Mua Dây Buộc Mình

Mua Dây Buộc Mình

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325951

Bình chọn: 10.00/10/595 lượt.

i hai ngày, liền phát hiện mùa hè này trạng thái của Hòa Hòa không bình thường.

Cô cười nhiều hơn bình thường, nhưng cười rất không chân thật. Cô cũng nói nhiều hơn bình thường, nhưng thường thường lời nói không đặt được ý. Hơn nữa, bình thường Hòa Hòa thật ra rất lười biếng, thích nhìn một thứ đồ lặng lẽ đờ đẫn. Nhưng trong hai ngày đó, cô luôn khiến cho bản thân mình trở nên bận bận rộn rộn nhưng lại không biết là bận cái gì, còn thường tranh việc nhà với bản mẫu.

Trịnh Hài không moi được gì từ miệng của Hòa Hòa, nhưng lại biết được tên một người bạn học rất thân của cô ở đại học.

Anh chẳng mất mấy công sức liền biết rõ được đại khái ngọn nguồn của sự việc. Chẳng qua là Hòa Hòa yêu rồi, lại thất tình, Hòa Hòa bị một người con trai xuất sắc nào đó làm tổn thương một chút, nhưng nỗ lực giả vờ như không có chuyện gì.

Trịnh Hài cảm thấy buồn cười. Cái trò đùa quái đản ấy, bạn anh cũng đã từng chơi, kết quả là bản thân mình bị kéo vào. Mọi người chỉ coi như là xem một vở kịch, cười rồi thôi.

Chỉ là khi đối tượng đổi thành Hòa Hòa, mức độ cảm thông được nâng cao lên một chút. Anh rất hài lòng bây giờ Hòa Hòa đang nỗ lực cố gắng tự mình chữa lành vết thương để trở lại trạng thái cũ, tuy rằng trông rất kém bản lĩnh.

Nhưng cái tên con trai trong truyền thuyết ấy lại tự động xuất hiện trước mặt anh.

Lúc anh đang đọc sách trong phòng bảo mẫu nói với anh: “Có một anh chàng, nói là bạn của Hòa Hòa, thuận đường qua đây thăm cô ấy. Nhưng điện thoại Hòa Hòa không mang theo, không liên lạc được.” Bảo mẫu đưa cho Trịnh Hài chiếc điện thoại mà Hòa Hòa quên đem theo đó.

Trịnh Hài rất không biết điều kiểm tra một lát danh sách cuộc gọi nhỡ, ngoài số đó ra, mấy số còn lại đều là số cố định, số công cộng. Anh lập tức đoán ra người đó là ai, bỗng nhiên có hứng thú.

Do đó anh chàng ấy rất vinh hạnh được Trịnh Hài tiếp kiến.

Một nam sinh rất sáng sủa, thật ra chỉ nhỏ hơn Trịnh Hài 2,3 tuổi. Nhưng học sinh đại học năm ba so với người của xã hội đã tốt nghiệp đại học 1 năm, cái khoảng cách đó lại gấp biết bao nhiêu lần cái khoảng cách 2,3 tuổi.

Trịnh Hài hẹn nam sinh đó đến quán trà gần đấy, uy hiếp kèm theo cám dỗ, thành thạo giải quyết xong cậu ta.

Nam sinh đó không phải là dễ đối phó, cho nên thủ đoạn của Trịnh Hài thật ra cũng chẳng vẻ vang gì, có cái kiểu của lớn ép bé, khí thế mạnh ức hiếp người, sau này anh thỉnh thoảng nghĩ lại, lúc đó bản thân mình quả thật không phù hợp với đạo nghĩ giang hồ là mấy.

Bởi vì anh vừa nhìn đã không rất không thích nam sinh này, nghe cậu ta nói câu đầu tiên lại càng không thích hơn. Trực giác của anh mách bảo người con trai này không hợp với Tiêu Hòa Hòa. Nếu Hòa Hòa đã đấu tranh rất khổ sở như vậy rồi, người con trai này lại xuất hiệu nhất định sẽ khiến những nỗ lực của cô ấy tuột dốc không ít, vậy để anh đến giúp cô một tay được rồi.

Buổi trưa có mấy người bạn đại học đến đây, anh mời họ đi ăn cơm. Đúng lúc Hòa Hòa quay về, do đó anh cũng đưa cô đi cùng.

Hòa Hòa từ trước đến nay luôn đáng yêu ngoan ngoãn, rất được người khác yêu quý, chỉ là lúc bữa cơm sắp đến hồi kết liền nói ra ngoài gọi điện thoại, sau đó một đi không trở về, rất lâu sau liền nhắn một tin nhắn, nói cô có chút việc.

Truy tìm căn nguyên, hôm đó Trịnh Hài quả thật là quá nhàn rỗi, anh lại ra về rất sớm, sau đó lái xe đi tìm Hòa Hòa.

Không ngoài dự liệu của anh, Hòa Hòa nhìn thấy cuộc gọi đến của Sầm Thế, quyết định phải đi gặp mặt Sầm Thế. Mà sự phán đoán của anh lại chuẩn như thế, rất ung dung liền kịp tìm thấy Hòa Hòa trước khi cô gặp Sầm Thế.

Trước đây thật ra Trịnh Hài luôn coi những lần thất tình của Hòa Hòa là một chuyện bình thường, cảm thấy là việc nhỏ có mức độ nghiêm trọng chẳng khác gì việc trước đây cô thi không đạt hay là không được chọn vào đội cổ vũ. Nhưng lại đã gặp qua Sầm Thế, đã nhận dịnh Sầm Thế đó chắc chắn không phải là anh chàng của Hòa Hòa, lần này Hòa Hòa đi nhất định là không có việc tốt, anh liền hạ quyết tâm phải ngăn cản đến cùng. Trịnh Hài thành công khiến Hòa Hòa không đi gặp Sầm Thế.

Phương pháp của anh thật ra rất đơn giản. Phương pháp của người lớn đối phó với trẻ con thông thường đều không khó, dỗ dành kèm theo dọa dẫm. Sau khi anh nói đạo lý của sự việc, rất bình tĩnh nói: “Hòa Hòa, em có thể lựa chọn. Nếu hôm nay em hạ quyết tâm muốn đi gặp cậu ta, vậy sau này anh không quen biết em nữa.”

Trịnh Hài đánh cược một ván vô vị với bản thân mình. Thật ra Tiêu Hòa Hòa cho dù có đi gặp Sầm Thế thật, anh cũng không thể thật sự không để ý đến cô nữa, nhiều nhất bản thân anh mất mặt mà thôi.

Nhưng Hòa Hòa quả thật từ nhỏ đã chưa từng khiến anh thất vọng bao giờ. Cô cúi đầu, bàn tay cầm điện thoại run lên, nhưng yên lặng ngồi đó, không hề có ý định mở cửa xe chạy ra, cho đến tận lúc ở nơi xa truyền đến tiếng tàu nhỏ neo, mà điện thoại của Hòa Hòa đông thời cũng kêu lên tín hiệu tin nhắn ì ì, cô cuối cùng không kìm được khóc lên. Hòa Hòa chỉ khóc mấy giây, liền mắt đỏ hoe ngẩng đầu nhìn Trịnh Hài, trong mắt còn có giọt nước mắt trong veo. Cô nói: “Anh đâu phải cha em, anh quản em k


Old school Swatch Watches