XtGem Forum catalog
Ngự Phật

Ngự Phật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323564

Bình chọn: 9.00/10/356 lượt.

Nàng là con gái của ta, không liên quan đến tất cả các ngươi.”

Nói xong, Hồ Uẩn bước ra khỏi Thủy Yên đình, ngay cả đầu cũng không ngoái lại.

Vân Khi đứng bên trong đình Thủy Yên, trên dung nhan tuyệt sắc điểm một nụ cười nhạt mị hoặc lòng người, chỉ có điều trong nụ cười ấy mang theo sự bất đắc dĩ và tức giận.

Hắn thừa nhận, ngay từ đầu hắn đã không có ý tốt. Đứa bé kia không phải của hắn, Hồ Uẩn cũng không chịu nói cho hắn đứa trẻ là của kẻ nào, cho nên từ đầu đến cuối, trong lòng hắn luôn có một cái gai, một cái gai vĩnh viễn không sao nhổ ra được.

Không phải không muốn trực tiếp giết người, tốt nhất là khiến cho con bé hồn phi phách tán, nhưng vì sự khinh cử vọng động của Thanh Y lần trước. Hồ Uẩn đến giờ vẫn không chịu tha thứ cho hắn, cho nên hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ. Hơn nữa chuyện đã qua, hắn muốn giữ Hồ Uẩn lại, cách tốt nhất chính là nắm trong tay người duy nhất mà nàng quan tâm lúc này.

Có điều không ngờ tới, hắn hình như đã xem thường đứa trẻ kia.

Có thể một chiêu đã khiến cho Bạch Y mất đi ý thức, loại tu sĩ chính đạo có tu vi thế nào, thấp nhất cũng là Hóa Thần kỳ. Hơn nữa theo như lời của Hắc Y, hắn đã gặp được hòa thượng của Kim Luân tự ở cửa động. Một nữ yêu có tu vi thấp kém, lại có liên quan đến cao tăng của Kim Luân tự, giờ hắn không biết nên nói gì cho phải.

Hiện giờ, vị cao tăng trong tưởng tượng của Hồ Hoàng kia đang ngồi trong quán rượu, ưu nhã nhắm chút rượu, ăn thịt bò kho, mà mấy hòa thượng còn lại thì đang ngồi vây xung quanh một bên niệm A Di Đà Phật, hoàn toàn không ăn nhập gì với hành động của Ân Mạc.

Trong cái trấn nhỏ bọn họ đang ở, không có lấy một người phàm, từ trong ra ngoài đều là tu sĩ. Mặc dù Ân Mạc đã nói quá, chỉ cần ở bên cạnh hắn sẽ không ai phát hiện ra, nhưng Hoa Liên vẫn chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.

Giờ nàng mới thấy có chút bội phục Phong Biệt Tình, hôm đó hắn lấy đâu ra lá gan to như vậy, một mình tiến vào thành Nam Khê sơn chứ.

Bữa cơm này, ăn từ sáng đến tối, Ân Mạc vậy mà vẫn chưa đặt đũa xuống. Hắn bất động, Hoa Liên cũng chẳng dám đi lung tung, chỉ có thể ngồi một bên chờ, không biết rốt cuộc là hắn định làm gì.

Chờ đến khi sắc trời tối hẳn, không gian xung quanh bọn họ đột nhiên vặn vẹo, Hoa Liên thậm chí còn chẳng có thời gian để phản ứng đã bị kéo vào một không gian khác, một ngôi chùa to lớn đột nhiên xuất hiện trước mặt khiến cho nàng nhất thời không sao kịp phản ứng.

Kim Luân tự! Cho đến khi nhìn rõ bảng hiệu của ngôi chùa kia, Hoa Liên mới khôi phục lại bình thường, đây chính là Kim Luân tự! Khó trách không ai biết vị trí cụ thể của Kim Luân tự, bởi vì nơi này căn bản được xây dựng trong một không gian khác.

Đại khái là do Phật quang ở nơi này quá mức mạnh mẽ, Hoa Liên căn bản không thể nào khống chế bản thân, rất nhanh, xiêm y màu trắng của nàng bắt đầu từ từ phai màu, hóa thành từng tầng hồng sa bao phủ lên cơ thể.

Tuy nói chỗ nào cần che cũng đã được che, nhưng một thân màu đỏ này giữa một đám hòa thượng, nhìn kiểu gì cũng thấy chói mắt.

Ân Mạc cũng là lần đầu tiên thấy dáng vẻ thực sự sau khi Hoa Liên biến hóa, hắn không chút kiêng dè nào nhìn chằm chằm vào Hoa Liên, nhìn cho đến khi Hoa Liên không thể nhịn được nữa quay ngoắt sang hắn.

“Ngươi biết chừng mực một chút được không hả!” Cho dù bây giờ nàng có hơi khác khi nãy một chút, hắn cũng không cần phải dùng ánh mắt khoa trương như vậy mà nhìn nàng chằm chằm chứ.

“Rất đẹp.” Ân Mạc cười khẽ, thu hồi tầm mắt như mong muốn của Hoa Liên.

Bởi vì y phục nhức mắt của nàng, lão tăng râu ria bạc trắng bước từ trong chùa ra nghênh đón cũng dùng ánh mắt tò mò nhìn Hoa Liên một lúc lâu mới thu hồi.

“A Di đà Phật, sư thúc, người đã về rồi.” Lão tăng râu ria bạc trắng kia bước tới trước mặt Ân Mạc, hai tay bắt chữ thập đọc Phật hiệu.

“Thiên Luân, mới mấy năm không gặp, sao ngươi càng ngày càng già đi là thế nào?” Ân Mạc cười nói.

“Sư thúc cũng càng ngày càng trẻ ra.” Lão tăng kia cũng chẳng để ý đến lời của Ân Mạc, cười hề hề trả lời: “Sư thúc, trụ trì đang chờ người trong Pháp Hoa điện, có đến gặp ngài ấy trước hay không?”

“Cũng được, nàng giao cho ngươi, đưa đến chỗ ta.” Ân Mạc gật đầu một cái, thuận tiện ra hiệu cho Hoa Liên một ánh mắt an tâm.

Đáng tiếc Hoa Liên không sao an tâm nổi, tu vi của lão hòa thượng này nàng nhìn không ra, nhưng mà có một điều không thể nghi ngờ, hắn nhất định đã nhìn ra mình không phải người.

Thật muốn kéo hắn lại, nhìn bóng lưng khuất dần của Ân Mạc, Hoa Liên thở dài.

“Nữ thí chủ, mời đi bên này.” Sau khi lão tăng râu bạc trắng này tới, những tăng nhân đi theo bọn họ dọc đường đều tản ra hết, Hoa Liên cũng chỉ đành đi theo hắn.

Kim Luân tự tọa lạc giữa năm ngọn núi, năm ngọn núi này mới nhìn từ xa đã có thể phát hiện ra nguyên khí ngũ hành trong mỗi ngọn không giống nhau, mà nơi ở của Ân Mạc lại nằm ở ngọn núi có Hỏa nguyên khí mạnh nhất trong năm ngọn núi kia.

Mặc dù Hoa Liên rất bất mãn với việc Ân Mạc cưỡng ép nàng đến chỗ nguy hiểm vô cùng này, có điều bây giờ, nàng đã bắt đầu thích chỗ này.

Chỉ mới bước vào phạm vi của ngọn n