XtGem Forum catalog
Mướn Phòng Rồi Lên Giường

Mướn Phòng Rồi Lên Giường

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323510

Bình chọn: 10.00/10/351 lượt.

bọn họ trở lại?"

Tiểu Tiết vừa muốn nói gì, điện thoại tới, ở bên tay Tiểu Huệ, cô nhận liền nghe thấy âm thanh của Quả Táo Quân: "Tiểu Phong Tử, nói cho chị cậu biết, nhà mới tôi đang ở. . . . . ."

"Nhà mới?" Tiểu Huệ nhạy cảm bắt được cái chữ này, "Quả Táo, bây giờ cậu ở nơi nào?"

Quả Táo Quân ở bên kia ngẩn người một chút, qua vài giây mới đáp lời: "A, Tiểu Huệ à, tôi còn đang thu xếp đồ đạc, phòng này cần quét dọn thật tốt một chút, gì kia. . . . . ." Chơi, cậu không biết nó thế nào cùng Tiểu Huệ. Mặc dù dọn đi ra là chuyện rất bình thường, nhưng cậu vẫn cảm thấy mình giống như làm kẻ trộm vậy.

Tiểu Huệ nổi giận: "Bây giờ cậu lập tức về nhà cho tôi. . . . . . Tôi quản cậu ở nơi nào, lập tức lập tức. . . . . . Còn có Lệ Toa. . . . . ."

Không tới một phút, Quả Táo Quân liền xuất hiện ở trước cửa ra vào, cậu cười xấu hổ: "Tôi liên lạc với Lệ Toa không được, cho nên tới trước."

Tiểu Tiết trợn tròn mắt: "Quả Táo Quân, cậu đáp hỏa tiễn sao? Như thế nào thần tốc. . . . . ."

Quả Táo cười: "Cô thật thích nói giỡn. Thật ra thì tôi dời đến dưới lầu, lầu dưới vừa đúng có phòng trống cho thuê, mấy ngày trước tôi thấy liền thuê."

Tiểu Huệ dán mắt nhìn cậu ấy, mắt càng ngày càng sắc bén: "Dầu gì cũng ở chung hơn mấy tháng, cậu thật đúng là không biết xấu hổ không kịp chờ đợi đã dọn đi ra? Dầu gì cũng cùng nhau ăn một bữa cơm chứ. Cứ như vậy nói đi là đi, tính gì bằng hữu, nếu như không phải là hôm nay tôi trở lại một chuyến, cậu định lúc nào thì nói cho tôi biết. . . . . . Thế nào làm cho người ta tức giận như vậy hả, tôi không phải là mấy ngày không có về nhà thôi sao, các người mỗi một người đều vô pháp vô thiên có phải hay không. . . . . ."

Tiểu Tiết nhỏ giọng nguỵ biện: "Oan uổng quá, tôi đàng hoàng ở nhà ngây ngô đấy." Lời của cậu cuối cùng bao phủ ở dưới con mắt hung hãn của Tiểu Huệ.

"Cậu nên bị mắng nhất, bọn họ dọn ra sao không biết cho tớ biết, dầu gì chúng ta có thể tổ chức một bữa tiệc, mọi người ăn cơm chia tay! Cứ như vậy không nói một tiếng, thật làm cho người ta không thoải mái." Rõ ràng bọn họ dọn ra, mới có thể nhận mẹ tới đây ở, Tiểu Huệ vẫn không thể tiếp nhận chuyện bọn họ không chào hỏi một tiếng trước đã, nơi này cũng không phải là quán trọ, ở một buổi chiều phủi mông một cái là được . . . . . .

Quả Táo Quân cúi đầu nhận sai, cậu chính là lo lắng nếu như ăn bữa cơm chia tay, không khí đó sẽ làm cho người ta muốn khóc, lại nói: "Tôi chỉ là từ trên lầu dời xuống lầu dưới, tôi có thể thường xuyên gặp mặt mà."

