Nghề Làm Phi

Nghề Làm Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323220

Bình chọn: 7.5.00/10/322 lượt.

i Trang Lạc Yên nhưng nàng ta lại không thể phản bác.

“Trà này kỳ thực không phải thứ gì quý giá, chỉ là tranh thủ hái được hoa mai nở đúng dịp tuyết rơi rồi phao chế mà thành, nhọc công các vị còn khen như thể nhân gian hiếm có vậy.” Giọng nói nhu hòa của Ninh phi vang lên, “Nói tới nói lui, chẳng qua chỉ là chút mới lạ mà thôi.”

Ninh phi thành công xua tan không khí ngột ngạt trong phòng, Trang Lạc Yên như không ý thức được mình cũng là một trong những thành viên của không khí xấu hổ ấy, lại uống thêm một hớp trà, “Tần thiếp chắc chỉ là một kẻ tầm thường không biết thưởng trà, chẳng qua thấy trà này đặc biệt ngon mà thôi.”

“Nhìn cách nương nương uống, tần thiếp cũng tin nương nương không biết thưởng thức trà đấy.” Tương quý tần che miệng cười nói, “Tần thiếp thất lễ, xin nương nương thứ tội.”

“Ta biết tỉ tỉ nghĩ tới điển cố ngưu tước mẫu đơn(*),” Trang Lạc Yên lắc đầu cười, “Đối với ta mà nói, trà của Ninh phi nương nương uống ngon, đó là chân lý lớn nhất, có phải thế không?”

(*) Ngưu tước mẫn đơn (Trâu ăn hoa mẫu đơn): Trâu không biết thưởng thức vẻ đẹp của hoa mẫu đơn, chỉ coi đó là một loại cỏ ăn vào cho no mà thôi, câu này chỉ kẻ không biết thưởng thức, lãng phí thứ quý hiếm.

“Mùi vị của trà, khí khái của hương mai, sao có thể dễ dàng phẩm ra như vậy,” Từ chiêu dung nhàn nhạt cười nhẹ, “Hiền dung nương nương quả là thành thực.”

Nếu nói trong đám đàn bà con gái ở đây, ai khiến Trang Lạc Yên chịu không nổi, Từ chiêu dung mà đứng thứ hai thì không có ai xứng thứ nhất, loại làm ra vẻ văn chương thoát tục này khiến người ta ê cả răng, trò cười trong vườn mai mấy ngày trước, vị này đã quên rồi sao?

“Thành thực cũng có cái tốt của thành thực, cả ngày thương xuân buồn thu mới khiến người ta cảm thấy kiểu cách quái đản đấy.” Nhu phi cười khinh bỉ, “Những kẻ tục nhân như chúng ta đây đương nhiên không hiểu khí khái gì đó, khó trách Từ chiêu dung ngày ngày đội giá lạnh tới phẩm thưởng khí khái của hoa mai.”

Nhu phi vừa dứt lời, trong phòng vang lên một trận cười khe khẽ, chắc hẳn mọi người đều chưa quên trò cười của Từ chiêu dung mấy ngày trước, vì vậy không nhịn được mà bật cười.

Nhìn vẻ khó coi của Từ chiêu dung, Trang Lạc Yên âm thầm thở dài trong lòng, người ra vẻ kiểu cách thì dù trời không thu cũng có người bắt thôi. Loại người thẳng tính như Nhu phi e là càng không chịu nổi cái vẻ vờ vĩnh của Từ chiêu dung, vì vậy mới nói ác khẩu đến thế.

Thục quý phi cười cười, lắc đầu, ra vẻ đùa giỡn nhìn về phía Trang Lạc Yên: “Có thể thấy được nàng đã lãng phí hoa mai Hoàng thượng ban cho rồi, may mà nàng không biết pha trà hoa mai, nếu không thì đóa mai đáng thương này đã vào bụng nàng cả rồi.”

“Thục quý phi nương nương chừa cho tần thiếp chút thể diện đi, nếu không tần thiếp chẳng còn mặt mũi nào ngồi đây nữa.” Trang Lạc Yên đỏ mặt, nâng tách trà như muốn che giấu sự xấu hổ của mình.

“Trẫm lại thấy ái phi nói rất có lý, cũng may hoa mai đáng thương này chưa vào bụng nàng ấy đấy.”

Âm thanh của Hoàng đế vang lên, mọi người đều đứng dậy thỉnh an.

Phong Cẩn vươn tay đỡ Thục quý phi đứng dậy, sau đó lại quay sang Trang Lạc Yên: “Nàng nên uống ít chút đi, nếu không trẫm cũng tiếc trà ngon này thay Ninh phi.”

Thục quý phi cũng hùa theo trêu ghẹo vài câu, sau đó liếc nhìn nữ tử áo đỏ phía sau lưng Hoàng đế: “Đây chẳng phải Trân tài nhân đó sao?” Lại trên dưới quan sát một chập, “Hoàng hậu nương nương thật tinh mắt, bộ váy đỏ này khoác lên người Trân tài nhân đúng là thích hợp nhất.”

“Tần thiếp tạ ơn lời khen của nương nương.” Trân tài nhân hâm mộ nhìn các phi tần trong phòng, đây đều là những vị chủ nhân có địa vị trong cung. Nàng tưởng tượng đến không lâu sau này mình cũng có thể được như bọn họ, khiến nô tài trong cung cẩn thận dè dặt hầu hạ mà không phải như bây giờ, nhìn thấy vị phi tần hơi có địa vị là đã phải quỳ xuống thỉnh an.

“Vừa rồi trẫm tình cờ gặp Trân tài nhân ở ngự hoa viên, nghe nói Ninh phi mời các ái phi thưởng thức trà nên tới xem sao.” Phong Cẩn ngồi xuống vị trí cao nhất, nhận tách trà Ninh phi dâng lên, “Các khanh đều ngồi đi, trẫm không đến để khiến các khanh mất hứng đâu.”

Có hắn ở đây, mấy nữ tử này dù còn một chút hăng hái thưởng thức trà thì cũng đã mất sạch rồi. Trang Lạc Yên ngồi xuống chỗ mình, liếc nhìn Trân tài nhân đang ngồi ở vị trí thấp nhất, yên lặng trầm mặc.

“Mới rồi trẫm nghe nói Trân tài nhân cũng có tay nghề pha trà rất khá, tiếc là trẫm chưa từng uống trà nào tốt hơn trà ở chỗ Ninh phi đây.” Phong Cẩn uống một ngụm trà, nhìn về phía Ninh phi, “Quả là trà ngon, chẳng trách có tục nhân thà chịu tiếng ngưu tước mẫu đơn cũng phải uống thêm vài ngụm.”

“Hoàng thượng khen trật rồi,” Ninh phi cười nhìn Trân tài nhân, “Hay là để thiếp nếm thử trà của Trân tài nhân pha xem sao.”

“Cũng được, để nàng ấy pha thử một ấm xem thế nào.” Phong Cẩn đặt tách trà xuống, không quá lưu tâm nói.

Trân tài nhân nghe thấy vậy, nét mặt lộ vẻ vui mừng không thể che giấu, vội vàng hành lễ rồi đứng lên.

Trang Lạc Yên thở dài trong lòng, Trân tài nhân này làm người quá đơn thuần rồi, chỉ ch


80s toys - Atari. I still have