
ghị Phàm đang đứng ở
bên ngoài nhà ăn, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Lâm Duyệt.
Lâm Duyệt ngây ra một lúc, hô nhỏ một tiếng: “Nghị ca ca…”
Trong lòng đột nhiên dâng lên một cỗ cảm động, ở nàng thời khắc nàng sắp
bị vị phu nhân rắn độc độ nốt rồng này nuốt gọn, hắn rốt cục cũng xuất hiện!
Hắn là thiên thần ở trên trời phái xuống cứu giúp nàng sao?
“Nghị, con đã về rồi.” Tam phu nhân vội vàng tiếp đón, dùng
thanh âm nhẹ nhàng phá vỡ bầu không khí xấu hổ này.
“Nếu tôi không trở lại, các người không phải là sẽ bức cô ấy
đến điên chứ?” Mạc Lặc Nghị Phàm nhìn liếc mắt một cái Lâm Duyệt, giọng mỉa mai
nói, Lâm Duyệt ở tình huống xấu hổ này, lại không biết nên nói gì, làm gì!
Cameron phu nhân quả thực sắp bị hàn vi vô lễ này của Mạc Lặc
Nghị Phàm làm cho tức chết rồi, nâng cao mắt kính trên mặt, lạnh lùng nói: “Mạc
Lặc Nghị Phàm, ta bảo cậu đi giải thích với mấy vị nhân sĩ cấp cao về hành vi
thất lễ hôm qua của cậu, cậu lại sớm chạy về đây? Chẳng lẽ cậu không nhận thấy
sai lầm tối hôm qua của cậu sao?”
Mạc Lặc Nghị Phàm nhìn Cameron phu nhân, bình tĩnh nói: “Phu
nhân, tôi sáng sớm liền đã nói với người, tôi sẽ không cưới nữ nhân
khác làm vợ. Nguyên bản ta tối hôm qua là muốn cho người một chút mặt mũi, tham
dự đầy đủ thủ tục của buổi tiệc hôm qua, nhưng là thực thật có lỗi, tôi thực sự
không thể chịu nổi cái gì gọi là hương nước hoa trên người của các vị tiểu thư
xinh đẹp kia ! Bởi vậy tôi mới lui trước, thật sự rất có lỗi!”
“Liền chỉ bởi vì một lý do này mà cậu chạy mất ?”
Cameron phu nhân chán nản nói.
“Tôi thực xin lỗi” Mạc Lặc Nghị Phàm không nghĩ cùng bà ta
tranh luận vấn đề này nữa, vẫn dùng dáng dấp nhún nhường để nói chuyện,
khiến cho bà ta hạ hỏa.
“Cậu căn bản là ý định muốn tôi tức chết, muốn đem Cameron
gia tộc làm cho diệt vong.” Cameron phu nhân từ trên ghế đứng lên, trừng mắt
mắng hắn. Tam phu nhân cuống quít cũng đứng dậy theo, giơ tay đỡ lấy thân mình
đang tức đến run rẩy của bà ta.
Mạc Lặc Nghị Phàm nhẹ nhàng mà thở dài, nói: “Phu nhân, tôi
biết người là vì suy nghĩ cho Cameron gia tộc. Nhưng là, xin hãy tin tưởng tôi,
tôi sẽ không để cho Cameron gia tộc có bất kỳ tổn hại nào, tôi sẽ bảo vệ
tốt mỗi một phần sản nghiệp của Cameron gia tộc. Phu nhân, chuyện người thừa kế
tài sản người cũng không nên quá cố chấp nữa, chỉ cần có thể quản lí tốt
toàn bộ gia tộc là được, mặc kệ đó là do cô gái đến từ nước nào sinh ra,
không phải sao? Tốt lắm, phu nhân, người từ từ ăn đi, tôi lên lầu trước.”
