Mùa Hè Xa Xôi

Mùa Hè Xa Xôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322323

Bình chọn: 8.00/10/232 lượt.

đạp đụng phải bạn học Hạ Văn Uyên, bạn ấy bị trẹo chân, bạn tôi là Phương Dịch đã đưa bạn ấy đến phòng ý tế của trường rồi, bạn ấy bảo tôi đến đây tìm bạn” Dương Kiệt có một loại khí chất rất chín chắn.

Tôi theo cậu ta đi đến phòng y tế của trường học, nhìn thấy Tiểu Uyên và Phương Dịch đang đứng xếp hàng trước phòng khám bệnh. Tiểu Uyên đau đến nhe răng trợn mắt nhưng vẫn hung hăng mắng mỏ Phương Dịch “Cậu đạp xe quên mang mắt đi hả, sao lại đi ở chỗ đông người, đồ đần độn!”

Phương Dịch đứng khúm núm trước mặt Tiểu Uyên “Đúng, đúng, cô nương giáo huấn rất đúng, tại hạ sai rồi. Có cần tôi xoa bóp chân cho cậu trước không?”

“Xoa cái đầu cậu, cậu cảm thấy tôi bị thương nhẹ lắm hả?” Tiểu Uyên trước giờ đều không dễ dànng buông tha cho ai, tôi cũng cảm thấy đáng thương thay cho Phương Dịch.

Thấy tôi đến, Tiểu Uyên lúc đó mới chuyển mũi nhọn sang tôi “Lục Tịch, họ đâm vào tớ!” Bạn học Tiểu Uyên nhìn thấy người thân của mình, nước mắt đã nhanh chóng đảo quanh hốc mắt.

“Thấy cậu mắng người ta hung dữ như thế, mình cũng yên tâm” Tôi xem vết thương của bạn, đầu gối chỉ trầy da một chút, bên phải cũng hơi sưng, cũng may không nghiêm trọng lăm.

Sau đó bác sĩ cũng nói là không nghiêm trọng, nắn nắn vài cái, tiêm một mũi rồi đi luôn.

Buổi chiều hôm đó Phương Dịch và Dương Kiệt trở thành Hộ Hoa Sứ Giả của tôi và Tiểu Uyên, mời chúng tôi ăn kem Haagen-Dazs, còn xem cả một bộ phim nghệ thuật siêu cấp nhàm chán. Ha ha, cách mạng hữu nghị cứ như vậy mà hình thành.

Sau đó bốn người chúng tôi gặp nhau thường xuyên hơn, thỉnh thoảng còn cùng nhau đi chơi. Trước đây cũng không biết Phương Dịch và Dương Kiệt lại nổi tiếng ở trường như thế, một người là chủ tịch hội sinh viên, một người là trưởng ban tuyên truyền, hơn nữa còn là hai đại soái ca nổi danh trong trường.

Còn tôi và Tiểu Uyên lại là hai con người bé nhỏ không ai biết đến, cho nên mỗi khi bốn đứa chúng tôi cùng đi trong trường, bình thường cũng có thể nghe thấy những lời bàntán đại loại như “Tại sao Dương Kiệt lại có thể thích cô ta chứ?” hoặc là “Anh Phương Dịch xuất sắc như thế nhưng con mắt chọn bạn gái không tốt lắm thì phải.” “Thôi mà, hảo hán thì không thể có hảo thê” Nghe đi, đều là những lời gì thế không biết?

Năm thứ ba, trường bắt đầu tổ chức thực tập cho sinh viên. Tiểu Uyên đã tìm được một công ty IT ở Trung Quan Thôn có người nói là do Dương Kiệt giúp đỡ, tôi lúc đó đang chuẩn bị cho kì thi tốt nghiệp, ngày nào cũng tới thư viện. Dương Kiệt thấy tôi nỗ lực không mệt mỏi, mỗi ngày đều cùng tôi lên thư viện tự học

Khi đó ở trường đang thịnh hành bộ phim “Học Phần Tình Yêu” (bộ phim này có tên tiếng Anh là “Starter for 10”), Tiểu Uyên cũng nói cô ấy muốn có được học phần tình yêu này, tôi cười cô nàng phi lý.

Tiểu Uyên sau khi đi thực tập về thường hay kể chuyện ở công ty, hơn nữa cũng hay nhắc tới một cái tên: Dương Tuấn, nói anh ta đẹp trai thế nào, quyết đoán thế nào, lạnh lùng thế nào, vân vân và mây mây…Tôi từ chối cho ý kiến. Có đôi lúc Tiểu Uyên cũng ăn cơm tối sau khi tan ca với Dương Tuấn, tôi hỏi cô ấy có phải định nói chuyện tình yêu cùng ngài tổng giám đốc hay không? Cô không nói gì

Khi đó tôi không hề biết Dương Tuấn là anh trai cùng cha khác mẹ với Dương Kiệt.

Dương Kiệt chăm sóc tôi càng chu đáo hơn, mỗi buổi sáng đều tới thư viện rất sớm giúp tôi giữ chỗ, khi tôi khó chịu bởi kì sinh lý mỗi tháng anh sẽ mua một đống đồ ăn vặt đến khiến tôi vui vẻ, thậm chí còn mua cho tôi cả táo tàu và đường đỏ. Sự săn sóc của anh với tôi vượt quá giới hạn giữa những người bạn.

Mỗi ngày đến thư viện tự học tôi đều có thể cảm nhận được ánh mắt không thân thiện của những bạn học nữ xung quanh, haha thì ra được một người khác phái yêu mến sẽ là thế này, không thể phủ nhận lúc đó Dương Kiệt thực sự đã làm không ít lòng hư vinh của một thiếu nữ trong tôi.

Có một hôm Dương Kiệt đột nhiên nói: “Lục Tịch, làm bạn gái của tớ nhé?”

Tôi cười ngây ngô: “Được thôi.”

Cứ như vậy tôi trở thành bạn gái của Dương Kiệt

Trở thành bạn gái của Dương Kiệt, cuộc sống của tôi cũng chẳng thay đổi gì nhiều, tôi mỗi ngày cũng sẽ đến thư viện tự học, cái khác chính là đến lúc này tôi lại trở thành người giữ chỗ cho Dương Kiệt.

Dương Kiệt thực sự là một cậu chàng ưu tú, gia cảnh tốt, mặt mũi dễ nhìn, học tập tốt, phẩm chất tốt, dường như Dương Kiệt chẳng có điểm gì là không tốt cả. Vì vậy một cậu chàng ưu tú như thế đương nhiên sẽ trở thành đối tượng mà cô gái nào cũng muốn có được.

Cho dù tôi đã là bạn gái của Dương Kiệt nhưng Dương Kiệt cũng chẳng phải là của riêng một mình tôi.

Thỉnh thoảng cũng có nghe thấy mấy câu đại loại như: “Chủ tịch hội sinh viên DƯơng Kiệt đi ăn cơm cùng đại mỹ nữ khoa Ngoại ngữ nào đó” , “Dương kiệt chơi tennis cùng hoa hậu khoa tiếng Trung” hoặc là “Tối nay Dương Kiệt đi xem phim với một mỹ nhân nào đó.”

Gặp phải những chuyện thế này tôi từ chối bình luận hay suy nghĩ gì nhiều.

Nghỉ hè, Tiểu Uyên vẫn đi thực tập, Phương Dịch phải về sống với ông bà. Tôi và Dương Kiệt đều cảm thấy mấy ngày này thật buồn chán, Dương Kiệt đề nghị đi du ngoạ


Snack's 1967