Insane
Ngắm Hoa Nở Trong Sương

Ngắm Hoa Nở Trong Sương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323910

Bình chọn: 7.5.00/10/391 lượt.

uổi tình yêu khác nhau của con trai và con gái, sau đó là quan điểm của các vĩ nhân về tình yêu, lúc đọc lúc học thuộc lòng, có vẻ rất thuộc bài.

Allan cười tủm tỉm nghe cô trình bày, cuối cùng mới hỏi: “Nói nhiều quá thành ra lú lẫn rồi à?”

Ngải Mễ rầu rĩ đáp: “Đúng là lú lẫn thật. Thu thập bao nhiêu bài viết liên quan đến tình yêu, đọc nhiều quá nên chẳng có cảm giác gì nữa, chẳng biết tình yêu là gì.”

“Love defies definition (Không ai định nghĩa được tình yêu đâu).”

“Không ai định nghĩa được tình yêu ư?” Ngải Mễ thụi Allan một quả. “Thế tại sao anh lại bắt em đi tìm định nghĩa về tình yêu? Và em cũng tìm được bao nhiêu định nghĩa đó thôi?”

Allan liền cười, nói: “Luôn có những người biết rõ là không làm được mà vẫn cố làm. Hơn nữa, một số người nói không định nghĩa được tình yêu nhưng không có nghĩa là không định nghĩa được thật, xem em nghĩ thế nào thôi. Em cho rằng có thể định nghĩa thì cứ định nghĩa, còn nếu em bảo không đị nghĩa được thì không định nghĩa nữa.”

“Thế định nghĩa của anh về tình yêu là gì?”

“Vì không có định nghĩa của riêng mình nên anh mới bảo em đi tìm định nghĩa mà, nhưng anh tin vào quan điểm “Love defies analysis” (Không ai có thể phân tích được tình yêu). Nếu mang tình yêu ra để phân tích, nghiên cứu, thảo luận thì sẽ càng làm càng rối như mớ bòng bong, thậm chí cảm thấy chẳng có gì thú vị cả…”

“Thế anh bắt em đi thu thập những tài liệu đó là muốn em cảm thấy tình yêu thật vô vị ư?”

“Đừng nghĩ anh là con người nham hiểm, giảo hoạt như vậy.”

Cô nghĩ, anh không nham hiểm, giảo hoạt thì còn ai vào đây nữa, muốn để em xa rời thực tế và nâng lên cấp độ lý luận rồi ngã cái oạch ư? Còn lâu em mới như thế. “Do you love me (Anh có yêu em không)?” Cô bất ngờ hỏi.

“Define love first (Trước hết hãy định nghĩa về tình yêu đã).”

“Anh gian giảo quá!”

“Define gian giảo first (Trước hết hãy định nghĩa về từ gian giảo đã).” Nói xong, Allan liền đề nghị: “Hết giờ rồi, bọn mình đi ăn thịt dê xiên nướng nhé!”

Vừa nghe thấy thế, Ngải Mễ liền quên ngay chủ đề vừa nói, phấn chấn theo Allan đi ăn thịt dê xiên nướng. Quán bán thịt dê xiên nướng cách nhà Ngải Mễ không xa, đó là một quán nhỏ khá lụp xụp dựng lên nhờ một bức tường của trường học, trong quán bày mấy bộ bàn ghế đơn giản nhưng quán thịt dê đó rất ngon, từ xa đã ngửi thấy mùi thì là Ai Cập.

Đã là học sinh thì hầu như đều thích thịt dê xiên nướng của quán đó, thế nên bức tường của trường gần quán bị đập một góc để tiện cho học sinh ra vào. Thỉnh thoảng trường lại phải cho người xây lại tường, tiện thể đuổi chủ quán thịt dê đi. Thế nhưng chỉ được một thời gian, chủ quán thịt dê lại quay lại, bức tường lại bị phá mất một góc.

Lần nào đến ăn thịt dê xiên, Allan cũng để Ngải Mễ ngồi ở bàn đợi, còn anh thì ra mua thịt dê và đồ uống rồi bê vào đặt trước mặt cô, đến cả giấy ăn cũng chuẩn bị chu đáo cho cô. Thấy cô ăn ngon, anh tỏ ra hết sức hài lòng.

“Ở bên em anh có thấy khai tâm[1'> không?” Ngải Mễ vừa ăn vừa hỏi.

[1'> “Khai tâm” có nghĩa là vui vẻ.

“Trái ngược với từ khai tâm.” Anh trêu cô.

“Trái ngược với từ khai tâm là gì? Không vui hả?”

“Em thông minh như thế mà cũng không đoán được à? Trái ngược với từ khai tâm là quan tâm.”

Cô cười ngặt nghẽo, suýt thì để thịt dê lọt vào khí quản. Sợ quá, Allan vội nói: “Thôi không cười nữa, cẩn thận lại sặc đấy. Bà anh bảo ăn không được nói, ngủ không được nói, rất có lý đấy.”

“Tại sao anh lại quan tâm đến em vậy?”

“Vì anh không có em gái nên anh rất muốn có một người em gái để chiều chuộng, bảo vệ.”

Ngải Mễ vô cùng thất vọng, bèn tra khảo: “Thế trước đây anh có chiều chuộng con gái thế này không?”

Allan nghĩ một lát rồi đáp: “Không, anh đi học sớm nên con gái trong lớp đều hơn tuổi anh, chưa gặp ai nhỏ như em cả.”

“Bọn họ có chiều anh không? Hay là bắt nạt anh?” Cô tò mò hỏi, chợt nhớ đến hồi học cấp hai, mấy cô bạn gái trong lớp thường xuyên bắt nạt cậu bạn mới chuyển từ nơi khác đến.

“Không hẳn là bắt nạt nhưng có lúc cũng trêu anh.”

“Bọn họ trêu anh thế nào?”

Allan cười nhưng không chịu kể với cô, chỉ nói: “Không kể với em được, em học những cái này rất nhanh nên anh không kể được, em đã nghịch lắm rồi, nói với em để ngày nào em cũng lôi anh ra trêu à?”

Cô tưởng tượng ra cảnh anh bị đám nữ sinh hơn tuổi trong lớp trêu mà không nhịn được cười. “Có phải anh để râu vì muốn tạo cảm giác già dặn hơn đúng không? Để đỡ bị người khác bắt nạt ấy?”

Allan liền cười. “Không ngờ râu lại còn có chức năng này, chỉ vì anh lười cạo thôi. Chỉ có đám trẻ con các em mới tìm đủ mọi cách làm cho mình già hơn, còn người già đích thực sẽ tìm đủ mọi cách để làm cho mình trẻ hơn.”

“Tại sao anh cứ coi em là nhóc con vậy? Em chỉ kém anh ba tuổi thôi.”

Allan liền chỉ vào trái tim và nói: “Nhóc con hay không chủ yếu do cái này quyết định.”

Ngải Mễ không biết tại sao anh luôn coi cô là nhóc con, cô nghĩ, có lẽ phải đợi đến khi mình thi đỗ đại học thì anh chàng mới không nghĩ thế nữa.

Có Allan làm gia sư, Ngải Mễ học hành rất chăm chỉ, điểm số cũng tiến bộ rõ rệt. Mẹ đi họp phụ huynh về rất vui, nói với bố r