
khóa đã sớm chờ ở cửa phong, xa xa nhìn thấy ta liền
không kiên nhẫn,”Là gian kia?”
Ta không chút suy nghĩ liền chỉ
chỉ phòng Lâm Tiễn — tha thứ ta đi, này thật sự là phản ứng bản năng,
bởi vì ta nguyên bản trong cậy vào phí mở khóa của Lâm Tiễn, nên cửa
phòng hắn nên mở trước. Thợ khóa không hổ là nhân sĩ chuyện nghiệp, cỗng cụ một cái dùi làm vài cái liền đem khóa mở. Cửa phòng mở ra, đối diện
cửa cái giá áp rõ ràng treo quần áo Lâm Tiễn. Ta chẳng sợ thần kinh lại
trì độn cũng vô pháp xem nhẹ trên tay đột nhiên đau đớn, lại uốn éo đầu
xem tiểu bạch thố, chậc chậc, ánh mắt kia đều bị màu cà rốt nhiễm hồng.
Ta lúc này mới cảm thấy không ổn, chạy nhanh gọi thợ khóa lại nói còn có một gian, phòng ta.
“Còn có một gian?” Thợ khóa nhìn ta, nhìn nhìn Lâm Hủ, “Kia lại thêm một trăm.”
“Cái gì? Lại một trăm?” Ta bấp
chấp đang trong trạng thái cà rốt bị thỏ gặm, tiểu thị dân bi ai thiên
tính phát tác, “Mở hai cái khóa muốn hai trăm?” Kỳ thực cấp năm mươi đều tính là nhiều, nhưng nhân gia muốn bắt chẹt du khách sao, căn bản không cho mặc cả. Hơn nữa Lâm Tiễn đứng sau ta liên tiếp hắt xì, tâm ta mềm
nhũn, nghĩ đến lúc này người tự nhiên trọng yếu hơn tiền rất nhiều, liền từ bỏ.
Thợ khóa tuy rằng hắc tâm, nhưng nghiệp vụ trình độ vẫn là không sai. Giá đã thảo thuận, trên tay rào
rào đem khóa một phòng khác cũng biết mở. Ta một biên sai khiến Lâm Tiễn lấy tiền, một bên không dấu vết ngắn Lâm Hủ vài lần. Thấy sắc mặt cậu
hơi hoãn, đang muốn thở một hơi đâu, tiếng hắn ẩn ẩn liền vang lên, “Hai người ở cách vách a.”
Ta cùng Lâm Tiễn thật ăn ý nhìn
thoáng qua, trăm miệng một lời, “Khi đến còn thừa hai phòng này.” Đây là lời nói thật, ta cùng Lâm Tiễn đến đây lầu hai còn thừa hai gian phòng
này. Hơn nữa tính ở gần có chuyện gì dễ xử lý, đương nhiên ta khi đó
không nghĩ tới gần đây còn có phương diện tiện lời bị ăn, thật đúng là
tiện nghi người nào đó.
Ánh mắt Lâm Hủ lướt qua ca ca
cùng ta lưu vài vòng, mất hứng ‘Nga’ một tiếng. Loại thời khắc xấu hổ ta dứt khoát chạy nhanh, trước đi vào phòng để cho hai anh em có không
gian nói chuyện. Cũng không nghĩ chân ta trước vừa mới tiến vào phòng,
sau lưng Lâm Hủ cũng đi vào, oa nhi này còn thói quen tùy tay đóng cửa.
Ta không kịp mở miệng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Tiễn mang khuôn mặt
kinh ngạc nháy mắt biến mất sau cánh cửa.
Nhìn cậu đứng gần như vậy, cái mũi sẽ không bị bóp méo đi.
Cửa vừa đóng lại, Lâm Hủ liền
không có khí thế vừa rồi. Cúi đầu yên lặng đem ba lô ném lên sàn, nhưng
sau liền đứng tại chỗ, bộ dáng có chút không biết làm sao. Ta so với cậu cũng không biết làm sao, vốn là muốn chuẩn bị vừa vào phòng liền tắm
rửa. Nhưng Lâm Hủ giống cột điện tử đứng ở trong này, dù ta da mặt có
dày thế nào cũng không có biện pháp thoải mái cầm nội y khăn tắm vào
phòng tắm. Làm ta ấp a ấp úng nói ta muốn đi tắm rửa, cậu như bị điện
giật giật mình, xấu hổ hướng bên cạnh dựa vào, cẩn thận nhìn ngay cả lỗ
tai đều hồng.
Lỗ tai ta cũng đỏ.
Cậu đây là không tính toán đi sao? Là muốn thủ vệ… Hay là dòm ngó?
Ta nghẹn lại nghẹn, rốt cuộc không nhịn xuống, “Cái kia, cậu. cậu có thể hay không đi thay quần áo a. Ướt như vậy, sẽ cảm mạo.”
Cậu nhìn chính mình, thanh âm nhẹ nhàng, “Không quan hệ, chờ tỷ tắm xong, ta lại…”
= Lâm Trạm bỏ trốn.
Trong cuộc đời ta nghe được bát quái rung động nhất, đại khái đó là tin này.
Ta luôn luôn cảm thấy Lâm Trạm
cùng Hứa Thận Hành là cùng một loại người, bọn họ thông minh bình tĩnh
tự tin lại cường đại, cũng sẽ không chủ động thoái nhượng cùng thỏa
hiệp. Bọn họ có thể tươi cười hàm chứa không chút để ý, xem đủ loại kiểu dáng nữ nhân vì chính mình điên cuồng. Bọn họ hưởng thụ tình yêu mang
đến đầy đủ thù lao, lại trước giờ không tin nó. Người như vậy, là tuyệt
sẽ không vì tình yêu bỏ ra hi sinh gì. Nhưng là, hiện tại Lâm Hủ lại nói cho ta, Lâm Trạm bỏ trốn. Đi sạch sẽ hoàn toàn, không chút dong dưa dây dài nào. Nhưng biến chuyển làm ta rung động qua đi lại sinh ra cảm giác tò mò mãnh liệt — rốt cuộc là dạng nữ nhân nào có thể làm Lâm Trạm yêu
đến loại trình độ này.
Đáng tiếc Lâm Hủ đối với việc
này hiểu biết gần như giới hạn trong phong thư huynh trưởng lưu lại, đối với nữ nhân kia cậu cũng không rõ ràng lắm, chỉ biết là Lâm Trạm cùng
nàng dây dưa vài năm. Cái khác, cậu liền hoàn toàn không biết gì cả. Lâm Hủ không biết rõ chân tướng không quan hệ, không phải có một Lâm lão
nhị sao, hắn hẳn là biết.
“Hiện tại đại ca không có tin
tức còn chưa lộ ra, chỉ có Diêu trợ lí cùng Chu quản lí vài người biết,
mấy ngày nay chuyện trong tập đoàn đều bọn họ xử lí.” Tiếng Lâm Hủ tiết
lộ hắn đang bất an, “Trong khoản thời gian ngắn là có thể, nhưng lâu dài luôn không thỏa đáng.”
Ta nhìn nhìn Lâm Tiễn, mày hắn
nhanh nhíu lại, tựa hồ không nghe qua. Ta cảm thấy hắn có tâm sự, nhưng
lại không thể làm hắn chột dạ tâm sự. Cách trong chốc lát, hắn rốt cục
mở miệng nói, “Được rồi, ngày mai chúng ta liền khởi hành trở về.” Lại
nhìn về phía ta, dường như trưng cầu ý kiến, “Có thể chứ?”
Ta gật đầu giống gà mổ thóc, ca
ca cũn