Pair of Vintage Old School Fru
Mối Tình Đầu

Mối Tình Đầu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321361

Bình chọn: 7.5.00/10/136 lượt.

uýt Nhỏ sáu tuổi, từng tò mò hỏi tôi, vì sao trên hộ khẩu, trong ghi chú của tôi có ghi rõ hai chữ ‘nhận nuôi, mà em không có.

Tính cách đứa nhóc này, hỏi rồi quên ngay, tôi vẫn nghĩ, em không hỏi lại, hẳn là đã quên.

“Quýt Nhỏ, tất cả mọi thứ trong nhà là của em! Tuy rằng hiện tại anh đang làm ở công ty của ba, nhưng anh sẽ không thừa kế vị trí của ba, vị trí của ba sẽ để lại cho chồng của em”. Tôi dịu dàng nói.

“Ba từng nói, anh là người thừa kế gia nghiệp!”. Đột nhiên em tức giận, “Mỗi một câu ba nói, đều giữ lời!”.

Biết em rất yêu ba, tôi không so đo với em nữa, thở dài: “Đứa nhóc này thật là”. Tôi không nghĩ phải thừa kế bất cứ thứ gì trong nhà, có thể nuôi tôi trưởng thành, tôi đã rất cảm ơn rồi.

Một ngày nào đó, tôi sẽ rời ngôi nhà này, rời xa, Quýt Nhỏ…

Người bị gọi là ‘đứa nhóc’, ánh mắt tối sầm lại, không còn hứng thú cãi cọ.

Tôi đậu xe, đột nhiên ống tay áo bị kéo, “Anh, là anh ấy! Bạn trai em!”. Quýt Nhỏ chỉ cho tôi nhìn.

Phía trước là một nam sinh rất đẹp trai bị đám nữ sinh vây quanh, là kiểu không cự tuyệt bất kì ai.

Quýt Nhỏ mở cửa xe, chủ động vẫy tay, nam sinh nhìn thấy em, cười hào phóng, đi đến chỗ em.

“Ăn sáng cùng nhau nhé?”. Nam sinh mời em.

Tôi ngồi ở ghế lái, nhìn thấy rõ ràng ánh mắt của nam sinh này rất phong lưu.

“Được”. Quýt Nhỏ gật đầu.

Tôi kéo em lại, “Quýt Nhỏ, về thôi!”.

Nhưng Quýt Nhỏ lại giãy tay ra, lắc đầu, “Anh, em muốn được vui vẻ, em muốn có tình yêu của chính mình”.

Nhìn bóng dáng Quýt Nhỏ rời đi với nam sinh đó không ngoảnh lại, như có kim đâm vào lòng.



“Anh, anh hèn quá! Sao anh lại nói với ba em có bạn trai?”. Buổi tối tan tầm, Quýt Nhỏ chắn trước phòng tôi.

Dáng vẻ em rất tức giận, bởi vì mối tình đầu của em vừa nảy mần đã bị ba đi du lịch về diệt sạch.

“Anh nói rồi, ba sẽ không đồng ý”. Tôi cúi mặt, trầm giọng nói.

“Thiếu chút nữa em bị ba đánh chết!. Quýt Nhỏ giận đến mức giậm chân: “Em hận anh chết được! Mối tình đầu của em bị anh phá rồi! Anh ghét anh ghét anh ghét anh ghét anh!”.

“Thật xin lỗi”. Tôi giải thích một cách khó khăn, quay người trở về phòng.

“Nói xin lỗi em có tác dụng gì chứ?”. Quýt Nhỏ tức đến mức nói không ra lời: “Em sẽ không để kẻ tiêu nhân như anh được như ý! Em sẽ đấu tranh vì tình yêu đến cùng!”

Lòng tôi đau xót, hóa ra, người anh như tôi đã trở thành tiểu nhân trong mắt em. Cũng đúng, sau khi tôi ‘phản bội’, nhất định em sẽ cảm thấy tôi là ‘chân chó’ của ba rồi?

