Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324804

Bình chọn: 8.5.00/10/480 lượt.

loại phương thức này để cảm ơn người ta đưa mình tới đây.

Theo ý cô, mặc kệ người kia có phải hay không tuân theo lệnh của Cố Tại Viễn làm việc, đều là giúp đỡ mình.

Bởi vì cũng may đưa cô tới đây một đoạn đường dài như vậy, bởi vì thương hại cô không có tiền đi xe buýt.

Tên thuộc hạ cũng cả kinh, từ xưa tới nay chưa từng có ai đối với mình từng cúi đầu như vậy, cô bé này như thế nào. . . . . .

Anh thiếu chút nữa đã quên, từ trong áo móc ra một lá thư giao cho Thẩm Mặc Nhiên.

Đợi đến Thẩm Mặc Nhiên sau khi mở ra nghĩ muốn trả cho anh, người đó đã lái xe rời đi.

Trong lá thư này là một xấp tiền mặt.

Nàng làm sao để trả tiền lại cho Cố Tại Viễn đây, tại sao có thể lấy tiền của anh đây?

Đây tất cả, đứng ở bệnh viện lầu hai phòng làm việc của viện trưởng phía trước cửa sổ tất cả đều ở trong mắt Cố Tại Viễn.

Thế nào, tiền kia cũng không muốn lấy sao?

Chỉ là nghe theo lệnh đưa cô về, liền đối với người ta cúi người chào sao?

Thế nào lại nhún nhường như vậy, giống như tự ái.

Ngày hôm qua nói muốn cùng bản thân lên giường, liền không nghĩ mà đáp ứng.

Rốt cuộc là cái dạng phụ nữ như thế nào, Cố Tại Viễn ở trong lòng suy nghĩ.

Càng nghĩ càng đối với cô tò mò.

"Cái đó, tổng giám đốc Cố, anh. . . . . ."

Lời nói viện trưởng đem Cố Tại Viễn kéo về thực tế.

"Này, ông phải trị liệu tốt cho người bệnh nhân kia, nếu như có cái gì không may, tôi nghĩ ông là ông biết tôi sao rồi."

Cố Tại Viễn ném xuống một tờ chi phiếu, liền sải bước rời đi.

Bất tri bất giác, thế nhưng vào thang máy đi tới lầu 15.

Đúng lúc ba Thẩm Mặc Nhiên ở tầng lầu.

Cố Tại Viễn giống như là không quản được chân của mình, rất tự nhiên liền đi tới phòng bệnh.

Xuyên thấu qua trên cửa thủy tinh, Cố Tại Viễn nhìn Thẩm Mặc Nhiên đang kiên nhẫn gọt trái cây cho ba cô.

Dáng vẻ cô an tĩnh như vậy, ánh mắt trong suốt đơn thuần, khóe miệng giống như nở nụ cười.

Cố Tại viễn nhìn ngây người, cho đến khi y tá tới kiểm tra phòng, anh mới thu hồi ánh mắt.

Bước nhanh rời đi.

Ngồi trên xe, Cố Tại Viễn nhớ lại chuyện tối ngày hôm qua.

Cô an tĩnh như vậy, nhìn dáng vẻ mềm yếu, cũng yên lặng chấp nhận.

Cố Tại Viễn cho người điều tra Thẩm Mặc Nhiên.

Ba của nàng từ hồi trẻ bắt đầu ham mê đánh bài, đem những thứ trong nhà đáng giá đổi lấy tiền đi đánh bạc.

Mẹ của cô cũng bởi vì không chịu nổi người chồng như vậy mà bỏ nhà ra đi, bỏ lại cô bé Thẩm Mặc Nhiên.

Chính là bắt đầu từ khi đó, cô không hề muốn nói chuyện nữa, dáng vẻ trầm mặt.

Đi theo cha bị bao vây chặn đánh, đòi tiền nợ, không thể chống đỡ nổi.

Cho dù có người ba như vậy, cô cũng không rời khỏi ông nửa bước.

Tự mình đi làm kiếm học phí, còn phải thay ba trả nợ.

Chính vì Thẩm Mặc Nhiên sống giữa hoàn cảnh như vậy, cho nên cô mới có ánh đơn thuần trong sáng như vậy.

Cố Tại Viễn không nhịn được mà nghĩ đến cô, vừa nghĩ tới cô, sẽ có một loại cảm giác đau lòng.

Rất muốn bảo vệ cô, không muốn làm cho cô gái yếu đuối như vậy bị tổn thương.

Nhưng anh là Cố Tại Viễn, không kềm chế được tính công tử phóng đãng.

Anh như vậy, xứng với cô gái thuần khiết như cô sao?

"Ôi, Y Y, cậu nói cô ấy có tình ý với mình đúng không?"

Hàn Giang Đình ở đầu bên kia điện thoại tỏa ra đắc ý.

Ngày đó cùng Nguyễn Lâm Tịch ăn cơm nhanh chóng thúc đẩy quan hệ của hai

người, Nguyễn Lâm Tịch thậm chí chủ động muốn xin số điện thoại của Hàn

Giang Đình.

Chủ động tiến công làm cho Hàn Giang Đình có chút xấu hổ, thế nào lần này mình trở thành con mồi.

Cô gái này quả nhiên không tầm thường, cùng với những cô gái khác trước đây cùng anh lui tới là hoàn toàn khác nhau.

Chính bởi vì không giống nhau, khiến Hàn Giang Đình đối với Nguyễn Lâm Tịch tăng lên một chút hứng thú.

"Ừ, theo mình nghĩ, thì cô ấy chỉ xem cậu như một người bạn bình thường thôi."

Ngũ Y Y ở chỗ này một mặt liếm kẹo que, một mặt đả kích Hàn Giang Đình.

"Cái gì? Bạn bình thường? Cậu xem mình đẹp trai hơn so với minh tinh, có cô

gái nào muốn đem mình trở thành bạn bình thường không!"

Bản tính khoe khoang của Hàn Giang Đình liền lộ ra.

Ngũ Y Y đầu vạch đen ở trong lòng gào thét, tôi nhổ vào tôi nhổ vào phi phi! Tôi không phải sao?

Mặc dù không có nói ra khỏi miệng, nhưng Hàn Giang đình người này giống như có thuật đọc tâm.

Sâu kín tới một câu: "Cậu không phải, cậu chỉ là một con nhóc, vẫn còn không tính là phụ nữ!"

"Này! Hàn Giang Đình, cậu nói ai mà không phụ nữ? mình có điểm nào không giống phụ nữ hả ?"

Ngũ Y Y nghe được câu nói kia tức giận đầu bốc hỏa, cái tên chết tiệt này, nói ai mà không phải là phụ nữ!

Hoắc Phi Đoạt từ phòng tắm đi ra, vừa hay nhìn thấy Ngũ Y Y khuôn mặt nhỏ

nhắn đỏ bừng hướng về phía điện thoại điên cuồng hét lên!

Trong tay kẹo que nắm hết sức chặt.

"Ngươi nói ai mà không phải là phụ nữ!" Những lời này vừa lúc chui vào trong lỗ tai Hoắc Phi Đoạt.

Đưa tay lấy điện thoại, đặt ở bên tai.

Liền nghe tiếng Hàn Giang Đình ở bên kia giống như con vịt nói nhao nhao không ngừng.

"Cậu xem cậu, vóc dáng nhỏ bé, cũng không mang giày cao gót, mặt cũng dài

vừa nhìn chính là một đứa bé! Bộ ngực cũng nuôi dưỡng không tốt,


XtGem Forum catalog