XtGem Forum catalog
Nặc Sâm Đức

Nặc Sâm Đức

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324740

Bình chọn: 8.5.00/10/474 lượt.

Mage, Priest, Rogue, Shaman, Warrior

Chương 1:

Câu chuyện bắt đầu từ năm 2006.

An Tư Đông giống như từ nhỏ đã có thù với mùa hè, vừa tới mùa hè lại

gặp chuyện không may, có lẽ là muốn trả thù chữ “Đông” trong tên cô. Hè

nào cũng liên tục bị cảm, mà từ lúc lên đại học, cứ tới nghỉ hè cô lại

bị thất tình.

Mới nghỉ hè năm 3, cô liền nhận được điện thoại bạn trai, ấp a ấp úng nửa ngày, tổng kết lại chính là hai chữ: chia tay.

Nghỉ hè được mấy ngày rồi mà cô vẫn chưa về nhà, mẹ gọi tới giục về: ” Đông Đông à, con thi xong chưa? Khi nào thì về nhà? Mua vé xe lửa chưa? Tiểu Chu thế nào rồi? Muốn mời cậu ta tới nhà mình chơi không? . . . . . .”

Tiểu Chu chính là Chu Viễn Hàng, là bạn trai đầu tiên ở đại học cũng

là bạn cùng lớp của cô. Khi đó cô lần đầu yêu đương, vui quá giấu không

được nên chuyện hai người cô đều tíu tít kể mẹ nghe. Cô ngại nên vẫn

chưa nói với mẹ là sau khi chia tay Chu Viễn Hàng, cô lại bị hai người

đá.

“Nghỉ hè tụi con muốn đi thực tập, năm nay sẽ không về nhà. . . . .

.” Không biết về nhà phải đối mặt với mẹ như thế nào nữa, cô không biết

nói dối mà.

“Đông Đông, mày tìm đươc nơi thực tập rồi à?” bạn cùng phòng Uông Khiết quay người lại hỏi.

“Không có, chỉ là không muốn về nhà.” Vẻ mặt cô như đưa đám, “Tao lại thất tình rồi.”

Uông Khiết ngây người một chút, thở dài: “Xem ra đời này mày với

người mắt một mí, da trắng, dáng gầy, môi mỏng không duyên rồi, nghĩ

thông chút đi.”

“Cái gì? Lại bị đá? !” Mao Dĩnh ở đối diện nhảy dựng lên, một tay

chống nạnh, một tay chỉ vào trán An Tư Đông, nhìn cô như con lật đật lăn qua lăn lại, “Đáng mà! Vết thương đau cách mấy cũng lành rồi, heo bị

chó cắn ba lần cũng biết né, còn mày lại không biết! Cái gì mắt một mí,

da trắng, dáng gầy, môi mỏng, vừa nhìn thì biết đó là loại đàn ông bạc

tình! Mày cũng bốn lần bại trong tay loại này rồi! Mày chính là sỉ nhục

của phòng 502 này mà! Mày còn ngồi đó gật đầu, tao thật muốn mổ thử cái

đầu mày ra, đổ nước vào rửa sạch!”

An Tư Đông thích con trai một cách bề ngoài hóa, cao khoảng 1m75,

dáng người gầy, bề ngoài nhã nhặn, da trắng, mắt một mí với gọng kính

nhỏ, môi mỏng mỏng. Ba bạn trai cũ của cô cũng đều loại này.

Uông Khiết thở dài nói: “Hiện nay con gái si tình như Đông Đông không nhiều lắm .”

“Si tình cái rắm! Tao ghét nhất cái loại kịch tự sinh tình rồi tự khổ, thấy mà nôn!”

Mấy cô ấy nói không sai, An Tư Đông thích loại nam sinh đó vì bọn họ

giống đối tượng thầm mến thời trung học của cô. Hình như có bài hát như

thế này? “Khổ nhất là khi em quen một con trai khác, em chỉ để ý, trên

người họ có bóng dáng anh không.” cô cũng biết như vậy không tốt nhưng

không còn cách nào.

Uông Khiết nói: “Đông Đông thất tình cũng buồn lắm rồi, mày cũng đừng lại mắng em nó nữa.”

Vẫn là Uông Khiết tốt, dịu dàng thùy mị.

” ….. Đông Đông à, không phải tụi tao không đồng tình mày, mày vừa

đáng thương vừa đáng hận, mà đây cũng là lần thứ ba rồi, hơn nữa không

thể tội nghiệp mày hoài được. Nghe lời chị, lần sau nhất định phải nhớ,

đổi khẩu vị, đừng trêu vô loại con trai đó nữa, biết không?”

Ách. . . . . . cô thu lại câu nói vừa rồi.

Uông Khiết tiếp tục ha ha cười: “Tao nói mà, trễ rồi, tụi bây đói

bụng chưa? Chắc tâm trạng Đông Đông cũng tệ, chúng ta cho nó một cơ hội

cống hiến cho phòng mình đi.”

Bạn cùng phòng gì đây, có chút lương tâm không vậy? An Tư Đong không

để ý tới mấy bạn, quay lại nhìn cái mặt tuơi cười của Joke của BBS trên

máy vi tính, dùng đó để an ủi tâm hồn bị tổn thương vậy.

Vừa lên, nhìn thấy ID bạn học cùng lớp Khúc Duy Ân đang sáng. ID của

cậu ta rất dễ nhận dạng là tên viết tắt. Cô nghĩ nghĩ rồi nhắn qua:

“Nghỉ hè rồi, đang chán, có game gì mới giới thiệu chút đi?”

Khúc Duy Ân là người mê game có tiếng trong lớp họ, nghe nói từ World Of Warcaft, cho tới game Super Mario, không loại nào hắn không chơi.

Cậu ta từng là đội trưởng của đội dành vị trí cao trong bảng xếp hạng

của game CS ( Counter Strike – một game bắn tỉa ), nhưng bây giờ cậu ta

đã lấy chậu vàng rửa tay gác kiếm chuyên tâm cho việc học.

Tóm lại muốn chơi game tìm cậu ta là đúng nhất.

Một lát sau Khúc Duy Ân nhắn lại: “Bạn chơi qua game nào? Thích thể loại nào?”

“Chơi qua gỡ mìn nè, lúc rảnh rỗi thì chơi Đôminô, Beatiful Mahjong,

Zuma, Pikachu, tiên kiếm kỳ hiệp, Hiên Viên kiếm hệ liệt, hơi thích thể

loại game tiên kiếm này vì loại này dựa theo cốt truyện có thể chơi lâu

và rất lôi cuốn.” Như vậy sẽ không nghĩ tới chuyện thất tình nữa.

Khúc Duy Ân không trả lời mà lại hỏi: “Nghỉ hè không về nhà à?”

“uh, không về.”

“Mê game cũng không hay đâu, coi chừng bị bạn trai giận đó.”

Đúng là chưa mở nắp chai ra thì không biết trong chai có gì.

Cô hơi quạo: “Không sao, chia tay rồi.”

Rất lâu sau mới nhận được một chữ: “oh.”

Vì sao ai thấy cô thất tình cũng phản ứng lạnh nhạt như vậy, ít nhất

cũng phải nói ngại quá hay xin lỗi chứ? Chẳng lẽ cô thật sự tự làm tự

chịu?

Cũng may cậu ta rất nhanh quay lại đề tài cũ: “Vậy qua chơi World Of

Warcraft đi, thể loại RPG (Role Playing game – game nhập vai) o