“Quýt Nhỏ, con đừng làm loạn, Phi Phàm lập tức sẽ đi Hong Kong công tác, con để anh yên tĩnh đi”. Mẹ không nhịn được, ra mặt trấn an em.

Công tác ở Hong Kong? Quýt Nhỏ ngây ra, quên mất mình vừa nổi điên.

“Đúng vậy, ba đã thành lập một tòa soạn báo ở Hong Kong, Phi Phàm chủ động xin chuyển đến đó”. Mẹ tiếc nuối, “Ba con cũng nghĩ đây là cơ hội rèn luyện của anh, chuẩn bị giao lại tòa soạn báo cho nó, về sau Phi Phàm sẽ ở Hong Kong, không về nữa”.

Quýt Nhỏ trắng bệch.



Cuối cùng cũng bàn giao xong công việc, mấy ngày nay tôi vội vàng đến mức trời đất quay cuồng, giữa trưa về nhà, kê đầu vào gối ngủ luôn.

Khi tôi đang mơ màng trong giấc ngủ, tự nhiên cảm thấy trên môi có sự đụng chạm nhẹ như bươm bướm đậu lên.

Dường như có ai đó, lưu lại sự ấm áp trên môi tôi, lưu luyến hơi thở tôi.

“Anh, anh sẽ đi thật sao? Vì em nổi cáu với anh, nên giận em? Quýt Nhỏ sẽ không dám quấn quít anh nữa, không dám thích anh nữa, tại sao anh lại muốn đi?”. Nước mắt đau khổ rơi lên môi tôi như mưa.

Tôi giãy dụa muốn mở mắt ra, nhưng mà quá mệt mỏi. Thể xác và tinh thần, đều quá mệt mỏi.

Từ sau khi biết Quýt Nhỏ có bạn trai, tôi cảm thấy mệt mỏi, mệt mỏi lắm.

“Quýt Nhỏ không thích người kia thật, Quýt Nhỏ chỉ muốn tìm một nam sinh thay thế để quên anh sí! Quýt Nhỏ cố gắng như vậy, sao anh vẫn muốn đi?”. Em khóc rất thương tâm.

“Anh ngại Quýt Nhỏ phiền phức, Quýt Nhỏ sẽ ngoan ngoãn, xin anh đừng đi, đừng đi nữa!”

‘Mưa tầm tã’ trên mặt tôi, cả người bị đẩy, muốn giả vờ ngủ cũng không được. Tôi mở to mắt, người cứng lại, vì con mèo nhỏ khóc đến mức mất cảm giác.

Em lớn lên.

Em trưởng thành.

Tôi thay đồ cho em, giặt chăn đái dầm của em, nhưng mà, không lâu sau tôi bắt đầu có ý thức phân biệt nam nữ.

“Anh Phi Phàm, em thích anh!”. Nước mắt hòa chung nước mũi, em chua chát đè lên môi tôi.

Nụ hôn của em không có kỹ xảo, hoàn toàn là va chạm lung tung, bị va vào răng nanh của tôi, tôi hết sức hoảng hốt, chỉ trợn mắt nhìn.

Quýt Nhỏ buông tôi ra, biểu cảm trên mặt rõ ràng bị đả kích, nhưng mà, cũng rất dũng cảm nói: “Em sẽ không để anh đi, cho dù nhiều người ghét em, em cũng sẽ quấn quít bên anh! Anh, em muốn lấy anh!”.

Nghe thấy lời tuyên ngôn của em, tôi ngạc nhiên đến mức không nói nên lời.



Hôm đó, lúc ăn sáng cả nhà đều ở cùng nhau, bởi vì, tôi muốn đi Hong Kong ngay lập tức.

Mắt Quýt Nhỏ đỏ hoe, tất nhiên, đêm qua ngủ không ngon.

Tôi cúi đầu, đêm trước trằn trọc không ngủ được.

Ba và tôi hàn huyên vài chuyện công việc, dặn dò những điều cần chú ý ở công ty mới, lần đầu tiên tôi thất thần trước mặt ba.

Đột nhiên, một giọng nói khẽ cắt ngàng, “Con phải đi