80s toys - Atari. I still have
Ngoài Dự Đoán Của Mọi Người

Ngoài Dự Đoán Của Mọi Người

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323561

Bình chọn: 8.00/10/356 lượt.

hâm mộ, tựa vào trên cánh tay Nhiễm Ngạo, thật hy vọng ở cùng Nhiễm Ngạo lâu năm lúc cũng sẽ hạnh

phúc giống như bọn họ.

"Đừng tưởng rằng làm nũng sẽ không chuyện." Nhiễm Ngạo lành lạnh nói.

"Uh?" Tôi nghi ngờ nhìn về phía anh, có chuyện gì.

Anh cúi người xuống, híp mắt: "Trời nắng như vậy, mới vừa rồi chạy đi nơi nào?"

Tôi sụp bả vai xuống, xem ra đường của chúng tôi cách cha mẹ của anh còn rất xa.

"Chờ em tắm rửa xong sẽ nói cho anh biết." Tôi lướt qua anh đi về phòng tắm, nếu không tắm tôi cũng muốn giết mình.

Ở trong phòng tắm ngâm nước nóng một canh giờ, đợi đến gân cốt toàn thân cũng tê dại mới lưu luyến đi ra.

Đi ra phòng tắm, liền nhìn thấy Nhiễm Ngạo nhàn nhã tựa vào trên giường

chờ tôi, trên tay vuốt vuốt kem dưỡng da của tôi. Mỗi lần tắm rửa xong,

anh cũng muốn đích thân thoa cho tôi, thật kiên trì dĩ nhiên đến cuối

cùng cũng sẽ sờ súng hỏa. Bất quá, từ sau khi tôi mang thai, anh cũng

chỉ có thể đàng hoàng tỉnh lược bước cuối cùng.

Tôi nằm ở trên giường, mặc anh triển khai động tác làm không biết mệt này, chỉ nghe anh hỏi: "Bây giờ có thể trả lời chứ."

"Trả lời cái gì?" Tôi nhắm mắt hỏi ngược lại.

"Mới vừa rồi đi nơi nào?" Anh nhịn xuống cơn giận hỏi.

"Tại sao phải nói cho anh biết." Tôi miễn cưỡng nói.

"Vệ Tịnh Nhã." Anh đưa tay đặt ở bên eo của tôi, trong thanh âm bao hàm uy hiếp.

Tôi vội vàng ngồi dậy, tức giận nhìn anh: "Anh cũng chưa nói cho em biết Tào Kinh Kiệt tại sao muốn giết chúng ta a!" Ngày đó ở trên sân thượng bị anh hôn đến sắp bất tỉnh, đã đem chuyện trọng

yếu quên đi, sau này nhắc tới, cũng bị anh qua loa cho qua, thật sự là

không cam lòng, tôi quyết định hôm nay phải biết rõ chân tướng sự tình.

Nghe vậy, Nhiễm Ngạo thu đi toàn bộ cơn giận.

Tôi nhìn anh, thái độ kiên định: "Người kia thiếu chút nữa hại chết em và con, em có quyền lợi biết chân tướng sự tình."

Nhiễm Ngạo trầm ngâm một lúc lâu, tối tăm nói: "Bởi vì anh ta sợ tôi sẽ tranh đoạt tài sản Tào thị với anh."

"Tại sao? Anh cùng anh ta có quan hệ như thế nào?" Tôi vừa nghi ngờ vừa

khiếp sợ, Tào thị là tập đoàn tài chính số một số hai, Nhiễm Ngạo cùng

bọn họ có liên quan gì?

Khoé miệng Nhiễm Ngạo vung lên châm chọc cười lạnh: "Anh ta là con của bác anh ."

"Anh ta là anh con của bác trai?" Đầu óc tôi rối loạn hơn: "Nhưng bác trai không phải là họ nhiễm sao?"

"Không, " Nhiễm Ngạo nhìn tôi , ánh mắt phức tạp: "Bác là anh của cha ruột anh."