Nói xong, ôm lấy Thư Tình ở bên cạnh không dám lộn xộn, tay
kia thì ôm vai Lâm Duyệt chạy lên lầu. Đi được vài bước sau quay đầu lại,
nhìn hai vị phu nhân đang vô cùng tức giận nói: “Đúng rồi, phu nhân, tôi thuận
tiện chòa từ biệt với người luôn, , hôm nay tôi sẽ trở lại Trung Quốc,
Thụy Ca còn có rất nhiều chuyện đang chờ tôi xử lý.”
“Cậu lại muốn đi?” Cameron phu nhân nhìn bóng dáng hắn cả
kinh kêu lên, tức giận lại lần nữa từ đáy lòng bốc lên! Tổng bộ công ty ngay
tại Anh quốc, hắn lại luôn hướng Trung Quốc chạy đến, bà làm sao có thể không
tức giận?
“Đúng vậy, phu nhân.” Mạc Lặc Nghị Phàm gật đầu một cái, xoay
người tiếp tục chạy lên lầu.
Lâm Duyệt cực lực đuổi theo bước chân của Mạc Lặc Nghị Phàm,
đi theo hắn lên lầu, trong lòng bất an đến cực điểm. Thời điểm đi vào phòng
ngủ, nhìn chằm chằm hắn nàng dè dặt cẩn trọng hỏi: “Nghị ca ca, chúng ta thật
sự phải về Bạn Sơn biệt thự sao?”
Mạc Lặc Nghị Phàm dừng ở nàng, mỉm cười hỏi: “Thế nào,
em không nghĩ trở về?”
“Không… Không phải. Em chỉ là cảm thấy chúng ta làm như vậy
có điểm quá đáng, chẳng lẽ anh lại đem cái cục diện rối rắm này ném cho Cameron
phu nhân đi xử lý sao? Anh thực sự muốn khiêu chiến với bà ấy sao?” Lâm Duyệt
bất an hỏi.
Mạc Lặc Nghị Phàm đem tiểu Thư Tình đặt ở trên sô pha, ôm lấy
eo nhỏ của Lâm Duyệt, không nghĩ ngợi nói: “Duyệt Nhi, phu nhân bà
ta thích quản nhiều việcm yên tâm đi, bà ta biết phải làm thế nào.” Dù sao bà
ta cũng chỉ là một bà phu nhân sắp đi vào con đường gần đất xa trời mà Mạc Lặc
Nghị Phàm mới là chủ nhân của Cameron gia tộc, bởi vậy bà ta cũng không
dám cố chấp gì.
“Như vậy còn tam phu nhân thì sao? Chúng ta nhẫn tâm để mặc
mẹ ở noi ưnày một mình sao?” Thoạt nhìn Cameron phu nhân một chút cũng không
thích tam phu nhân, không chút coi trọng tam phu nhân, thậm chí có đôi khi bà
ta còn coi tam phu nhân như một nha hoàn mà sai bảo.
Mạc Lặc Nghị Phàm bất đắc dĩ thở dài, nói: “Chính mẹ có chết
cũng chỉ muốn ở chỗ này, anh cũng không có cách nào với mẹ để có thể bảo mẹ đi
cùng.” Hắn cùng tam phu tình cảm mẹ con không sâu nặng cho lắm, thậm chí có
chút khinh thường sự ngu muội của bà, gần 10 năm trở lại đây, tổng cộng cũng
mới gặp hai ba lần thôi.
“Vì sao?” Lâm Duyệt khó hiểu hỏi. Dựa vào khả năng của Mạc
Lặc Nghị Phàm, muốn cho bà một cuộc songs tốt là quá dễ dàng. Ở trong này tuy
rằng áo cơm không lo, nhưng nhìn ra được , bà một chút cũng không vui vẻ.
“Bởi vì mẹ vẫn đều cho rằng nơi này mới là nhà của mẹ.” Đây
là nguyên nhân mà Mạc Lặc Nghị Phàm không thể