The Soda Pop
Mục Tiêu Đã Định

Mục Tiêu Đã Định

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324364

Bình chọn: 8.5.00/10/436 lượt.

nhìn Án Kỳ. “Đừng nói với tớ là cậu vì đồng chí Lôi Dật Thành nha.”

Hai gò má của Án Kỳ ửng đỏ, “Không được à? Cậu có thể vì đàn ông đi làm phi công, tớ thi cảnh sát thì làm sao?”

“Án Kỳ…” Lôi Vận Trình nhíu mày, “Đàn ông tốt nhiều như vậy, xem trọng anh ấy thế làm gì, hơn nữa anh ấy là đàn ông tốt sao? Rất hung dữ.”

Án Kỳ cong môi nở một nụ cười. “Cũng không được xem là hoàn toàn vì anh ấy, nhưng thông qua anh ấy tớ càng ngày càng sùng bái nghề cảnh sát, hy vọng có một ngày bản thân cũng có thể mặc đồng phục cảnh sát -----”

Lôi Vận Trình giơ tay cắt đứt lời nói của Án Kỳ, “Cậu đang nghiêm túc đó hả?”

Án Kỳ khẽ gật đầu, “Trong nhà đã đồng ý.”

“Anh trai tớ đã có bạn gái, hai người là thanh mai trúc mã, bạn gái anh ấy rất vô tư.” Lôi Vận Trình cảm thấy sự việc đã nghiêm trọng.

Ánh mắt Án Kỳ đang nhìn cô dời đi nơi khác, cúi đầu xem đề Toán. “Tớ biết, tớ đã gặp qua rất nhiều lần, tên là Hoàng Phủ Tử Du đúng không? Là một cô gái rất xinh đẹp.”

“Không chỉ đơn giản là xinh đẹp, chị ấy ỷ lại, tin tưởng anh trai tớ còn hơn người nhà của mình.” Lôi Vận Trình nhìn ánh mắt đang bị lông mi của cô bạn che khuất tạo thành một bóng râm, Án Kỳ chỉ mím môi mà không nói gì.

Án Kỳ ngẩng đầu nở nụ cười nhẹ nhõm với cô, “Cậu đừng nhìn tớ như thế, gây áp lực rất lớn cho tớ. Cậu yên tâm, tớ không chấp nhất giống như cậu, bất luận kết quả như thế nào cũng chỉ là một chiếc bóng đen, tình yêu của cậu là quang minh chính đại, còn tớ là thầm mến, bản chất kỳ vọng vào tình yêu của chúng ta khác nhau.”

Án Kỳ không chỉ một lần gặp được Lôi Dật Thành và người gọi Tử Du kia ở bên cạnh nhau, cô ấy biết tình cảm của Lôi Dật Thành dành cho Tử Du là không ai có thể thay thế được, ít nhất cô ấy cũng tin chắc rằng bản thân không thể khiến Lôi Dật Thành nuông chiều như đối với Tử Du. Trước mặt người ngoài chỉ mỉm cười, là người đàn ông không nói chuyện nhiều, hóa ra lại đem toàn bộ sự ấm áp của bản thân để lại cho một người khác. Cô ấy rất hâm mộ Tử Du, nhưng lại không ghen tị, thậm chí thích Tử Du, bởi vì trái tim Lôi Dật Thành đã đặt trên người cô ta.

Lôi Vận Trình là tấm gương cho cô ấy, cô ấy càng hâm mộ dũng khí của Lôi Vận Trình, bởi vì cô ấy không có loại dũng khí để giành được sự tin tưởng của Lôi Dật Thành. Cô ấy chỉ có thể là một vai phụ trong sinh mệnh của anh ta, lưu lại một chút gì đó trong cuộc sống của Lôi Dật Thành là đủ với cô ấy rồi.

Đóng một vai phụ trong sinh mệnh của anh ta…

Những lời này luôn luôn quanh co trong đầu Lôi Vận Trình, cô biết bản thân mình khác Án Kỳ ở điểm nào: Trong tình yêu cô có dã tâm không cách nào dao động, nếu chỉ có thể đóng một vai phụ trong cuộc sống của Phong Ấn, như vậy, để anh động tâm với cô còn ý nghĩa gì nữa?

***

Phong Ấn ngửa đầu uống ly rượu cuối cùng, dạ dày quằn quại khiến anh không thể chịu nổi nữa. Anh ở trong nhà vệ sinh nôn mửa một lúc mới cảm thấy thoải mái hơn một chút, anh hắt nước lạnh vào mặt để tỉnh táo một chút. Lúc anh đi ra, có một đôi chân rất xinh đẹp của phụ nữ chặn đường anh lại. Mi tâm Phong Ấn nhíu lại, anh ngẩng đầu, quả nhiên là Hạ Viêm Lương.

Dáng vẻ tươi cười của Hạ Viêm Lương nhiều năm qua ở trong mắt Phong Ấn đều là đẹp nhất, khóe môi cô ta khẽ nhếch vẽ lên một độ cong khiến người khác mê muội.

“Khéo vậy sao.” Cô ta nghiêng đầu mỉm cười với anh, có vài phần tạo cảm giác làm nũng năm đó trước mặt anh. Có lẽ là do cồn, chuyện cũ phảng phất lướt qua trước mắt anh, khiến anh cảm thấy choáng váng không thôi. Một tay anh chống tường, không muốn bản thân mình quá thảm hại trước mặt cô ta.

“Thật khéo, đang cùng bạn uống rượu.”

Hạ Viêm Lương chỉ vào căn phòng nào đó ở phía trước, “Liên hoan công ty với đồng nghiệp, sau đó thì đi ca hát.”

Phong Ấn không nói gì, anh chỉ gật đầu.

“Em luôn chờ điện thoại của anh.” Anh lạnh lùng, nhưng làm sao cô ta không nhìn ra được, Hạ Viêm Lương cười chua sót, “Em biết anh rất bận, mới quên mất em.”

Phong Ấn nhếch miệng: “Xin lỗi.”

“Không sao, không phải em đã từng nói nếu có duyên chúng ta nhất định sẽ gặp lại sao?” Cô ta nhìn gian phòng phía trước, “Vẫn chưa muộn lắm, chúng ta… Có thể tìm một nơi để tâm sự không? Em có rất nhiều chuyện muốn nói với anh.”

Phong Ấn vẫn chưa kịp nói đã bị người khác chặn lại, một hai người bạn trên bàn rượu của anh đến nhà vệ sinh rửa mặt, người đó vừa thấy hai người đứng trên hành lang thì ánh mắt sáng lên ngay lập tức, “Ơ, đây không phải là Viêm Lương sao? Không khéo đến vậy chứ, tình nhân cũ gặp lại? Tớ cứ thắc mắc Phong Ấn đi lâu như vậy không về! Hóa ra nguyên nhân là ở đây.”

Dường như Hạ Viêm Lương đã quen với việc bị bọn họ trêu chọc, cô ta vui vẻ đón nhận, “Đã lâu không gặp, là tôi kéo anh ấy ở lại nói vài câu, thật ngại làm chậm trễ các anh.”

Miệng của các anh em của anh đều là cửa không đóng, Phong Ấn không muốn từ bọn họ nghe được những lời nói không hay, cho dù bây giờ anh trở về tiếp tục uống rượu cũng không trách được việc trở thành đề tài để bọn họ bàn luận. Suy nghĩ một lát, Phong Ấn dứt khoát làm theo lời của mọi người. “Hôm nay tớ mời, mọi người chơi vui vẻ, tớ có vi