Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327752

Bình chọn: 7.5.00/10/775 lượt.

a, chổng vó, than ngắn thở dài.

Hoắc Phi Đoạt xử lý xong hạng mục quan trọng, giương mắt nhìn, bộ dạng của nha đầu kia không câu nệ tiểu tiết, nhịn không được âm thầm bật cười, gọi lớn, "Vật nhỏ!"

"Hả? Đây đây đây! Phi Đoạt, chú giúp tôi sao? Muốn gọi điện thoại sao?"

Ngũ Y Y toét miệng cười, nhìn Hoắc Phi Đoạt.

Hoắc Phi Đoạt xoa huyệt thái dương, "Em không đói bụng sao? Đã là giữa giờ ăn cơm rồi."

Ngũ Y Y thở dài, lại ngã lệch trên ghế sofa, bất mãn nói, "Đói chết rồi! Là ai khiến tôi mốc meo thế này chứ!"

"A. . . Phải vậy không? Được rồi, tôi cũng không ép em, tôi đã gọi cơm trước rồi."

Nói xong, Hoắc Phi Đoạt lấy ra menu gọi món ăn sẵn.

Ngũ Y Y vẻ mặt đau khổ nhìn chằm chằm người ta vài lần, cảm thấy người kia căn bản là không để ý đến mình, mới cực kỳ không có khí phách trở mình đứng lên, chạy đến bên cạnh Hoắc Phi Đoạt, kéo hắn, cướp quyển menu.

Lúc đó có hơn mấy chục nữ nhân viên đi tới, thì thấy được một màn khiến các cô không dám tin.

Hoắc tổng ngồi trên ghế giám đốc, một cô gái nhỏ cùng hắn chen chúc trên cái ghế tựa, chẳng qua là, nửa cái mông của cô ấy ngồi trên đùi Hoắc Phi Đoạt, sau đó đầu ghé vào trong ngực Hoắc tổng, đang lật menu cắm đầu cắm cổ chọn món.

"Tôi mặc kệ chú đó. . ., tôi muốn ăn cái này, cái này, cái này, còn cả cái này nữa! Đúng rồi, vẫn còn thêm một phần nước canh." Hoắc Phi Đoạt dùng một cánh tay ôm lấy cơ thể Ngũ Y Y, nhìn về phía người nhân viên đang đứng chờ, gật đầu, "Cứ dựa theo cô ấy nói mà gọi."

"Vâng." Nữ nhân viên không dám nhiều lời, nhớ kĩ sau đó đi ra ngoài.

Hoắc Phi Đoạt hưởng thụ cảm giác tiểu nha đầu nằm trong lồng ngực, hỏi, "Em gọi nhiều món ăn như vậy, không sợ ăn thành người mập sao?"

Ngũ Y Y hung dữ, "Cho chú không giúp tôi này? Tôi muốn ăn chết chú luôn! Sợ rồi sao? Sợ rồi thì nhanh gọi điện thoại cho Cố Tại Viễn đi!"

"Ha ha. . . . " Hoắc Phi Đoạt lần này không nhịn được, thấp giọng nở nụ cười.

Trong cuộc sống có nhiều thêm một người phụ nữ, đột nhiên phát hiện, cảm giác vô cùng không tệ.

Mặc dù có chút hỗn loạn, mặc dù có chút bận bịu, mặc dù có chút cảm xúc bất ổn, nhưng mà. . . . .. Toàn diện mà nói, vẫn là ngọt ngào.

Sua khi đồ ăn đưa tới, hai người ngồi trong phòng ấm áp ăn cơm.

Sau mỗi lần Ngũ Y Y ăn điên cuồng, nhất định nhắc lại với Hoắc Phi Đoạt một lần, "Phi Đoạt, nhanh gọi điện cho Cố Tại Viễn đi, tôi cũng đã xin chú như vậy, chú còn muốn thế nào ."

Vừa thấy Hoắc Phi Đoạt không để ý đến cô, cô lại chớp chớp mắt, cúi đầu, tiếp tục điên cuồng ăn một trận.

