
Lạc.
Không cười thì không cười, dù sao cái người Hoắc Phi Đoạt kia vẫn luôn như vậy, tính tình lạnh như núi băng, nói chuyện với ai cũng kiêu ngạo sai bảo như vậy, mọi người sớm đã thành thói quen.
Tiêu lạc vỗ nhè nhẹ lên cánh tay Hoắc Phi Đoạt, cười nói, "Tôi còn nghĩ anh không đến đấy, nếu anh không đến, chị của tôi sẽ buồn chết mất, chị ấy cứ ầm ĩ muốn gặp mặt người đàn ông đẹp trai trong truyền thuyết một lần a. Chị, đây là người em đã nói với chị, tổng giám đốc Hoắc. Hoắc Phi Đoạt."
Chị Tiêu Lạc nhìn Hoắc Phi Đoạt với vẻ kính trọng, nhanh chóng đi qua bắt tay với Hoắc Phi Đoạt, "Anh là người đẹp trai họ Hoắc sao, tôi sớm đã muốn chiêm ngưỡng anh rồi! Hôm nay thật sự rất rất vui!"
Hoắc Phi Đoạt hơi nhíu mày, anh vô cùng không thích những động tác thân thiết với phụ nữ như thế này, đừng nói là nắm tay, ngay cả cách một lớp quần áo ôm cánh tay anh, anh đều chán ghét. Cho nên Hoắc Phi Đoạt chỉ chạm nhẹ tay của Tiêu Mai, rất nhanh, chỉ tích tắc một giây, anh đã lui về sau một bước, tránh được.
Ngũ Phong Tập vừa nghe nói người này là người nổi tiếng trong những người rất giàu có, tổng giám đốc tập đoàn Đế Vương, hai mắt lập tức sáng lên, kề đến trước mặt Hoắc Phi Đoạt, cười nịnh bợ, "Ai nha nha, thật vinh hạnh, thật sự rất vinh hạnh a, tổng giám đốc Hoắc đến nhà, thật vẻ vang cho kẻ hèn này! Tổng giám đốc Hoắc, nghe nói tập đoàn anh chuẩn bị tiếp nhận hai công trình lớn, anh xem..... Có thể cho công ty chúng tôi hợp tác? Ha ha, ha ha."
Ngũ Phong Tập vừa lùn vừa béo lại đứng cùng một chỗ với Hoắc Phi Đoạt cao lớn càng làm nổi bật sự bỉ ổi của ông ta, thật kém cỏi.
Hoắc Phi Đoạt vừa vặn cao hơn Ngũ Phong Tập một cái đầu!
Cái lão béo này chính là ba ba của con mèo nhỏ kia?
Hoắc Phi Đoạt kiềm chế sự chán ghét với Ngũ Phong Tập, tính tình khó được tốt như lúc này, mở miệng, "Đến lúc đó xem đi."
Cố Tại Viễn đứng gần Hoắc Phi Đoạt, trên mặt lộ ta biểu tình vô cùng kinh ngạc.
Không đúng a, binh thường nhiều lắm anh hai cũng chỉ "Hừ", lần này lại cùng lão già kia nói một câu.
Cố Tại Viễn thật sự cảm thấy Hoắc Phi Đoạt có gì đó không đúng!
Cụ thể là từ bao giờ trở nên kỳ lạ như vậy?
Cố Tại Viễn sờ sờ trán Hoắc Phi Đoạt có phải bị sốt không.
Ngũ Y Y đột nhiên bị người nào đó đụng trúng, làm cho cô lảo đảo.
"Người nào, không có mắt sao! Đi đứng như thế nào vậy?"
Cũng may có Hàn Giang Đình đứng bên cạnh, vừa rồi cô nắm lấy Hàn Giang Đình mới không bị ngã sấp xuống, nếu không bị đụng một cái mạnh như vậy , cô có thể đã té sấp xuống đất như chó gặm bùn. Cố ý đụng Ngũ Y Y một cái Ngũ Nhân Tâm giả bộ vô tội nói, “Ai nha, thật vô ý quá, hôm nay trong nhà có tiệc đính hôn, mấy chị em chúng ta bận đến nỗi hoa mắt chóng mặt, cô không sao chứ ?”
