
vậy ?” Cô bất mãn trừng mắt với anh.
Liễu Kiệt thấy phản ứng của cô như vậy thì sửng sốt một chút “Đứng lên, tôi đưa cô về nhà” Tiếp theo mới nhẹ nhàng trả lời.
“Tôi muốn ngủ ở đây” Cô giống như đứa trẻ ngủ đến nửa đêm thì nói mớ, nói xong liền ngã xuống nhắm mắt ngủ tiếp.
Quả thực Liễu Kiệt lâm vào tình trạng há hốc mồm.
Người này có thật sự tỉnh lại hay không ? Có biết nơi đây là chỗ nào không nha ?
“Vương Hải Nhi, đứng lên, cô nhanh đứng lên tôi đưa cô về nhà” Anh hít một hơi thật sâu, một lần nữa đánh thức cô dậy.
“Không về, tôi mệt mỏi quá, tôi muốn ngủ ở đây, anh nghe không hiểu tiếng mẹ đẻ hả ?” Cô tức giận hất tay anh ra.
“Cô biết đây là đâu không ?” Cái đồ thần kinh có vấn đề có biết vấn đề hiện tại của mình hay không ?
“Nhà anh nha ! Anh nghĩ tôi ngốc chắc ?” Cô nói xong lại nằm sấp xuống sô pha tiếp tục ngủ.
Biết còn dám ở lại ?! Thấy cô có dấu hiệu muốn ngủ tiếp, anh vội vàng kéo cô từ sô pha dậy.
“Này…” Anh còn chưa kịp nói gì hết đã bị cô nổi giận đùng đùng ngắt lời.
“Rốt cuộc anh muốn làm cái gì ?” Thật sự cô rất yêu ngủ nha !
“Rốt cuộc cô có biết tôi là đàn ông hay không ?” Liễu Kiệt nhìn cô, trầm giọng hỏi.
“Vậy anh có biết tôi là con gái hay không ?” Cô liếc trắng anh, không muốn để ý đến anh.
“Cái gì ?” Anh ngẩn ngơ.
“Bệnh thần kinh ! Anh lại quấy rầy tôi ngủ tôi liền đánh anh !” Cô nắm chặt nắm đấm uy hiếp anh, tiếp theo là ngã xuống sô pha ngủ mất.
Liễu Kiệt nghẹn họng trân trối nhìn cô, hoàn toàn không còn gì để nói.
Rốt cuộc cô có tỉnh lại thật hay không nha ? Còn dám nói đánh anh, anh là muốn giúp cô giữ trong sạch nha, cô có biết anh phải cực khổ suy nghĩ trong sáng không nha ?
Bất đắc dĩ thở dài, anh lại lay lay cô, không ngờ cô nói được làm được, hai mắt trợn lên, không nói hai lời tay nắm thành nắm đấm hướng về phía anh.
Anh bị hoảng sợ, theo phản xạ người anh lui về sau, đồng thời hất nắm đấm của cô ra, không ngờ anh làm vậy thì hại cô mất đi thăng bằng, người trên sô pha ngã xuống.
“Cẩn thận !”
Anh nhanh tay lẹ mắt một tay bắt được tay cô, một tay ôm lưng cô, trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc đã kéo cô về phía mình, nhưng làm như vậy thì thân thể hai người lại kề sát với nhau, giờ phút này thân thể mềm mại của cô đang nằm trên người anh, mùi hương thuộc về cô đang quanh quẩn nơi chóp mũi anh, xông vào trong phổi của anh.
Môi của cô gần ngay trước mắt, hơi thở như hương lan phả vào mặt anh.
Cả người anh gần cô mà cứng ngắc, căng thẳng, đầu óc anh không thể tự hỏi, lúc trước anh đã làm gì thì anh đã cúi người bao trùm lên đôi môi đỏ mọng, mềm mại mê người của cô.
Tựa như châm thêm một ngòi nổi, một khi dục vọng đè nén được kích thích thì không thể dừng lại được nữa.
Trời mới biết từ khi anh biết mình thích ân ái với cô, thì dục vọng không thể kiềm chế được.
Anh nhiệt tình hôn cô, một bàn tay nắm gáy cô không cho cô rời khỏi môi mình, tuy rằng anh có thể cảm giác được người cô cứng ngắc, nụ hôn trúc trắc, nhưng anh không có cách nào ngăn cản dục vọng muốn có được cô của anh.
Vì cảm nhận được cô đang đáp lại anh, nên động tác của anh dịu dàng, dụ dỗ hơn, thân mật hôn cô thật sâu, anh chậm rãi dẫn dắt cô cảm nhận sự tiếp xúc thân thiết khi nam nữ yêu nhau.
Thân thể của cô dần dần trở nên mềm mại, thậm chí hai tay chỉ động ôm lấy cổ anh, dường như cả người áp sát anh hơn, còn mạnh bạo chen vào giữa hai chân anh.
Ông trời…
“Hải Nhi, em có biết anh là ai không ?” Anh miễn cưỡng rời đi đôi môi ngọt ngào mê người của cô, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt say mê mờ mịt của cô, giọng nói khàn khàn hỏi.
Cô ngơ ngác nhìn anh, đôi môi hồng hồng bị anh hôn đến ẩm ướt khẽ hé mở, đột nhiên cô vươn lưỡi liếm hai môi của mình, làm cho anh không tự chủ được run rẩy một chút, còn rên rỉ ra tiếng.
“Hải Nhi” Anh khàn khàn gọi tên cô, ánh mắt u ám nóng rực nhìn cô ra mệnh lệnh “Nói cho anh biết, anh là ai ?”
Bây giờ có lẽ cô nửa tỉnh nửa mê chưa tỉnh hẳn, có lẽ cô nghĩ đây chỉ là giấc mơ, nhưng anh muốn cô biết được rõ ràng, giờ phút này người đang ôm cô, hôn cô là Liễu Kiệt, mà không phải kẻ nào khác.
“Anh là….Liễu Kiệt” Vẻ mặt cô mê man tựa hồ có chút hoàn hồn.
Anh hài lòng cong khóe miệng, lại cúi đầu hôn cô lần nữa “Đúng vậy, anh là Liễu Kiệt” Anh dán trên môi cô, vừa hôn vừa nói, chỉ cần cô biết anh là ai là đủ rồi.
Đêm nay, cô trở thành người phụ nữ của anh.
***
Ngoại trừ ba mẹ của cô ra, Vương Hải Nhi nằm mơ cũng không có cái gì khác, không ngờ trên thế giới này còn có người thứ ba có thể làm cho cô cảm giác muốn trốn tránh cũng không được.
Liễu Kiệt…
Trời ạ ! Rốt cuộc cô bị gì vậy, chắc dây thần kinh chạy sai đường rồi, nên cô mới cùng anh ta làm ra cái chuyện ái muội này đây ?
Ở trên giường làm tình…
Trong đầu cô hiện lên hình ảnh kích tình nóng bỏng đêm đó, làm cho cô ôm đầu hối hận, than vãn thành tiếng.
Cô thật ngu ngốc, cô thật ngu ngốc, cho dù có ngủ thì sao lại ngủ say như vậy chứ, tại sao người lại ham ngủ như vậy chứ, cũng không nên mơ mơ màng màng mà ngủ với đàn ông hết một đêm chứ, đến ngày hôm sau mới ngu ngơ phát hiện ra, chuyện này đúng là chết q