
ên nói chuyện phiếm đùa vui.
Chung Ấn Nghiêu lái xe chở cô đi hóng gió, ở trên đường đi một vòng, rồi đến trung tâm đi dạo phố, ngồi bánh xe đu quay.
Ở trên đu quay, anh đem áo khoác tây cởi ra, che lên đùi cô, tránh cho bị lộ ra.
Hai người đi trên đường vốn vẫn còn chút khoảng cách, nhưng sau khi
ngồi đu quay, Chung Ấn Nghiêu tự nhiên dắt tay cô, Thư Muội Dao ngay cả
nhìn cũng không, yên lặng tùy ý anh kéo cô gần lại.
“Chân có phải rất lạnh hay không?” Được sự đồng ý ngầm, tâm tình anh bay lên.
“Không mà.” Mùa đông mới bắt đầu, nhiệt độ cũng không quá lạnh, bước chân chậm lại một chút. “Chỉ là không quen.” Đôi chân này ở nhà cũng không lộ qua, vậy mà hôm nay lại phơi ra hào phóng cho người ta xem.
“Anh có áo khoác em có thể mượn……” Đem chân che đi.
Thư Muội Dao liếc anh liếc mắt một cái, “Không cần.” Anh là mặc áo khoác tây nha. “Một đống cô ăn mặc so với em còn ngắn hơn.”
“Đó là bọn họ.” Anh giữ tay cô thật chặt. “Lộ nhiều như vậy, tiện nghi đều bị trắng trợn chiếm hết.”
“Không có ai nhìn em đâu.”
“Anh nha, anh đều…… Còn không có xem cẩn thận……”
Ngữ khí này dám chắc có chút ai oán?
Đã nhiều lần bị lời ngon ngọt thô ráp của anh tấn công, Thư Muội Dao
đã dần thành thói quen, không hề mất tự nhiên như hồi đầu, còn có chút
dở khóc dở cười.
Cảm thụ một cỗ ngọt ngào trong lòng, cô mỉm cười mà không nói.
Ngồi đu quay xong, Thư Muội Dao cao hứng muốn ăn kem, hai người chạy
tới một cửa hàng bán kem mua, tay cầm kem, đi dọc hai bên bậc thang,
thưởng thức cảnh đêm, bước đi chầm chậm.
Trên đường, mỗ nam lớn mật cắn trộm kem trên tay cô, chọc cô thét chói tai đánh người.
Cứ như vậy cười cười nháo nháo một đường đi xuống tầng một, ở đài
phun nước cùng hoa cỏ tạo cảnh xung quanh, tìm chỗ cùng nhau ngồi xuống, thưởng thức một bên ngắm hồ, một bên nói chuyện phiếm, cũng chờ đợi Thư Muội Dao ăn xong kem.
Sau đó hai người tự nhiên dắt tay nhau, ở trong trung tâm đi dạo một chút.
Lần đầu tiên trong đời hẹn hò, không có hoa hồng, không có bữa tối
phô trương xa hoa, cũng không có đặc biệt sắp xếp kinh hỉ, cứ như vậy
đơn giản bình thường, vẫn có thể cảm nhận được không gian lãng mạn chỉ
riêng của hai người.
Bọn họ tay nắm tay, một đường đi dạo nói chuyện phiếm, thời gian cũng đã muộn, nên kết thúc, trở về xe.
Ngồi trên xe, Thư Muội Dao cài dây an toàn, không khí trong xe đột
nhiên ứ đọng mờ ám, một cách tự nhiê, một đôi tay ấm áp vuốt ve hai má
cô, anh lại hôn cô.
Nụ hôn lần này, không hề ngoài ý muốn, đột nhiên, mà mang theo đồng ý ngầm của cô.
Anh bởi vì được ủng hộ, anh bắt đầu lớn mật.
Môi mềm mại kề lên nhau, anh hôn nhẹ, ăn hương sữa của kem còn sót
lại trong miệng, cũng ăn luôn vị chát của son môi, mãnh liệt rung động
làm anh bỏ qua những thứ đó, chỉ muốn thăm dò càng sâu, thu hết ngọt
ngào của cô.
Đầu lưỡi ấm nóng tiến vào khu vực của cô, đôi người yêu ngốc nghếch
cùng múa trúc trắc, phảng phất cho nhau thăm dò, học tập, anh kìm lòng
không được ôm cô vào lòng.
“Tiểu Dao……”
Thư Muội Dao trước mắt một mảnh sương mù, không nói nên lời nửa câu.
“Làm bạn gái anh…… Được không?”
Ngón cái hơi thô ráp ở trên má cô nhẹ vuốt, anh lại lần nữa đưa ra yêu cầu chính thức.
Hẹn hò rồi, miệng cũng hôn, trình tự tựa hồ có chút hỗn loạn, nhưng
đối với Thư Muội Dao không có kinh nghiệm trong quan hệ nam nữ, cũng
không cách nào biết như thế này là tiến triển nhanh hay chậm, đầu cô
căng ra, có chút không xong nhẹ gật đầu. (aoi: chương 6 rồi còn nhanh chậm gì nữa *hò hét*)
“Được.”
Không hề nghi ngờ, cô cũng đã lọt bẫy.
Mới một đêm, một lần hẹn hò, cô đã vứt vũ khí đầu hàng.
Thư Muội Dao bị hai đứa bạn cùng phòng cười đến đầu không ngẩng lên được.
“Dao Dao, không cái gì ha ~” Chung Hân Di mặt cười mờ ám, “Ai da, tớ sao còn nhớ rõ mấy hôm trước có người mới nói cái gì nha?”
“Thật nhanh nha.” Văn Bội Vân nụ cười càng hàm súc, nhưng nên mệt, cô cũng không thiếu. “Ai, tớ vốn còn lo lắng Muội Dao lần đầu đi hẹn hò sẽ rất khẩn trương, không nghĩ tới……”
Ba cô bạn cùng phòng tay mỗi người ôm một chiếc gối, toàn bộ chen
chúc trên giường Thư Muội Dao, đem cô làm nhân bánh kẹp bên trong.
Vừa mới xong có ngày thứ hai, lúc Thư Muội Dao ăn cơm cùng bạn trai
trở về, vừa tắm rửa xong liền bị hai cô bạn cùng phòng kẹp giết, hình
phạt chính là quang minh chúc mừng vụng trộm trêu tức.
“Anh trai tớ tốt lắm! Yên tâm ở một chỗ cùng ảnh, bảo đảm hài lòng!” Không hổ là huynh muội tình thâm, Chung Hân Di không quên giúp nói tốt cho huynh trưởng còn đẩy mạnh tiêu thụ.
“Tớ còn chưa nói anh ấy không tốt.” Thư Muội Dao đỏ mặt, không có sức lực bác bỏ.
“Oa, chưa gì đã giúp bạn trai nói chuyện nha.” Văn Bội Vân kinh hô, cô xấu hổ dùng gối đầu công kích, hai người đùa giỡn đứng lên.
“Hừ, anh trai của tớ tốt như vậy, giúp ảnh nói chuyện có gì không tốt chứ!” Cô tuyệt đối đứng về phía anh trai bên này.
“Cậu không phải trước kia nói ảnh rất trạch?” Văn Bội Vân đối với Chung Ấn Nghiêu nhận thức không nhiều, ấn tượng đều là do Chung Hân Di kể lại.
“Làm ơn, trạch mới tốt được không!” Hoàn toàn đã
quên lúc trước n