Ngũ Nhân Tâm nói xong liền phóng ánh nhìn lên trên người Hàn Giang Đình.
Ngũ Y Y nhăn mày, “Tôi xem chính là chị cố ý, đụng tôi một chút thì chị có thể xinh đẹp lên sao ? Thật là nhàm chán”
Ngũ Nhân Tâm nghe vậy tức giận phản bác ,” Người nào nhàm chán?”
Ngũ Nhân Ái kéo Ngũ Nhân Tâm đang xúc động lại, giọng điệu đầy châm chọc nói, “ Bình tĩnh, Nhân Tâm, cùng loại người này nói chuyện thì có gì tốt, thứ như nó nghe không hiểu tiếng người đâu”
Ngũ Y Y trợn hai mắt nhìn chằm chằm Ngũ Nhân Aí, cơ hồ muốn phun hỏa đốt người.
“Ngũ Nhân Aí! Chị nói cho rõ ràng a! Chị nói ai không hiểu tiếng người ? Tôi xem chính chị mới không hiểu tiếng người nha! Mấy người đều là súc sinh đội lốt người”
Ngũ Nhân Aí kiềm chế tức giận, âm hiểm nói , “Súc sinh ? Ở chỗ này có thể xứng với súc sinh chỉ có mình mày đi ? Có một người mẹ không biết xấu hổ, muốn bay cao làm phượng hoàng không tiếc phá hư gia đình của người khác, còn không nhận mình là Tiểu Tam, mẹ mày tài giỏi như vậy mới xứng đáng là súc sinh! Ngũ Y Y, mẹ con mày đều hạ tiện như nhau”
Ngũ Y Y nghẹn đỏ bừng cả mặt, cô nhìn chằm chằm Ngũ Nhân Aí, thở hồng hộc vì tức giận lẫn xấu hổ, tay siết chặt quả đấm.
“Không cho phép chị hạ nhục mẹ tôi! Bà ấy chưa từng nghĩ muốn leo cao cái gì, bà ấy chỉ vì một phần chân tình”
Ngũ Y Y nén lệ gằn từng câu từng chữ, cả người run rẩy lợi hại Cố ý đụng Ngũ Y Y một cái Ngũ Nhân Tâm giả bộ vô tội nói, “Ai nha, thật vô ý quá, hôm nay trong nhà có tiệc đính hôn, mấy chị em chúng ta bận đến nỗi hoa mắt chóng mặt, cô không sao chứ?”
Ngũ Nhân Tâm nói xong liền phóng ánh nhìn lên trên người Hàn Giang Đình.
Ngũ Y Y nhăn mày, “Tôi xem chính là chị cố ý, đụng tôi một chút thì chị có thể xinh đẹp lên sao? Thật là nhàm chán”
Ngũ Nhân Tâm nghe vậy tức giận phản bác, “Người nào nhàm chán?”
Ngũ Nhân Ái kéo Ngũ Nhân Tâm đang xúc động lại, giọng điệu đầy châm chọc nói, “ Bình tĩnh, Nhân Tâm, cùng loại người này nói chuyện thì có gì tốt, thứ như cô ta nghe không hiểu tiếng người đâu”
Ngũ Y Y trợn hai mắt nhìn chằm chằm Ngũ Nhân Ái, cơ hồ muốn phun hỏa đốt người
“Ngũ Nhân Ái! Chị nói cho rõ ràng a! Chị nói ai không hiểu tiếng người? Tôi xem chính chị mới không hiểu tiếng người nha! Mấy người đều là súc sinh đội lốt người”
Ngũ Nhân Ái kiềm chế tức giận, âm hiểm nói, “Súc sinh? Ở chỗ này có thể xứng với