Tiểu Huệ hung hăng “khoét” cậu một cái: "Lệ Toa đâu rồi, cấy ô đi nơi nào rồi hả?"

Quả Táo Quân than thở: "Chắc là một khách sạn xa hoa nào đó, công ty cô ấy sắp xếp, cô biết đấy, cô ấy nhất định có tiền đồ, sở dĩ phải trôi qua rất tốt, chúng ta không cần lo lắng cho cô ấy."

Nghe lời này, Tiểu Huệ rất giật mình: "Cậu không có hỏi cô ấy dọn đi chỗ nào sao? Cậu rõ là. . . . . . Nếu đổi lại tôi là cô ấy, tuyệt đối sẽ bị cậu làm cho tức chết."

Tiểu Tiết ở một bên không giúp: "Không sai, theo năng lực của Lệ Toa, tuyệt đối có thể ở thật tốt, ăn thật ngon, tại sao cô ấy phải chen chúc vào căn phòng sáu người này, cậu không biết vì sao sao? Thật là bị cậu tức chết."

Quả Táo Quân giống như học sinh tiểu học bị phạt đứng, bất đắc dĩ giải thích: "Cô ấy thật sự trôi qua rất tốt, có một bạn trai rất thích hợp giúp đỡ cô ấy. . . . . ."

Hai cô gái hai mặt nhìn nhau, vấn đề giữa Quả Táo Quân cùng Lệ Toa xem ra không nhỏ đây, đáng hận là đầu Quả Táo vẫn không chịu thông suốt. . . . . .

Cuối cùng Tiểu Huệ cường thế quyết định: "Mấy ngày nữa mấy người chúng ta nhất định phải tụ họp, Quả Táo Quân, Lệ Toa liền giao cho cậu, vô luận là cậu phải quỳ gối van xin, bắt cóc hay là dùng thủ đoạn bạo lực khác, tóm lại nhất định phải dẫn cô ấy tới đây!"

Quả Táo Quân bị buộc "Lĩnh chỉ", chỉ là nhiệm vụ này hơi có chút lúng túng, Lệ Toa sẽ nguyện ý gặp lại cậu sao? Cô ấy sẽ nguyện ý tới đây sao? Coi như cô nguyện ý, bạn trai cô thì sao?

Quả Táo Quân đã tự động đem chữ thứ hai trong "Bạn nam giới" ra chọn lọc rồi, haizz. . . . . .

Lúc rời đi là đỏ mặt, lúc trở lại liền thay đổi thành gà mẹ thua trận. Khi Giang mẹ ngủ, Thiên ca nhẹ nhàng đóng cửa lúc đi ra, liền nhìn thấy Tiểu Huệ bộ mặt hung thần ác sát bên ngoài.

Anh lôi kéo Tiểu Huệ đi ra ngoài, ở rừng cây bên ngoài tìm cái băng ngồi bên cạnh ngồi xuống. Nghe cô bắn liên hồi tựa như phát động: "Quả Táo Quân cùng Lệ Toa, hai tên khốn kiếp kia, chuyển đi cũng không nói một tiếng. . . . . . Này hai kẻ khinh bỉ, dầu gì cũng cùng nhau chung sống hơn mấy tháng . . . . . ."

Cô lăn qua lộn lại chính là mấy câu nói này, Thiên ca nghe xong mà buồn cười, vuốt vuốt đầu của cô: "Rốt cuộc em đang giận cái gì đây? Sớm biết bọn họ sẽ chuyển ra ngoài, không phải sao?"

Tiểu Huệ bỗng dưng ngẩng đầu lên, mình quả thật là biết, hơn nữa dù bọn họ không đi, mấy ngày nữa cô cũng phải chủ động nói xin lỗi bọn họ, yêu cầu bọn cậu ấy dọn ra. . . . . . Nhưng cô vẫn còn tức giận, tức giận nhóm người đã thành thói quen ở cùng một chỗ cứ như vậy tản ra, sau khi tản ra muốn tái tụ