
cảm giác đó phải nói là rất thành tựu thì đúng hơn.”
"Nhưng, nhưng người ta là xữ nử, sẽ bị đau, còn có máu. Chẳng lẽ họ không có một chút đau lòng, áy náy sao?”
“ Áy náy con khỉ! Đàn ông đều thích con gái xữ nử. Con gái đem lần đầu của mình cho đàn ông, đó chính là vinh dự của nam nhân. Đã làm chuyện đó sẽ cảm thấy rất hưng phấn, tại sao họ lại áy náy? Ừm, rất hưng phấn, cực kì hưng phấn!”
Hàn Giang Đình nhớ lại, khuôn mặt tràn đầy cảm xúc, mấp máy nói.
Ngũ Y Y tức giận nói thầm:
"Hừ, đàn ông thật đúng là biến thái !"
"Hả? Cậu vừ mới nói cái gì?” – Hàn Giang Đình đem tại lại gần cô
"Không có gì! Đem khuôn mặt chó của cậu tránh xa mình một chút!” – Ngũ Y Y tát một cái lên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của Hàn Giang Đình, đầy người anh ra.
"Oa nha nha nha, thật không công bằng! Ngũ Y Y, khuôn mặt của mình hoàn mỹ, tuấn tú như vậy, cậu dám tát nó! Làm ơn, gương mặt này rất quan trọng , cậu lại thô bạo như vậy! Còn là một cô gái nữa!”
Ngũ Y Y bật cười một tiếng, dùng chân đạp Hàn Giang Đình:
"Cút xa một chút! Mình không phải là cô gái ngu ngốc, gương mặt cậu thật phiền phức. Tránh xa mình ra!”
Hai người bạn cùng đánh nhau trên bãi cỏ….
Họ là bạn thân từ nhỏ, cùng nhau lớn lên. Nhưng trong mắt người khác, trông họ rất thân mật với nhau.
Tan học.
Ngũ Y Y cùng Hàn Giang Đình đang ngồi trên xa. Anh đeo tai nghe, nhai cao su, chậm rãi lái xe.
Ngũ Y Y giật lấy tai nghe của Hàn Giang Đình :
“ Giang Đình, buổi tối cùng mình đi ăn không?”
“ Sao cậu không về nha ăn cơm? Tại sao phải ra ngoài ăn lung tung, bậy bạ.”
Ngũ Y Y bĩu môi.
Nói thật ra, cái trang viên Ngũ gia kia, nếu nói là “ Nhà “ , cô thật lòng không muốn trở về.
Cùng ba chị e ngũ gia ăn cơm, thật giống như đang chịu cực hình.
Ngũ Y Y đáng thương nói:
“ Mình muốn ăn đồ cay………Một mình mình đi không phải có chút kì lạ sao? Cậu phải đi với mình chứ.”
Còn chưa kịp trả lời, Hàn Giang Đình lại phải nhận điện thoại:
“ Ừ, là anh………Có thật không? Hẹn với anh? Tối nay. Tốt, cô gái xinh đẹp, anh nhất định sẽ đến đúng hẹn! Gặp lại sau!”
Ngũ Y Y trừng mắt.
Hàn Giang đình nhún vai:
“ Cậu nghe thấy rồi đó, mình có hẹn rồi. Cô bé, không cần suốt ngày cứ chạy ra ngoài ăn uống, sẽ không sạch sẽ, nghe chưa? Nhanh về nha đi! Thứ bảy mình với cậu đi chọn một nghĩa trang cho dì! Sau đó cúng vái a!”
"Này! Hàn Giang Đình! Cậu đi chết đi! Thật không có nhân tĩnh, mình hận cậu ! “
Ngũ Y Y tức giận kêu gào, Hàn Giang đình tên kia đã nhanh chóng lái xe đi xa.
Đi xa, Hàn Giang Đình giơ cao cánh tay vẫy vẫy …
"Hàn Giang Đình ! Thấy con gái liền bỏ mặc bạn bè! Cậu thật sự rất kém cỏi, kém cỏi.” "Hàn Giang Đình! Cậu thấy phụ nữ thì liền quên bạn bè, cậu thật kém cỏi! Kém cỏi!" Ngũ Y Y oán trách, nói thầm, đành một mình lái xe chậm rãi đi.
Đi đâu bây giờ?
Trở về Ngũ gia trang sao?
Như vậy chắc chắn sẽ phải ăn tối cùng với ba người chị em kia, điều này với cô mà nói, không khác nào bị cực hình hành hạ.
"Như vậy..... tự mình đi ăn bánh bột chiên đi?"
Ngũ Y Y tự hỏi.
Bản thân là một cô gái có nhà lại đi ăn ở ngoài, giống như có chút cô đơn lạ lùng nha.
.......
"Anh hai, chiếc xe này thật tốt nha, tăng tốc vô cùng thú vị! Không bằng cho em mượn đi mấy ngày?"
Cố Tại Viễn vừa điên cuồng lái xe, vừa ồn ào.
Hoắc Phi Đoạt ngồi bên cạnh không nhịn được nhăn mặt, "Tiểu tử, cậu chạy nhanh như vậy làm gì, đây cũng không phải là đường cao tốc."
"Anh hai, phía trước không phải có bọn A Trung dẫn đường sao? Xe tốt như vây sao không đi nhanh một chút, không phải là một sự phí phạm sao? Đây là Bugatti! Không phải là chiếc Lamborghini kia của em a!"
"Nhìn phía trước! Thật ầm ĩ muốn chết!" Hoắc Phi Đoạt bất đắc dĩ vuốt vuốt lông mày.
"Oh, xế chiều hôm nay anh đem em thành bao bố, đập tới đập lui, eo của em muốn đau đến tê liệt rồi, thêm chút nữa là tàn phế, em chẳng lẽ không được lái xe mới một chút sao? Em nói này anh hai, thân thể anh như sắt thép ấy, có đánh với một trăm bộ đội đắc chủng cũng không là gì, lúc luyện tay với mấy người bọn em xin anh đừng nghiêm túc như vậy có được không? Anh chỉ cần hơi quơ tay múa chân vài cái không phải là được rồi sao? Em cùng A Trung thiếu chút nữa là đi gặp Thượng đế! Anh hai cũng quá độc ác đi!"
Quả nhiên, sự dong dài của Cố Tại Viễn ngày càng tinh túy, gần như không nuốt nước miếng cũng có thể nói được cả tiếng.
"Tôi chỉ là dùng một phần sức lực, có trách thì trách cậu cùng đại thiếu gia Cố quá yếu, một chút lực tấn công cũng không có."
"Mẹ nó! Anh nói em cùng Cố Tại Viễn không có lực tấn công? Em cũng có thể đánh với mười mấy hai mươi người, quan trọng là anh quá quá quá mạnh đi, em dù sao cũng là người mình thường, đâu có giống như anh, có chỗ nào giống người, đáng sợ giống như Siêu Nhân Điện Quang a."
Hoắc Phi Đoạt bất đắc dĩ lắc đầu lần nữa, lại bất ngờ hoảng hốt kêu lên: "Nhìn đường! Phía trước có một bà lão!"
"A a a a a!"Cố Tại Viễn cũng chợt phát hiện phía trước có bà lão đang chậm chạp đi qua từng bước, sợ hãi vừa phanh xe vừa kêu to, nhưng tốc độ xe quá nhanh, mà bà lão di chuyển lại quá mức chậm.
"Đổi hướng k