XtGem Forum catalog
Một Cục Cưng Và Bốn Baba

Một Cục Cưng Và Bốn Baba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323753

Bình chọn: 8.00/10/375 lượt.

ng, nằm trên giường, khoanh tay ngồi nhìn không làm được gì, tức giận phun khí, "Mẹ nó, nhất định là Thiết Ưng hạ thủ, dám đánh gãy kinh mạch của ta, hảo thủ đoạn, thật độc ác. . . . . ."

Thân ảnh màu đỏ lặng lẽ đứng ở trên nóc nhà, tuyệt sắc nam tử nhếch môi cười, trong bóng đêm càng phát ra quỷ dị ma mị.

Cùng thời gian, hai đại gia tộc phía nam và phía bắc, trụ sở Triệu gia cùng Lưu gia, đèn đuốc sáng trưng. Đám người ở trong sân rộn ràng nhốn nháo ầm ỹ bận rộn, nhóm người hầu nhóm hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, cảnh giác canh giữ ở bốn phía ngôi nhà, chỉ biết là gia chủ nhà mình bị đưa đến Lý gia.

Lãnh Như Phong giống như hòa làm một với bóng đêm, nhìn tình cảnh hỗn loạn của hai nhà, con ngươi tối đen như mực hiện lên một tia lưu quang.

Mà Bạch Tiểu Hoa bởi vì nhàm chán cực độ, nằm trên cây đếm sao.

Vốn mình mới là chủ mưu, kết quả lại biến thành vô công rồi nghề.

Lá cây vang lên tiếng sột soạt, Bạch Tiểu Hoa lười mở mắt, miễn cưỡng hỏi, "Trở lại rồi à! Nhanh quá nhỉ! Ghi nhận công lao của anh rồi nhé, tôi muốn đi ngủ."

Lãnh Như Phong là người đầu tiên trở về, danh hiệu đệ nhất sát thủ cũng không chỉ phải là cái danh, tốc độ kia chính là Quỷ Phủ thần công.

Cởi áo khoác, nhẹ nhàng đắp lên người Bạch Tiểu Hoa, sau đó ngồi ở bên cạnh cô, lẳng lặng nhìn sườn mặt của cô.

Bạch Tiểu Hoa mở mắt ra, quay đầu cho Lãnh Như Phong một nụ cười, "Quả nhiên, anh là người đầu tiên."

Lãnh Như Phong đưa tay gạt những sợi tóc tán loạn trên trán cô qua một bên, ôn nhu nói, "Tỉnh rồi hả?"

"Vô nghĩa, bị anh nhìn chằm chằm như vậy, cả người tôi lạnh run lên đây này."

Lãnh Như Phong buông mắt, không nhìn cô nữa.

Bạch Tiểu Hoa bất đắc dĩ ngồi dậy, ngẩng đầu nhìn ánh trăng. Đêm khuya gió có chút lạnh, Bạch Tiểu Hoa rùng mình một cái.

Một đôi cánh tay cường tráng hữu lực ôm lấy vai mình, cô nhìn nửa mặt Lãnh Như Phong lạnh lùng hoàn mỹ, cúi đầu rầu rĩ nói, "Không có việc gì, tôi không lạnh." Dứt lời, muốn đấy cánh tay của hắn ra.

Lãnh Như Phong nhíu mày, đem cả thân thể nhỏ xinh kia ôm vào trong ngực, thản nhiên phun ra hai chữ, "Nói dối!"

"Không có, tôi thật sự không lạnh, cho nên anh buông ra đi!" Ngực của hắn vẫn ấm áp như thế, tràn ngập cảm giác an toàn, nhưng cô không có khả năng tiếp nhận phần nhu tình này nữa.

Đệ nhất sát thủ! Có đôi khi, cô thấy mình như đang nằm mơ, một chút cũng thật. Mà nam nhân trầm mặc ít lời, lãnh khốc như núi băng này, cho tới bây giờ cô cũng chưa thực sự hiểu biết quá nhiều về hắn.

"Hư! Đừng nhúc nhích!" Lãnh như Phong ôm cô thật chặt, ở một chỗ cô không thấy được, như ẩn như hiện một chút cười thỏa mãn. Ngày hôm sau.

Giống như dự đoán hôm qua, đám người xếp hàng nối liền không dứt từ cửa tới cuối hẻm, nhìn kĩ thì thấy Kim Ưng và lão đại của hắn là Thiết Ưng cùng đám đàn em của lão, tổng cộng có ba mươi người. Lão gia chủ Lưu Chấn Vĩ dẫn theo toàn bộ những nhân vật quan trọng.

Đám người ầm ỹ, không thiếu những âm thanh mắng chửi, ai cũng muốn đều muốn chiếm vị trí đầu tiên, có nhiều người còn muốn đánh nhau.

Lưu Chấn Vĩ thấy Thiết Ưng được bọn đàn em đỡ đứng dậy, không khỏi có chút kinh ngạc hỏi, “Anh Thiết, đây là…” Sao hắn cảm thấy hình như thương thế của Thiết Ưng còn nặng hơn hắn?

Thiết Ưng cảm thấy thân thể mình đã muốn chết lặng, đau suốt một đêm qua, hiện giờ hắn không nghĩ là thân thể này còn sống, hắn vội giải thích. “Không có gì, chỉ là tối qua không cẩn thận bị ngã…”

Lưu Chấn Vĩ sửng sốt, có thể ngã thành bộ dạng này? Cũng sắp trở thành người thực vật luôn rồi.

Hắn cũng hiểu, Thiết Ưng này không muốn giải thích nhiều.

“Anh Lưu, ông đây là…” Thiết ưng cũng hết sức kinh ngạc, hắn bị thương thì không nói, nhưng Lưu Chấn Vĩ cũng bị thương, còn có vẻ như không nhẹ.

Lưu Chấn Vĩ xấu hổ cười, lại giả bộ trấn định nói, “Hôm qua lúc luyện công, vốn là sắp thăng cấp, kết quả có việc ngoài ý muốn nên…”

Nói như vậy, thời điểm lúc tu luyện giả thăng cấp đột phá là hết sức quan trọng, hơn nữa còn tiêu hao rất nhiều sức lực, nếu không đủ chân khí, vào thời điểm muốn đột phá, vì chân khí không đủ để vận chuyển mà dẫn đến thất bại, hơn nữa bản thân bị trọng thương cũng là việc bình thường.

Thiết Ưng gật gật đầu, cũng không nói gì thêm, quan trọng là hiện tại hắn cũng không có sức lực để nói chuyện, cố gắng một đêm đã khiến hắn kiệt sức. Vốn là trông cậy vào Lý gia có thể giúp hắn chữa trị, nhưng không ngờ Lý gia lại nói kinh mạch của hắn bị hao tổn không có cách nào cứu chữa. Thiết Ưng nghe xong thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh.

Kinh mạch bị hao tổn đối với tu luyện giả là điều tuyệt đại cấm kị, hơn nữa rất khó khôi phục. Không nói tới những loại thuốc bổ quý hiếm, mà cho dù có thì cũng khó có thể khôi phục lại như ban đầu.

Thiết Ưng lúc này mới hoảng lên, sực nhớ tới hôm qua ở Thiên Long hội có xuất hiện một nữ thần y, giống như bắt được cây thuốc quý cuối cùng, một phút cũng không đợi vội vàng chạy đến Thiên Long hội.

Thời buổi rối loạn như hiện nay, bản thân mình bị hao tổn kinh mạch, chuyện mất hết thực lực này tuyệt đối không thể bị bại lộ. Kim Ưng so ra thì kém