XtGem Forum catalog
Nghiêm Bên Trái Quay

Nghiêm Bên Trái Quay

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322085

Bình chọn: 8.5.00/10/208 lượt.

này chính là Vodka, mặc dù đã bị pha loãng, nồng độ giảm bớt đi, khi uống vị sẽ giống như nước chanh nên

người uống thường bị nhầm. Cho con gái “lần đầu tiên đến quán rượu” uống loại rượu này chẳng phải là “bụng dạ khó lường hay sao”?

Người pha rượu hiệu suất làm việc rất cao, hoặc là vì mặt mũi của Giang Lộ, phục vụ rất nhanh đã mang rượu đến.

“Em nếm thử một chút.” Giang Lộ đưa tới trước mặt cô một ly bên trong chứa

nước giống như là nước chanh “screwdriver”, ân cần nhìn.

Tống Mộ

Thanh “thịnh tình khó chối”, hay tay cầm ly nhấp một ngụm nhỏ, sau đó vì để diễn như thật, lại uống thêm một hớp lớn, còn hướng về phía Giang Lộ gật đầu, ý nói anh ta nói không sai.

Con ngươi Giang Lộ đảo

quanh người cô, cô coi như là không nhìn thấy. Uống tiếp một hớp rồi để

ly xuống bàn, quay đầu vẻ nghiêm túc nghe ca sĩ hát một bài hát xưa,

khóe mắt lại nhìn động tác của Giang Lộ.

Anh ta yên vị ngồi cạnh

cô, nhàn nhã cầm ly rượu lắc lắc. Mặc dù cách khoảng hay bàn tay nhưng

nhìn tư thế Giang Lộ ngồi tựa vào sô pha, người ngoài nhìn vào sẽ thấy

anh ta đang khoác vai cô.

“Sao vậy, không thích sao?” Anh chỉ vào ly rượu cô để trên bàn.

“Không có.” Tống Mộ Thanh nhỏ giọng nói. Để chứng minh mình không phải là

không thích cô lại cầm lên, đột nhiên trượt tay, ly rượu đổ hết lên quần Giang Lộ, ngay tại nơi nhạy cảm.

“Thật xin lỗi thật xin lỗi, em

không phải là cố ý….Thật xin lỗi.” Cô luống cuống lấy khăn giấy muốn

lau, nhưng lại ý thức được cái gì lung túng dừng lại, chỉ sợ anh trách

cứ nhìn anh một cái rồi cúi xuống.

Giang Lộ đè xuống tức giận, an ủi cô đôi câu liền đem áo khoác cởi ra cầm trên tay, hướng tới toilet.

Tống Mộ Thanh để ly xuống xoa xoa tay, ở sau lưng cười hả hê. Cô nhìn quầy

rượu, người phụ nữ vừa quan sát Giang Lộ mặc dù nhìn thấy anh ta rời đi, ánh mắt nhìn theo nhưng không có đi, vì vậy cô cầm lấy túi xách tiến

đến gần.

Người phụ nữ kia cùng bạn nhìn Tống Mộ Thanh đi đến

không hiểu cô muốn làm gì, Tống Mộ Thanh cười cười, Ghé vào tai người

phụ nữ kia nói nhỏ đôi câu. Thấy cô ta có chút do dự, Tống Mộ Thanh như

chị em tốt đập vai cô ta, lung tung chỉ một người phụ nữ ngồi một mình.

“Thấy không, người phụ nữ kia đã theo đuổi anh ta nhiều ngày.”

Sau đó vỗ vỗ bả vai của cô ta, ý nói “tự giải quyết cho tốt” , coi như không có chuyện gì xảy ra ngồi xuống ghế cao bên cạnh.

“Muốn uống cái gì?” Người pha rượu trẻ tuổi đem bình pha rượu đưa lên đưa xuống rồi lại lắc lắc.

Tống Mộ Thanh chống cằm tựa vào quầy bar nói: “Screwdriver như thế nào?”

Động tác của anh ta dừng lại, nhíu nhíu mày.”

“Mặc dù mùi vị không tệ, nhưng con gái như em vẫn là không nên uống loại

rượu này. Nhất là một cô gái xinh đẹp đi một mình như em. Kim Thang lực

thôi.” (thật sựu mình không biết loại rượu này )

Anh ta vừa nói xong liền làm, đảo mắt đã đẩy ly rượu đến trước mặt cô.

“Cám ơn.” Tống Mộ Thanh nói.

“Không cần.” Anh ta nhìn lên, nháy nháy mắt với cô: “Người đàn ông bên kia đã nhìn em lâu rồi.”

Tống Mộ Thanh vốn không có quá quan trọng nhưng vẫn quay lại nhìn, kết quả vừa nhìn thấy liền ngẩn người.

Thế nào người mà cô không muốn dây dưa nhất thì lúc nào cũng có thể đụng phải vậy?

Lận Khiêm sắc mặt không tốt, cô biết chắc đại khái anh ta cũng sẽ có ý nghĩ: “Người phụ nữ này đúng thật là âm hồn bất tán.”

Nghĩ đến để cho anh ta phải có ý nghĩ như vậy ngược lại Tống Mộ Thanh có

chút vui mừng. Cô chống một tay lên quầy rượu, hơi ngửa người ra sau,

hướng ly rượu về phía anh nâng lên rồi uống.

“Hai người quen biết?” Người pha rượu trẻ tuổi tò mò hỏi cô.

“Chỉ gặp qua hai lần mà thôi.” Tống Mộ Thanh cười, nhàn nhạt nói.

“Dáng dấp không tệ, nhìn anh ta có vẻ là một quân nhân.”

Tống Mộ Thanh vui vẻ: “Dáng dấp không tệ mặc quân trang luôn là quân nhân à? Đầu năm nay khắp nơi đều có sơn tặc giả dạng cả.”

Anh ta nhanh chóng lau ly rượu, lắc lắc đầu nói: “Tôi dám cá nhất định anh ta là quân nhân.”

“Làm sao anh dám khẳng định?” Cô hăng hái, cơ hồ nằm lên quầy bar hỏi.

“Phong cách!”

Tống Mộ Thanh vừa nghe thấy hai chữ này nhất thời không còn cảm thấy thú vị. Còn tưởng rằng đáp án sẽ không giống như vậy, thì ra cũng giống ý nghĩ

của cô.

Cô nhàm chán lắc lắc ly rượu, thấy người phụ nữ đối diện

kia không còn ngồi ở chỗ cũ, nhìn một vòng cũng không thấy cô ta đâu, mà bạn của cô ta vẫn còn ngồi ở đây, trong lòng cô liền hiểu chuyện gì xảy ra. Gian kế đã được thực hiện cô cười, dự định một lát nữa sẽ diễn một

cuộc “bắt kẻ thông dâm” để đùa giỡn. Nhưng sau lưng có ánh mắt khiến cô

đứng ngồi không yên, bị nhìn chằm chằm cảm gác thật không thoải mái chút nào. “Cô không qua chào hỏi à, anh ra hình như có ý với cô.”

Tống Mộ Thanh xuyên qua ly rượu nhìn chàng trai pha rượu, đúng là người hay tìm bát quái mà.

Một người đàn ông có ý tứ với người phụ nữ đều dùng ánh mắt hứng thú quan

sát cô. Cô không quay đầu lại, nhưng trên lưng vẫn luôn có cảm giác hai

cái roi quật vào, nóng rát. Lận Khiêm nhìn cô với ánh mắt muốn đuổi chó

của người Bắc Kinh, hận cô không thể nhanh chóng biến mất trước mặt anh, không làm phiền đế