
m tình
thật đúng là mâu thuẫn nha. Bất quá nói trở về, hắn là thật sự không nhớ rõ nàng, vẫn là cố ý làm bộ như không biết?
Ngẫm lại cũng là,
đường đường một cái trình độ cao vào công ty quản lí, hắn nhất định
không hy vọng chính mình say đổ còn bị một người xa lạ thu nhận một đêm
bị người khác biết, làm bộ không biết nàng mới là đạo lý, dù sao bọn họ
hiện tại là quan hệ thủ trưởng cùng cấp dưới, bảo trì khoảng cách mới là thượng sách nha.
Khẽ nhếch khóe miệng, nàng yên tâm ngồi xuống công tác.
“Nhạc San.” một lát sau , nàng đột nhiên nghe thấy Lí phó lý giương giọng kêu tên của nàng.
Nàng ngẩng đầu lên, theo tiếng tìm được phó lý mới từ phòng quản lí đi ra.
“Quản lí muốn cô đi vào.” hắn chỉ vào phía sau , đối nàng nói.
Nhạc San phản ứng trì độn trừng mắt nhìn, ngây ra như phỗng. Quản lí muốn nàng đi vào?
“Quản lí vì sao muốn tìm cậu đi vào?” một bên Hiểu Mĩ hỏi nàng.
Nhạc San nhìn về phía nàng, mờ mịt lắc lắc đầu. Vấn đề này, nàng so với ai khác muốn biết rõ nhất đáp án nha.
“Phó lý, quản lí tìm Nhạc San làm cái gì?” trong văn phòng đối chuyện này
người nào cũng thấy tò mò. Tống Ức Trân nhịn không được lên tiếng hỏi.
“Quản lí muốn biết phạm vi trợ lý phụ trách cùng công tác, Nhạc San tối bí mật, cho nên tìm cô ấy đi vào.” Lí phó lý trả lời.
“Tôi chỉ so với Nhạc San muộn một năm mà thôi, tôi đi vào cùng quản lí
thuyết minh tốt lắm.” Tống Ức Trân xung phong nhận việc đứng dậy nói.
“Quản lí muốn tìm là Nhạc San.”
“Đó là bởi vì hắn vừa tới, không biết ai có thể nha” Tống Ức Trân dõng dạc nói xong,tin tưởng tràn đầy đi vào phòng quản lý.
“Hồ ly tinh. Hiểu Mĩ nhịn không được nhỏ giọng nói.
Nhạc San đối Hiểu Mĩ mỉm cười, tuyệt không để ý Tống Ức Trân biểu hiện cùng trào phúng, bởi vì nàng sớm đã thành thói quen.
Tống Ức Trân là cái nữ nhân thực thông minh, tuy rằng so với nàng vào trễ
công ty đã hơn một năm, nhưng là chức vụ đã muốn cao hơn nàng.
Nhớ ngày đó nàng vừa mới tiến công ty , là chính mình phụ trách dạy nàng,
kết quả không đến một tháng , nàng đi học thu nhận hết thảy, còn có thể
trái lại bảo nàng làm như thế nào.Cho nên đại khái từ khi đó bắt đầu,
Tống Ức Trân không đem nàng này tiền bối để vào mắt đi. Bất quá cũng
không thể trách nàng, của nàng tài cán cùng giao tiếp xã hội xác thực so ra kém Tống Ức Trân, ngoại hình lại càng theo không kịp.
Cho nên mặc kệ quản lí vị trí gọi ai vào, Tống Ức Trân làm việc vụ bộ sủng nhi hẳn là cũng không bị dao động mới đúng.
Đã có người xung phong nhận việc giúp nàng đi gặp tân thủ trưởng, Nhạc San mừng rỡ nắm chắc thời gian công tác, miễn cho sự tình làm không xong
lại đem công tác mang về nhà làm.
Mầy năm gần đây toàn cầu kinh
tế kinh tế đình trệ, mặc kệ kiếm tiền hay không các xí nghiệp đều là
tăng thu giảm chi, công ty nàng cũng giống vậy, cho nên quy định nhân
viên toàn bộ không cho phép tăng ca, để giảm đi phí điện nước, làm hại
nàng đành phải đem công việc làm không xong mang về nhà làm, thật sự là
lỗ vốn. Bất quá có thể bảo trụ bát cơm đã là tốt rồi, nàng cũng không
dám oán giận.
Cầm lấy bút, nàng cúi đầu đang chuẩn bị nhập tâm
công tác, sao biết một cái thanh âm mang theo tức giận đột nhiên phát ra từ phòng quản lí .
“Nhạc San!” mới từ phòng quản lí bước đi ra,
Tống Ức Trân trừng mắt nàng,biểu tình rất giống muốn ăn tươi nuốt sống
nàng “Quản lí kêu ngươi đi vào!”
Nhạc San trừng mắt nhìn, bởi vì quá mức đột nhiên mà sửng sờ ngồi yên tại chỗ.
Quản lí “lại” kêu nàng đi vào? Vì sao? Tống Ức Trân không phải đã muốn thay
nàng đi vào sao? Làm chi còn muốn kêu nàng đi vào nha?
Hahahaha
Cái kiểu hồ ly tinh như vậy bị người ta ghét là phải rồi nha:panda69:
Còn không lấy cái gì ném là hay lắm rồi:panda5:
Đâu ai gọi mình vào tự dưng lại đi vào, thật là nữ nhân không biết xấu hổ nha:panda58:
Như vậy đúng rồi, Bùi ca, cho nàng biết tay đi:panda26:
Thank u nàng nha, sớm post chap mới nha:panda36:
Ok nàng,cảm ơn nàng ủng hộ ta a :panda62:
2.end
“ Nhạc San, cậu còn ngây ngốc cái gì? Còn không mau đi.” Hiểu Mĩ đẩy nàng một phen.
“ Nha, hảo.”nàng lập tức hoàn hồn, mang theo vẻ mặt mờ mịt cùng biểu tình nghi vấn đứng dậy đi vào.
Thân thủ gõ cửa, nàng nghe thấy bên trong truyền ra “ tiến vào “ , mới mang theo tâm tình không yên tiến vào trong.
“Đóng cửa lại” thanh âm tân nhậm quản lí hiện tại cùng trong trí nhớ nàng giống nhau đều lãnh đạm, nhưng cũng dễ nghe.
Nàng lập tức nghe lệnh, xoay người đem cửa đóng lại, sau đó thật cẩn thận
nhìn về phía hắn, hỏi:”Xin hỏi quản lí tìm tôi có chuyện gì?”
Tân nhậm quản lí ngồi ở sau bàn làm việc, mặt không chút thay đổi nhìn chằm chằm nàng, trầm mặc chăm chú nhìn làm cho Nhạc San không tự chủ được có chút khẩn trương lên.
Hắn...... Kỳ thật là nhớ rõ của nàng đi?
Đem nàng kêu tiến văn phòng, còn muốn nàng đem cửa đóng lại , kỳ thật là muốn cảnh cáo nàng không cho phép đem chuyện ngày đó nói ra đi?
Càng nghĩ càng cảm thấy bất an, Nhạc San quyết định chủ động nói trước.
“Tôi sẽ không nhắc tới sự kiện kia với bất luận kẻ nào, trên thực tế t