Tôi thiếu chút nữa nhảy dựng lên: "Cái gì! Bác trai không phải cha ruột anh? !"

Khó trách bọn họ tuyệt không giống nhau.

"Nhưng ba đối đãi anh còn tốt hơn con trai ruột." Nhiễm Ngạo nghiêm túc nhìn tôi .

"Rốt cuộc đây là chuyện gì xảy ra?" Tôi kéo Nhiễm Ngạo, gấp không thể chờ muốn biết hết chuyện từ đầu đến cuối.

"Chuyện này không truyền ra ngoài." Thấy tôi lo lắng như thế, Nhiễm Ngạo xấu xa cười một tiếng: "Trừ phi em đã là con dâu nhà chúng tôi."

Tôi không phục: "Trong bụng em đã mang thai hài tử nhà các người."

Nhiễm Ngạo hướng tôi nháy mắt mấy cái: "Nhưng có người vừa mới nói ‘Bọn con còn chưa có kết hôn' ."

"Hẹp hòi!" Tôi chán nản.

"Cái này gọi là em mua dây buộc mình." Anh đắc ý cười cười: "Em cứ chờ hôn lễ nhanh đến một chút."

"Ai thèm biết." Tôi không để ý tới anh nữa.

Bất quá, trong lòng có bí ẩn, cuộc sống thật không sống tốt, đúng như lời

của anh, tôi bắt đầu hy vọng ngày kết hôn mau đến chút.

Có cha mẹ hai bên giúp đỡ, tất cả mọi chuyện đều không cần tôi phải bận tâm, mỗi ngày cứ nằm ở nhà làm ký sinh trùng, thoải mái đến không biết năm nay là năm nào. Đột nhiên được cho biết lập tức phải bắt đầu hôn lễ, tôi đây mới

khẩn trương lên, mà chứng bệnh sợ hãi trước hôn nhân bắt đầu chính thức

xuất hiện.

"Nơi này có cái gì đường ngầm không... Có thể để cho

mình chạy trốn a?" Trong phòng nghỉ của khách sạn, tôi nhìn Thịnh Hạ

đang trang điểm hỏi.

Thịnh Hạ trả lời như đinh chém sắt: "Có mình ở đây bồ bỏ ý định đi.’

"Thịnh Hạ, hôn nhân là phần mộ của phụ nữ trẻ tuổi! Bồ nhẫn tâm trơ mắt nhìn

mình đi vào, sau đó hình dáng tiều tụy, từ từ rửa nát?"

"Quên đi, có Nhiễm Ngạo - hoàng lăng (ngôi mộ hoàng gia) này bồ nên cười, bao

nhiêu phụ nữ thông minh hơn bồ xinh đẹp hơn bồ gặp người không tốt, chỉ

có thể quấn chiếu thi thể thì sao, bồ còn ở chỗ này già mồm cãi láo?"

Thịnh Hạ cẩn thận dò xét trang điểm trên mặt một lần: "Tốt lắm, nên đi

ra ngoài trao đổi nhẫn ."

"Không nên! Màu son môi quá tươi đẹp, mình muốn nhạt chút." Tôi tận lực trì hoãn tử kỳ (thời kỳ chết).

"Dài dòng, chờ, mình đi lấy." Thịnh Hạ liếc tôi một cái, đi ra phòng nghỉ.

Nhìn mình trong gương, thật sự là không muốn đi đi ra ngoài, không phải nói

phụ nữ có thai đẹp nhất ư, sao lại một chút cũng không có nhìn ra, ánh

sáng rực rỡ thiêng liêng mà mọi người quảng cáo rùm beng căn bản cũng

không có tung tích a.

Nhìn hai bên một chút, đúng là không có cửa ra, bất quá coi như là chạy đi, Nhiễm Ngạo khẳng định giận dữ, nói

không chừng phanh thây tôi tại chỗ.

Quên đi, hay là buông tha đi.

Bất quá cũng may bụng thịt vốn không nhiều lắm, bây giờ cũng không chưa lộ

ra ngoài,