
g căng thẳng, cô lại vừa ngồi máy bay mất năm giờ cũng có đi tiểu vài lần, nếu không cô cho là bàng quang của mình đã nhiễm trùng rồi.
- Anh...anh không phải muốn đi tắm sao?
- Một người tắm rất buồn tẻ, hay cô tắm cùng tôi đi. . . . . . - có hơi dừng lại, tròng mắt anh nhìn xuống phần ngực nhô cao của cô.
- Ánh mắt anh để chỗ nào thế - Cô nổi giận.
- Tôi hoài nghi nếu tắm rửa cùng với cô, có thể tôi tắm cả đêm cũng không có ra ngoài. Nhưng cũng chỉ là dự tính mà thôi. Vì nhìn cô vô cùng yếu đuối – Miệng người đàn ông này thật quá hư hỏng
- Tôi không tin. Phải kiểm tra mới biết
Chú ý! Cô gái này có một nhược điểm nặng ký là không chịu được bị người ta nói khích; đặc biệt là rất dễ tức giận khi ai đó bảo mình là “gái ế”, nói về vóc người hoặc thể lực của mình. Trong đầu Ngải Điềm vừa nhớ tới cái người bạn trai cũ bắt cá hai tay, cũng là bởi vì ngực của Tiểu Tam đầy đặn hơn cô, lần này nghe đến giận càng thêm giận.
- Tốt, kiểm tra thì kiểm tra, ai sợ ai. – Cô dùng tay cởi áo bên ngoài xuống, lộ ra chiếc áo ngực màu đen bên trong, tuy không to lớn như những cô gái khác nhưng cũng có một đường kênh rạch nhỏ coi như khá sâu. . . . . .
Ừ, khụ khụ, tuy nói rằng cô cố ý mua áo ngực nhỏ hơn một số để có thể đánh lừa tri giác con người, thế nhưng cái này lại giống như một giọt nước mưa đầy đủ và căng tràn!
Tề Trọng Khải giương vai lên, con mắt nhìn sâu xuống, ánh mắt sáng quắc quét qua vùng da trắng nõn như tuyết, bụng dưới bắt đầu căng thẳng, nổi lên một đoàn nhiệt hỏa.
Thân là một người đàn ông khỏe mạnh và đang ở tuổi trưởng thành, đương nhiên anh biết đoàn hỏa kia là cái gì, từ lâu anh bận bịu với cuộc sống để rồi quên đi dục vọng của chính mình.
Cũng thật là lạ, bao cô gái xinh đẹp chủ động bò lên giường đều không thể khơi gợi được ham muốn của anh; thế nhưng cái cô gái vô tình gặp, định vui chơi qua đường lại hợp khẩu vị với anh; thì ra đây chính là cái gọi là cuộc sống chợt có lúc mất đi khống chế, vả lại con người không cách nào nắm trong tay những thứ mình muốn.
- Thấy không, sau khi cởi áo ra, một giây liền thay đổi, xem anh mới là người không đứng đắn. - Thấy mắt anh cứ mãi nhìn xuống dưới, Ngải Điềm không khỏi lo lắng, càng ra sức nâng ngực mình cao lên.
- Miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn. – Anh hừ nhẹ.
- Thúi lắm! - Cô không phục nên tức giận, căm giận liếc nhìn cơ thể cường tráng của anh, trợn mắt nửa ngày không nghĩ ra cách nào có thể công kích anh.
Buồn bực quá. Trên cơ thể người đàn ông này không có chỗ nào không hoàn mỹ, chẳng dư tỳ vết nào, cũng không thiếu sót, trừ từ đẹp ra, không nghĩ ra từ nào khác để diễn tả, cô bị môi người đàn ông này đùa giỡn? Căn bản là cảm thấy.
Ngải Điềm trút giận, trong miệng lén nói thầm.
- Được, anh được lắm, so với anh tôi chỉ xem là miễn cưỡng tạm chấp nhận. - Thân thể không bằng anh, nhịn.
- Cô thật rất biết tự giác – Con mắt Tề Trọng Khải nhìn chằm chằm lồng ngực không ngừng căng phồng lên xuống của anh, anh cười thầm, nghĩ trêu chọc cho cô càng ngày càng tức, tức đến vỡ phổi cũng được.
- Thân thể anh quả thực rất tốt. . . . . . Nhìn quần lót nam bên trong cũng đủ hiểu, những thứ kia là thứ yêu thích nhất cũng mấy quý bà triệu phú. – Cô chớp cũng không chớp mắt. Nhìn lướt qua cơ ngực hơi gồ ghề, cơ bụng bình thản hơn nữa căng đầy, tiêu chuẩn của hình thể sáu múi, da thịt bóng loáng tràn đầy nhựa sống, căn bản là người đàn ông cực phẩm.
Rhona từng nói đùa, cuộc đời của một người phụ nữ, có thể lên trên giường với một người đàn ông vừa đẹp vừa dũng mãnh dù chỉ một lần thì chết cũng không tiếc.
Lúc ấy cô nghe còn không quan tâm, từ đáy lòng còn có điểm khinh thường, chỉ là nói thật, Zack chính là người đàn ông mà Rhona từng tưởng tượng qua.
Vóc người của anh căn bản là tác phẩm nghệ thuật, quá đẹp! là người mà bao cô gái phải ước mơ, đừng trách anh đói khát rồi bị mấy quý bà kia mà hư, thái độ ngạo mạn lại tự phụ, miệng cũng xấu muốn chết, hoàn toàn không hiểu cái gì gọi là phong độ tráng sĩ.
Nhưng tại sao anh muốn làm cái loại trai bao đó? Chọn nó làm kế mưu sinh sống qua ngày. Chẳng lẽ chưa bao giờ anh thật lòng yêu một ai sao? Hay là nói, anh nghĩ dựa vào vẻ đẹp bề ngoài, đùa bỡn với cái thế giới này?
Có phải như vậy không? Người đàn ông càng đẹp trai, càng tận tình làm những chuyện xấu xa, bọn họ chính là trời cao tạo ra nhằm để thuần phục phụ nữ, khiến cho phụ nữ phải cung phụng họ.
Thật muốn biết cái gì là những người phụ nữ dùng tiền nắm giữ lòng của người đàn ông anh tuấn.
Chẳng biết tại sao, trong lòng cô chợt một hồi chua xót. . . . . . Thế nhưng cô hâm mộ khi nghĩ đến chuyện anh sẽ đối đãi với một người phụ nữ nào đó, bởi gì họ có nhiều tiền, thật là quá hoang đường.
- Cô biết ánh mắt của tôi rất phạm quy sao? - Tề Trọng Khải đưa mắt lên, nhìn thật sâu vào đôi mắt cô, bởi vì nhiệt tình của cô dừng lại quá lâu, làm cho cả người của anh căng thẳng, khát vọng trong cơ thể kêu gào.
- Anh... vóc anh của anh dễ khiến người ta sai phạm hơn tôi. - Ai tới đâm mù mắt của cô đi! Cô chính là không nhịn được mà nghĩ muốn kiện người đàn ông này ra t