
ều.
-Ùm!. đi thôi chị, Bin!. Nguyệt nói.
Bốn người ngồi vào bàn và bắt đầu nhập tiệc, suốt buổi tiệc Nguyệt và Danh
vẫn ko thể ko cải nhau, mọi người ngồi bàn về những chuyện khi ở Nam
Phong cho Bin nghe, Bin cũng nhanh chóng hòa nhập vào ko khí ấy, cử chĩ
trở nên tự nhiên, thoải mái vô cùng.
Tiếng gà gáy trong ko gian yên tĩnh đánh thức ôg mặt trời dậy, những tia nắng sớm tinh khiết nhanh chóng bao trùm căn biệt thự màu trắng một cách nhẹ nhàn, tiếng gió hiu hiu thồi nhẹ khẽ vuốt ve những táng lá, hàng cây
quanh nhà tạo nên một âm điệu êm vui và hòa cùng tiếng hót líu lo của
những chú chim bành khuyên nhỏ nhắn kết hợp nên một điệu nhạc hay đến
khó tưởng.
Ánh nắng ấm áp bắt đầu tìm đến căn phòng màu trắng mà nó chỉ vừa mới phát
hiện ko lâu, xuyên qua khung cửa kính tìm đến chiếc giường màu trắng
được đặt giữa phòng để đánh thức chủ nhân của nó.
Hình ảnh mà nó thấy hôm qua nay đã khác, chiếc giường giờ đã vắng mặt cô chủ nhân xinh đẹp vs chiếc đầm màu trắng mà thay vào đó chỉ còn chiếc
giường bơ vơ lẻ loi một mình đón nắng mới, lướt qua từng ngỏ góc của căn phòng để hy vọng có thể tìm được một điểm tựa dừng chân, và cuối cùng
cũng có kết, cái điểm tửa ấy ko ai khác chính là cô chủ nhân xinh đẹp
đáng lẽ hiện giờ đang nằm trên giường đợi nắng gọi.
Cô bước ra từ phòng WC với một chiếc đầm ôm ngực để lộ vành vai trắng ko
tì vết hiện lên những đường cong quyến rũ của các vòng, ánh nắng vội ôm
sát khuôn mặt cô, nâng niu cô, vuốt vê lên mái tóc màu đen huyền dài của cô, trước nắng cô như một thiên thân giáng trần, những nét hiền từ
trong cô đều bị lôi ra một cách mạnh bạo.
Mang vào chân là đôi dày búp bê màu trắng đính nơ, dường như đôi dày này làm ra để mặt vs bộ đầm này. Bước ra khỏi phòng bỏ lại ánh nắng ấy một cách ko thương tiết, ánh nắng cũng ko kịp đuổi theo vì nó đã bị ngăn cách
bởi một cánh cửa dầy làm bằng gỗ lim sơn trắng.
...
Cùng lúc đó tại một căn biệt thự màu tím nhạt, một thân hình nhỏ bé đang
đứng trước gương mà than ngắn thở dài, căn phòng tuy ko rộng bằng căn
khi nãy, ánh nắng cũng lần lượt lướt qua các vật thể ko động, ánh nắng
làm căn phòng trở nên ấm áp hẳng, ko như căn phòng lạnh lẽo kia.
-À ha!, mình đến nhà Tara chơi!, hehe!. Trong căn phòng yên tĩnh thì cô gái ấy chợt lên tiếng làm rung động khắp căn phòng.
Nhanh chóng theo như lời nói, cô lên xe và chạy thẳng đến cái địa chỉ trên tay.
Chiếc xe dừng ngay một cánh cõng màu trắng, bước xuống cô bấm chuông, từ trong nhà có một người làm chạy ra mở của hỏi.
-Có việc gì không ạ?. Cô người hầu nói với một giọng điệu lễ phép đủ biết đã từng qua nhiều cuộc huấn luyện gay gắt.
-Tôi đến gặp Tara!, tôi là bạn của cậu ấy!. Hong nói.
-Vân!, mời cô vào!. Cô người hầu nói, và lễ pháp mời Hong vào.
Chiếc xe từ từ lăn bánh tiếng thẳng vào và dừng ngay chỗ đậu xe bênh hong nhà.
Hong đi theo cô người làm ra vườn, rồi chạy lại phía cái đình nhỏ màu trắng
giữa vườn, một lát sau cô lại chạy ra mời Hong vào, đi đươc một đoạn khi khoảng cách của Hong vs cái đình ko xa thì Hong nhận ra người đang ngồi ở đó ko ai khác chính là nó, cô bạn xinh đẹp mới quen ngày hôm qua. Hai người cứ thế mà trò chuyện, từ chuyện này sang truyện khác, chưa bao giờ nó nói nhiều như hôm nay.
Sai người hầu lấy cái hợp màu trắng trong phòng ra, trong hợp ra một vật màu vàng kim hình ngôi sao có hai cái cánh hai bên.
-Tặng cậu nè!.
-Hả?.
-Tặng mình?.
-Ừ!, sao cậu ko thích hả?. Nó ngơ ngác nhìn Hong, vs nó cái miếng màu
vàng kim này ko có giá trị gì nhưng ngay cả Hong cũng ko thích luôn sao.
-Ơ, ko...ko phải!, nó rất đẹp, cảm ơn nha.
Thấy nó vậy thì Hong vội vàng lấp bấp trả lời, nhận ngay món quà.
-Ùm!, vậy thì tốt rồi!, hihi...!.
Một nụ cười tự nhiên hé nỡ trên môi nó làm Hong ko thể ko ngơ ngác nhìn.
-Cậu thiệt là!. Hong nói mà hai má cứ ửng ửng hồng.
-Sao vậy?. Nó khó hiểu hỏi lại.
-Cậu định hớp hồn người ta hả?!.
-Cậu nó sao?. Tiếp tục vẻ khó hiểu hỏi Hong.
-Thì mấy cái biểu hiện của cậu dễ thương vô cùng luôn.....n!. Béo má nó Hong kéo dài hết sức chữ cuối cùng mà cười.
-Ơ?, 7 giờ rồi!, cậu ở lại chơi mình đi đây chút. Nó nhìn chiếc đồng hồ trên tay thì nhớ tới nó còn việc phải làm.
-Chị!!!!.
Tiếng la của Nguyệt làm Hong và nó giật mình quay qua nhìn.
-Nguyệt!, em dậy sớm vậy!. Nhìn Nguyệt một cách khó hiểu nói, cô Nguyệt nhà ta có bao giờ dậy sớm vậy đâu
-Chào chị/chào chị. Tiếng Danh vs Bin vang lên giải thoát cho Nguyệt khỏi trả lời.
-Em cậu hả?. Hong thắc mắc nhìn
-Ừ hai đứa này là em họ còn Bin là em nuôi! . Nó vừa nói vừa chỉ cho Hong hiểu.
-Ờ!. -Cậu nói cậu có việc mà!, đi đi mình ở lại chơi với em cậu cho.
-Ừ!.
Nhanh chóng leo lên xe đạp chạy ra cánh đồng bông trắng. Từ xa bóng của
một chàng trài đang ngồi ở góc cây đại thụ chờ đợi một người nào đó phải bật ngay dậy ko đợi nó đến nơi.
Chạy đến chỗ nó vs tốc độ nhanh nhất có thể.
-Tara!, cứ tưởng cậu ko đến!. Sau khi lấy hình về từ chỗ của Woo rồi cùng Hong chơi vs tụi nhỏ, Hin cũng cùng tham gia mặt dù sức khỏe còn yếu.
Tiển Hong ra về vs vẻ mặt nối ti