
c chết, ngay bây giờ... Hiểu chưa?"
Mà sắc mặt Hạ Lưu Ly giờ phút này, sớm đã trắng xanh đáng sợ, toàn thân bắt đầu run rẩy lên.
"Mẹ nó, Tên Ngọc Đường Xuân này sao lại cần một lượng hấp thụ lớn như vậy, máu lão tử thật sự bị phí phạm." Vì che dấu sự không khoẻ chính mình, Hạ Lưu Ly dùng phương thức độc đáo chính mình, chậm rãi chửi bậy, hi vọng có thể bỏ qua một bên chú ý mọi người đối với chính mình.
Máu, còn đang tại từng giọt rơi, vừa vào đến miệng của Ngọc Đường Xuân, cũng rất nhanh bị hấp thụ, biến mất không thấy.
Sắc mặt Ngọc Đường Xuân dần dần trở lại dịu đi, vẻ mặt hắc khí cư nhiên tản ra, tuy nhiên sắc mặt vẫn như cũ có chút tái nhợt, nhưng tử khí đã biến mất đi bảy, tám phần, môi cũng dần dần có huyết sắc.
Trái lại Hạ Lưu Ly, khuôn mặt của hắn trắng hơn so với người chết, bộ dáng suy yếu kia so với Ngọc Đường Xuân còn khoa trương hơn.
Bạch Tiểu Hoa đồng loạt bỏ cánh tay Ngọc Đường Xuân ra, lấy ra băng gạc liền ngăn ở trên miệng vết thương, bắt đầu nhanh nhẹn băng bó lại.
Hạ Lưu Ly muốn rút tay ra, "Làm sao, máu lão tử còn không có phóng ra đầy đủ a."
Bạch Tiểu Hoa dùng lực bóp nghiến, Hạ Lưu Ly liền là một tiếng kêu đau đớn, "Hiện tại phóng ra đi, anh liền chờ bọn em cho đi nhặt xác anh được." Này cũng không phải đơn giản lấy máu, đây là tại dụng sinh cơ chính mình, đi bổ khuyết Ngọc Đường Xuân, nói cách khác, Hạ Lưu Ly đang lấy mạng hắn, đổi với Ngọc Đường Xuân.
Hạ Lưu Ly xem thế này thành thật, ngoan ngoãn tùy ý Bạch Tiểu Hoa băng bó cho mình.
"Truyền thuyết đúng là thật sự! Thế giới to lớn, quả nhiên là không gì không thể. Hạ Lưu Ly, ngươi bí mật ra ngoài mà không có nói cho gia tộc, không sợ bị những Lão Bất Tử nhóm người nhà ngươi chụp chết?" Không khí dịu đi không ít, Sở Vân Hiên nhàn nhạt vui đùa.
Hạ Lưu Ly không nói, mà là cúi đầu buông mắt xuống.
Bỏ ra nhiều máu quả thực nguy hiểm rất lớn, hơn nữa lại là vì cứu tình địch, trên đời này còn có người nào so với Hạ Lưu Ly còn đần độn hơn sao?
Mà còn làm cho hắn không thể nói gì, năm năm trước đến bây giờ năm năm sau, hắn tâm tâm niệm niệm yêu một cô gái, rốt cục lần đầu tiên bày tỏ tâm ý của mình, thế nhưng chỉ nhận được sự cảm ơn muôn vàn từ Bạch Tiểu Hoa như bạn bè- -
"Hạ Lưu Ly, cám ơn ngươi! Cám ơn ngươi... Cứu Tiểu Xuân!"
Hắn lúc ấy liền nở nụ cười, cười chua sót, cười bất đắc dĩ, cười so với khóc còn khó coi hơn.
Mẹ nó, tiếng cám ơn đầu tiên cư nhiên là vì người đàn ông khác, Hạ Lưu Ly hắn rốt cuộc là có bao nhiêu bi thảm? !
Có người đang theo dõi, thậm chí không chỉ có một người.
“ Tin tức bị lộ rồi.” Ngọc Đường Xuân thản nhiên nói giống như đã sớm dự liệu trước, chỉ là hắn không ngờ bọn hắn giấu kín tin tức như thế vậy mà mới có vài ngày hành tung đã bị bại lộ rồi.
“Người của Lý gia đúng là không nhịn được mà xuất thủ, thế nhưng khí tức này… hẳn không phải là thế gian còn có cao thủ ẩn tàng.” Sở Văn Hiên nhếch môi cười lạnh, khuôn mặt tuyệt sắc xinh đẹp lộ ra một tia sát khí, mắt phượng hẹp dài lóe lên hàn mang.
“Là Lý Văn San sao? Hắc, đối với cô nàng não tàn này ta vẫn còn có chút hứng thú, nghe nói nàng là thành viên trẻ tuổi có võ công giỏi nhất Lý Gia, thật muốn cùng nàng luận bàn một chút, ha ha!” Diệp Đan Phượng nhếch miệng cười lộ ra hàm răng trắng đều, cô rõ ràng là một mỹ nữ nhưng lại làm những hành động không chút nào để ý đến hình tượng, tùy tiện vắt chéo hai chân, khí thế kia thật giống phụ nữ lưu manh, có thể nói cô với Bạch Tiểu Hoa đều cùng một dạng người đúng là không sai.
Một bên Sở Thiểu Hoa sủng nịch nhìn cô cười cười, mặt mày cong lên, coi bộ rất hài lòng với hình tượng hiện tại của Diệp Đan Phượng.
Gần mực thì đen. (=,=*)
Bọn họ và Bạch Tiểu Hoa ngây ngốc một chỗ cũng đã lâu, bất tri bất giác không biết từ lúc nào cô ngồi ở giữa cũng bị lây bệnh theo. Như vậy cũng chằng phiền hà gì, ít ra mười mấy năm trước so với hiện tại Diệp Đan Phượng cũng trở nên tự do vui vẻ.
“ Tiếp tục đi, mặc kệ bọn họ.” Bạch Tiểu Hoa thản nhiên nói.
Cô thật muốn nhìn một chút rốt cuộc có bao nhiêu người trong lòng có quỷ kế.
Xe vẫn không nhanh không chậm tiếp tục di chuyển, khí tức hỗn tạp xung quanh vẫn xuất hiện có như không nhưng vẫn không gián đoạn bọn hắn, vẫn còn người tiếp tục theo dõi bọn hắn.
Dựa theo trên bản đồ chỉ dẫn thì trạm tiếp theo sẽ là Nguyệt Lạc Trấn.
Một trấn nhỏ chưa từng nghe nói qua, rốt cuộc có tồn tại hay không thì đáp án vẫn đang chờ trước mặt.
Lãnh Như Phong đột nhiên mở miệng nói: “Lý gia hẳn không có tiết lộ tin tức, hẳn là Lý Văn San tự ý hành động.”
Bạch Tiểu Hoa nhíu mày, lẩm bẩm nói “ Lý Văn San không phải là đồ ngốc, bên chúng ta có Sở Vân Hiên địa giai cao thủ tọa trấn, cô ta sẽ không có gan to đến mức mà một mình hành động, từ khi Lý gia phát triển đến nay số lượng tu luyện giả cũng bằng một bàn tay, những khí tức đằng sau này rõ ràng đều từ Huyền giai trở lên, thế… chẳng lẽ Lý Văn San đơn độc hành động…còn mời những người ở gia tộc khác giúp đỡ, Lý Văn San rốt cuộc muốn làm gì?"
Chỉ có mỗi Ngọc Đường Xuân vẫn chưa mở miệng, lẳng lặng ngồi một chỗ, sắc mặt lạnh nhạt k