người xấu một lần, hơn nữa, không ngờ bạn gái của anh thế nhưng dáng dấp xinh đẹp như vậy, khiến trong tiệm không ít con trai đố kỵ muốn chết.
Ngô Hiếu Thiên lẩm bẩm người nọ căn bản không phải bạn gái của anh, nhưng tình huống này cùng trong bệnh viện cũng không kém nhiều lắm, Trưởng ca căn bản không tin tưởng anh phủ nhận.
Không ngờ Lê Chương Vi thế nhưng có thể kiên trì ở lại, thế nhưng được Trưởng ca khen. Công việc ở cửa hàng thịt bò bít tết kia là một công việc bận rộn sẽ có nhiều mệt mỏi, anh đã tự mình thể nghiệm qua, biết quá rõ ràng.
Đến gần nửa đêm, Ngô Hiếu Thiên càng nghĩ càng phiền não, anh cũng không có nhờ Lê Chương Vi làm chuyện này, mất công việc mặc dù đáng tiếc, nhưng anh cũng không phải không làm công việc này thì không thể, đợi đến khi tay phải lành lại đi tìm những công việc khác làm là tốt rồi. Vả lại, anh cũng không có đồng ý điều kiện hoang đường của cô, có muốn lui tới hay không, dùng đánh cuộc để quyết định cũng không khỏi vớ vẫn quá.
Mà hình như cô ấy nghiêm túc.
Ở trong phòng khách đi lui đi tới vài vòng, anh quyết định không thể bởi vì cô mà tiếp tục hồ đồ như vậy, anh đi xuống lầu một của chủ cho thuê nhà mượn xe đạp, chuẩn bị đến cửa hàng chặn Lê Chương Vi lại.
Chủ cho thuê nhà nhìn tay phải anh còn bọc thạch cao, lầu bầu nói một tay đi xe rất nguy hiểm, Ngô Hiếu Thiên vừa la hét nói là có việc gấp, vừa biểu diễn kỹ năng đặc biệt, đem sợi dây đeo tay phải cởi ra, cứng rắn để tay phải trên tay cầm, bộ dáng như vậy coi là chuẩn bị đi xe một tay!
Bị anh biểu diễn một lúc lâu, chủ cho thuê nhà cũng cảm thấy mệt mỏi, không thể làm gì khác hơn là đồng ý cho anh mượn xe đạp.
Ngô Hiếu Thiên cũng cam kết với chủ cho thuê nhà tuyệt đối sẽ chú ý, bình an trở về, sau đó liền cẩn thận từng li từng tí đ