pacman, rainbows, and roller s
Một Phần Trái Tim

Một Phần Trái Tim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326390

Bình chọn: 9.5.00/10/639 lượt.

g, anh nhìn cô, suy nghĩ vài giây rồi, từ từ mở miệng, “Tôi ở đây, lần sau nửa đêm tìm tôi, có thể gọi thẳng đến điện thoại phòng khám.” Chuông điện thoại tầng dưới rất to, vang nhiều lần người tầng trên sẽ bị đánh thức.

Nghe vậy, Dung Hoa tý nữa thì trượt chân trên ghế, ngạc nhiên nhìn về anh hai. Bởi vì, để tránh bị bệnh nhân người nhà quấy rầy, họ cũng rất ít nói cho người khác, thật ra anh hai ở tại phòng khám. Không phải anh quá tin tưởng chứ?

Nhưng mà, Dư Vấn rất cảm kích.

“Có thể cho tôi vài phút không? Tôi có chuyện quan trọng muốn nói với anh.” Gương mặt cô lộ vẻ nôn nóng, nhưng giọng điệu vẫn không nhanh không chậm.

“Dung Hoa, em pha cho anh ly trà nóng lại đây, 5 phút nữa gọi bệnh nhân tiếp theo vào.” Triệu Sĩ Thành điềm tĩnh dặn dò, lại làm cho em gái cả kinh.

Bởi vì, anh hai luôn rất ghét người không phân biệt được công tư mà quấy rầy. Anh cho 5 phút, vừa vặn là thời gian đăng ký khám trên tay cô.

Chờ em gái anh rời khỏi đây rồi, Tống Dư Vấn lập tức giữ chặt thời gian, “Về chuyện mang thai, anh hỏi Đỗ Hiểu Văn chưa?”

Anh chau mày, đoán cô tìm anh vội như thế cũng là vì chuyện này.

“Tôi đã hỏi cô ấy, cô ấy nói mình không mang thai.” Sau khi chia tay từ bữa tối qua, anh đã hỏi việc mang thai này.

Chuyện này anh có quyền biết. Nhưng Hiểu Văn lên tiếng phủ nhận.

Một người phụ nữ là xa lạ với anh, một người là vợ chưa cưới của mình, anh có thể chọn tin ai? Tất nhiên là người sau rồi. Tuy rằng, sau khi người kia đối mặt với nghi ngờ của anh, lại có cảm giác kinh hoàng làm người ta thấy khả nghi.

Không mang thai? Môi Dư Vấn thản nhiên trào phúng. Cúi đầu, cô lấy từ túi da của mình bản sao giấy xét nghiệm.

“Đây là công ty điều tra fax cho tôi, anh xem một chút.” Còn lại để cho sự thật chứng minh, cô không muốn nhiều lời nữa.

Anh nhận lấy, mới nhìn một cái mày đã kết lại.

“Có phải nhầm lẫn gì không.” Anh rất bình tĩnh phân tích.

“Bác sĩ Triệu, vì sao anh nói như vậy?” Cô quan sát thấy anh dùng câu khẳng định.

“Kết quả xét nghiệm tám ngày trước, thai mới ở tuần thứ tư hoặc thứ năm, chưa đến hai tuần cố định của y học, trên tờ xét nghiệm này, thời gian thụ thai phải là hai đến ba tuần.” Anh trả tờ xét nghiệm lại cho cô, có thể mơ hồ thấy được tính nghiêm trọng nên nói rõ ràng: “Tôi đã hơn hai tháng không thân mật với Hiểu Văn rồi.” Anh nghĩ cô sẽ biết “tiếp xúc thân mật” là chỉ mặt nào.

Tình hình cơ thể mỗi người đều khác hau, nếu mang thai thì trên y học quả thật có hai tuần chuẩn đoán lầm, nhưng thời gian tiếp xúc cơ thể lần cuối cùng của anh và Hiểu Văn không khớp thời gian. Anh có anh cả là chuyên gia khoa phụ sản, cho nên vài kiến thức về khoa phụ sản anh vẫn biết.

Càng nghe, trái tim cô càng lạnh lẽo. Chân tướng miêu tả thật sinh động. Nhưng vì sao cô còn muốn chứng thực lần nữa?

“Tôi không biết tờ xét nghiệm này đến tay cô thế nào, đến tối tôi sẽ hẹn cô ấy ra giáp mặt hỏi. Hoặc là, có phải cô lấy nhầm của bạn mình không?”

Chuyện này, có thể lớn có thể nhỏ, anh cũng nhất định phải biết rõ. Thời gian 5 phút đã đến.

“Được, tôi đã hiểu.” Cô thẳng lưng, thong thả đứng dậy, “Bác sĩ Triệu, đã làm phiền rồi.” Cô đã có được đáp án mình muốn.

Đầu choáng mắt hoa. Mấy ngày nay cô đã không thể ngủ. Cho dù cô có kiên cường lại trấn định, cũng bị tờ xét nghiệm này âm thầm tra tấn.

“Cẩn thận!” Anh đứng lên đúng lúc, giữ bả vai, ổn định thân thể của cô.

“Cám ơn, tôi không sao.” Cô day trán, chờ cảm giác hoa mắt tự biến mất.

“Cô ngồi chờ một lát đi.” Nhìn sức khỏe hiện tại của cô, rất dễ dàng gặp chuyện không may.

Anh muốn đỡ cô ra đến cửa, nhưng cô lại thẳng người, nắm lấy cổ tay anh, kiên định nói, “Bác sĩ Triệu, anh đừng hỏi cô ta! Chuyện nghe người khác nói, không bằng dùng hai mắt mình tự nhìn, dùng lỗ tai mình tự nghe, hai người chúng ta sẽ cùng tìm ra chân tướng!”

Tự mình tìm chân tướng? Anh nhìn vào ánh mắt cô.

“Trước kia tôi quả thật là bạn rất thân của Đỗ Hiểu Văn, điểm này cô ta có thể đã nói, nhưng có một chuyện tuyệt đối sẽ không nói cho anh…” Cô dùng giọng bình tĩnh, nói sơ qua cho anh, “Chồng tôi và vợ chưa cưới của anh, trước kia họ là một đôi.”

Anh ngạc nhiên. Hiểu Văn quả thật cho tới bây giờ không nhắc đến.

“22 đến 24 âm lịch, ba ngày này, hai người họ vẫm ở cùng nhau, có thể tình cũ lại cháy lên.” Cô nói ra suy đoán của mình.

Anh ngạc nhiên.

“Bác sĩ Triệu, anh có thể tin cô ta, cảm thấy tôi đang bịa đặt, nhưng với tôi mà nói, quá tin một người chỉ đổi lấy thất vọng mãi mãi, cho nên rất nhiều năm về trước tôi đã quyết định, người tôi có thể chân chính tin tưởng, chỉ có mình tôi!”

Anh nhìn thấy một loại cứng rắn như đá ở trong đáy mắt cô. Một người phụ nữ, phải dũng cảm thế nào mới có thể chỉ tin chính mình. Với anh mà nói, cô là một người xa lạ, thậm chí, cô là một người xa lạ đã bôi nhọ vợ chưa cưới của mình. Anh hẳn là nên làm giống vụ Hoàng phu nhân, đứng ra bênh vực cho vợ chưa cưới của mình chứ.

“Cô muốn làm gì?” Anh lạnh nhạt hỏi.

Có lẽ, tính tình anh đạm bạc, một gợn sóng cũng quá khó khăn, nhưng anh có phán đoán tư duy của mình. Vợ chưa cưới quả thật khả