Teya Salat
Năm Mươi Thước Thâm Lam

Năm Mươi Thước Thâm Lam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323974

Bình chọn: 8.00/10/397 lượt.

ng lên, “Cô ấy ở đâu ? Lại Văn ,cô ấy bây giờ ở đâu ?” “Bây giờ đang ở thành phố Đông Hải .” “Đi” Tứ Phương trực tiếp đi ra ngoài “Bây giờ đến Đông hải.” Vương thúc giữ anh lại ”Tứ Phương, cậu hãy nghe tôi nói, sự tình không đơn giản như vậy.” Tứ Phương đi thẳng ra ngoài, “Trên xe rồi nói, bây giờ chúng ta lập tức đến Đông Hải .” Vương thúc bất đắc dĩ đi theo phía sau anh “Tứ Phương, bây giờ đi cũng được ,nhưng ít nhất cậu nên thay quần áo đã .” bây giờ là thời gian sáng sớm, Tứ Phương còn mặc áo ngủ. Tứ Phương căn bản không nghe thấy , đã nhanh chóng ra khỏi phòng ngủ. Vương thúc chỉ có thể đi theo. Tứ Phương đến gara, nhanh chóng khởi động xe, đợi Vương thúc lên xe , Tứ Phương lập tức lái xe chạy như bay. Trên đường cao tốc ,Tứ Phương như vừa mới tỉnh lại hỏi Vương thúc, “Chú vừa rồi có ý gì?” Vương thúc trong khoảng thời gian ngắn lại không biết nói thế nào, ông có chút do dự. “Giải thích đi, chỉ cần Lại Văn còn sống, cái khác không quan trọng , không có gì là tôi không chịu nổi cả .” Tứ Phương nói. Nếu Lại Văn tàn tật , anh sẽ đẩy xe lăn cho cô , nếu cô không nhìn thấy , anh sẽ làm đôi mắt cho cô , chỉ cần cô còn sống, mọi thứ anh đều vui vẻ chịu đựng. Vương thúc chà hai tay “Là như vậy, Tứ Phương,cậu phải chuẩn bị tâm lý, Trần Mật nói Lại Văn hiện tại đã không còn gọi là Lại Văn , cô ấy bây giờ gọi là Cao An An, vì vậy trong thời gian dài như vậy mới không tìm được .” Tứ Phương gắt gao nhíu mày, anh không rõ, “Cô ấy vị sao lại mang họ Cao?” Đã hỏi tới trọng điểm, Vương thúc lại không biết nói thế nào “Thành phố Đông Hải có đồn đãi, nói Lại Văn hiện tại là người phụ nữ của Cao Đông Thành, Lại Văn là do hắn cứu, cho nên Lại Văn sửa thành họ Cao, An An cũng là tên Cao Đông Thành đặt cho cô .” Tứ Phương không tin hỏi ”Cao Đông Thành? Ai vậy?” “Cao Đông Thành người này ở Đông hải cũng là một nhân vật lớn , bởi vì không liên quan đến chúng ta , cho nên cậu không biết đến người này , nhưng hắn ở Đông hải cũng là một nhân vật phong vân (người làm mưa làm gió ), bởi vì trên danh nghĩa hắn có công ty kinh doanh nghệ thuật lớn nhất Đông Hải, năm trước mới gây dựng sự nghiệp đưa ra thị trường, bọn họ chủ yếu là sản xuất và và phân phối các bộ phim và chương trình truyền hình, quản lý nghệ sĩ , đầu tư học việc .v.v.. Mấy năm gần đây điện ảnh ,phim truyền hình rất hưng thịnh , buôn bán lời không ít tiền…” Tứ Phương cắt lời ông , “Mặc kệ Cao Đông Thành này người là thế nào, Lại Văn không có khả năng như lời chú thay tên đổi họ, mấy người không tìm sai đấy chứ ?” Cho dù Lại Văn có giận anh bao nhiêu, cô cũng đều có khả năng thay tên đổi họ, đi làm tình nhân của người khác . Vương thúc nói, “Trên thế giới không có người nào giống nhau hoàn toàn , huống hồ đã đối chiếu DNA, quả thật là Lại Văn, còn tin tức tôi không mong muốn nhất nói cho cậu , nhưng nó có thể giải thích vì sao Lại Văn lại như vậy, Lại Văn cô ấy , cô ấy bị mất trí nhớ “ “Hử” xe đột ngột dừng ở trên đường cao tốc, vì dừng gấp bánh xe ma sát trên lòng đường bốc lên trận trận khói trắng . Phía đuôi xe thiếu chút nữa lật lên , mấy tay lái xe phía sau cũng bất ngờ đừng lại không ngừng chửi “Mẹ nó, có biết lái xe hay không a, một thằng ngu ngốc đi chiếc xe mấy trăm vạn , thật sự là mù…” Tứ Phương không nhìn xung quanh, anh chỉ hỏi Vương thúc “Ý của chú là?” “Cô ấy sau khi được người đó cứu lên, sau khi được cứu tỉnh cô ấy đã mất trí nhớ, hoàn toàn không nhớ rõ chuyện trước kia .” “Mất trí nhớ? Chú xác định ?” Vương thúc gật đầu, “Xác định “ Tứ Phương không nói cái gì nữa, anh nhìn thẳng về phía trước , nắm chặt tay lái. Qua một lúc lâu, anh khởi động xe , ” Quan trọng nhất, Lại Văn còn sống không phải sao?” Anh nói. Anh nhìn thẳng phía trước , vững vàng lái xe, “Cô ấy còn sống, đây là sự ban ơn lớn nhất ông trời đối với tôi ” giờ phút này, anh không thể không cảm thấy cảm ơn, may mắn Lại Văn được cứu lên. Lại Văn còn sống, cô vẫn còn độ ấm , có máu có thịt , như vậy, đã đủ rồi , Tứ Phương cảm thấy cuộc sống của anh như được bồi đắp . Anh không tìn vào ông trời , nhưng lúc này đây anh tình nguyện hướng lão thiên gia dập đầu, cảm tạ sự ban ân đó . Tuy rằng phía sau còn có vô số khó khăn chờ anh, nhưng chỉ cần Văn văn còn sống, vấn đề khác đều không là vấn đề, anh tin tưởng chỉ cần anh cố gắng, một ngày nào đó cô sẽ quay về bên anh . Vương thúc cùng Tứ Phương nói, “Để tối lái xe cho ” Tứ Phương đã bị chấn động quá lớn , có chút cứng nhắc , hai mắt tuy vẫn nhìn chằm chằm về phía trước, nhưng hoàn toàn đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân , Vương thúc lo lắng như vậy khẳng định sẽ gặp chuyện không may mất thôi . Tứ Phương sửng sốt một chút, “Không cần” anh nói. Tứ Phương xốc lại tinh thần, tốc độ xe càng nhanh… thành phố Đông Hải ở hạ du Vĩnh Châu, bình thường lái xe mất một giờ, Tứ Phương chỉ cần nửa giờ đã vượt qua đường cao tốc. Ra điểm thu phí , Tứ Phương cùng Vương thúc nói, “bây giờ mới sáu giờ sáng, Lại Văn chắc vẫn chưa dậy , địa chỉ Cao Đông Thành ở đâu? Chúng ta trực tiếp đi qua .” Vương thúc lo lắng nói, “Tứ Phương, cậu phải bình tĩnh một chút, Lại Văn