Ăn uống nó đủ, Ngũ Y Y nằm ngay đơ trên ghế sofa.

No chết, no chết rồi.

Mỗi lần ăn cùng Hoắc Phi Đoạt, cô đều rất dễ dàng quên bản thân là cô gái rất chú ý hình tượng, cô ăn một mạch đến no căng.

Còn may không phải đối với Tiêu Lạc như vậy, nếu không thì qua mất mặt rồi.

Bản thân mình quả thực là heo

.

Hoắc Phi Đoạt híp mắt nhìn vật nhỏ phơi nắng, nén cười nói, "Ăn cơm cùng người khác đều có tướng ăn như vậy sao, cũng không sợ người ta chê cười."

"Sợ cái gì, chú cũng không phải người khác, tôi chỉ bên cạnh chú mới như thế."

Những lời này, vô cùng vừa lòng Hoắc Phi Đoạt.

Tay của Hoắc Phi Đoạt vừa muốn lau miệng cho Ngũ Y Y, Ngũ Y Y lại bật ra một câu, "Tôi ở trước mặt Tiêu Lạc mới không dám làm như vậy."

Dát.

Hoắc Phi Đoạt nhíu chân mày, dừng lại động tác.

Ngũ Y Y còn không phát hiện, lại vẫn còn nói tiếp, "Chú nghĩ đi, tôi mà ở trước mắt Tiêu Lạc ăn thành bộ dạng này, anh ấy sẽ thấy thế sào đây? Trời ạ, sẽ không có một chút hảo cảm đối với tôi rồi."

Hoắc Phi Đoạt lạnh mặt.

A. . . em sợ Tiêu Lạc không có hảo cảm với em, chẳng lẽ em không để ý tới cảm giác của tôi đối với em sao?

Xem ra. . . . Em thật đúng là không cần tôi.

"Em thích cậu ta?"

"Hả? Cái gì?" Hoắc Phi Đoạt đột nhiên hỏi, dọa đến Ngũ Y Y.

"Em thích Tiêu Lạc?" Hoắc Phi Đoạt lại hỏi lần nữa.

Ngũ Y Y nhất thời đỏ mặt, xấu hổ nói, "Làm gì có chứ. . . . Làm sao có thể. . . . Mới không phải đâu. . . . . "

Nhưng là, vẻ mặt ngượng ngùng của cô, đã hoàn toàn để lộ ý nghĩ chân thật của cô.

Xem ra, nha đầu kia đúng là có ý với Tiêu Lạc.

Nghĩ tới đây, Hoắc Phi Đoạt một lòng phiền chán, đứng lên, đi ra phòng ngoài xử lý công việc.

Ngũ Y Y mới hậu tri hậu giác ngẩng đầu lên nhìn, tự nói, "Oa? Đi chỗ nào rồi hả? Người này, thật là, đi cũng không nói với người ta một tiếng, người ta còn đang nói chuyện với hắn mà."

Một chiếc ô tô sang trọng đỗ ở phía dưới tập đoàn Đế Vương.

Hia người đàn ông xuống xe, cung kính mở cửa xe.

Đầu tiên là một chiếc gày cao gót màu bạc, sau đó là váy công chúa, Âu Dương Phúc Hi ôm bình giữ nhiệt, vui xướng hài lòng, "Anh Phi Đoạt thấy mình tới đưa cơm cho anh ấy, nhất định sẽ vô cùng ngạc nhiên. Ha ha, giữa trưa uống thêm một lần thuốc bổ, hiệu quả sẽ phải càng cao."

Âu Dương Phúc Hi như là mặt trời nhỏ tỏa ánh sáng ra bốn phía, vừa đi vào đại sảnh, liền làm cho rất nhiều người chú ý. Diện mạo của cô, trang phục của cô, khí chất của cô, người khác vừa nhìn vào đã biết cô là con gái trong một gia đình rất xuất sắc.

Bởi vì là người hộ tống Phúc Hi vào công ty Đế Quốc, cho n


80s toys - Atari. I still have