Người Tình Bí Mật Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Người Tình Bí Mật Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3212203

Bình chọn: 8.00/10/1220 lượt.

ất kỳ mục đích nào!

Âu Dương Hoa có chút bất đắc dĩ, "Nếu như cứ nhất định nói tôi có mục đích nào đó, thì đó chính là mục đích muốn cho em hạnh phúc. Em coi như tôi quay lại để báo ân được không? Hãy để tôi giúp em, đạt được hạnh phúc em muốn" Thật ra mục đích ban đầu của anh là muốn làm cho Tô Y Thu yêu mình sau đó sẽ cưới cô làm vợ. Nhưng qua mấy tháng quan sát, anh biết cô rất yêu người đàn ông kia, cho nên anh đành phải từ bỏ, lựa chọn giúp cô đạt được hạnh phúc.

Tuy không thể khiến cô trở thành người phụ nữ của mình, nhưng chỉ hai người có một đêm bên nhau hôm đó, đã khiến anh cả đời không quên. Hơn nữa hiện giờ cô đang mang thai con của hai người, dù không thể ở bên cạnh nhưng anh vẫn cảm thấy thỏa mãn. Anh là bố của con cô, điều này tốt đẹp biết bao.

Tô Y Thu nhìn gương mặt nghiêm túc của Âu Dương Hoa, vẻ nghiêm túc đó không có bất kỳ dối trá nào, chỉ có sự chân thành và thâm tình.

"Tôi có thể tin tưởng anh không?" cô sợ, rất sợ

Anh mỉm cười, kiên định gật đầu, "Có thể, em hoàn toàn có thể tin tưởng vào tôi"

"Vậy anh muốn giúp tôi thế nào?" hơi hất cằm nhìn anh, dáng vẻ kiêu ngạo tôn quý, giống như nữ vương đang nhìn thân dân trung thành của mình.

"Chỉ cần em muốn tôi giúp thế nào, tôi sẽ giúp như thế"

Đưa mắt nhìn xung quanh nói; "Đây là nhà anh?"

"Đúng vậy"

"Vậy..." mắt cô thoáng qua một tia giảo hoạt, "Anh đã hiểu rõ tôi như vậy, chắc cũng biết chuyện tôi bị người bạn thân nhất phản bội, cô ta cũng đang sống ở lầu tám trong tòa nhà này. Anh hãy thường xuyên theo dõi mọi hoạt động của cô ta cho tôi"

được"

"Vậy anh phải tiếp xúc với cô ta, nếu có bản lĩnh hãy khiến cô ta yêu anh"

Âu Dương Hoa sửng sốt, "Cô muốn tôi đi lừa dối tình cảm của người khác?"

"Có vấn đề gì sao?"

"..." Âu Dương Hoa im lặng, anh có thể vì cô làm bất cứ chuyện gì, nhưng điều kiện tiên quyết là không làm trái với nguyên tắc làm người của mình. Nhưng bây giờ, cô lại muốn cô đi lừa dối tình cảm của người khác, đó là chuyện ghê tởm biết bao. Tô Y Thu thấy Âu Dương Hoa hơi do dự, tức giận xoay người muốn đi, "Chỉ một chuyện nhỏ đó cũng không làm được, vậy anh còn muốn giúp tôi làm gì! Coi như là tôi chưa nói gì đi!"

"Đợi đã" Âu Dương Hoa gọi cô lại, "Được, tôi đồng ý."

Khóe miệng Tô Y Thu cong lên mỉm cười đắc ý, xoay đầu nhìn về phía Âu Dương Hoa.

"Tôi đồng ý với em, nhưng có thể làm cô ấy yêu tôi hay không thì tôi không dám chắc, nhưng tôi nhất định sẽ cố gắng, ít nhất sẽ hạn chế thời gian cô ấy ở bên Ngự Giao, hoặc có thể tạo ra hiểu làm nào đó giữa hai người họ."

"Tốt lắm, nhưng không nên để người khác biết chúng ta quen biết nhau, có chuyện tôi sẽ liên lạc với anh"

Một tay đưa lên trước ngực, khom lưng cung kính nói, "Vâng, thưa nữ hoàng"

Trong mắt Tô Y Thu cuối cùng ánh lên tia vui vẻ.

Nhưng khi nhìn thấy Âu Dương Hoa nhìn mình mỉm cười nụ cười trên gương mặt cô lập tức biến mất, "Chuyện đứa bé tuyệt đối không được nói với bất kỳ người nào"

"Được"

"Tôi muốn anh phải thề, vĩnh viễn giấu kín bí mật này cho tới chế, nếu như anh nói ra ngoài, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh" trong ánh măt đột nhiên lóe tia độc ác không nên có ở một gương mặt hiền lành.

Âu Dương Hoa giơ ba ngón tay lên thề, "Tôi thề, cả đời này tuyệt đối không bao giờ nói ra chuyện đứa bé này, nếu như tôi nói ra cửa sẽ bị xe đâm chết, bị sấm sét đánh chết, cả nhà..."

"Được rồi, được rồi" Tô Y Thu không muốn nghe tiếp, không hiểu sao trong lòng nẩy sinh sự tin tưởng đối với Âu Dương Hoa.

Cứ như vậy, Tô Y Thu bắt đầu thực hiện kế hoạch...

***

Kể từ sau khi Tô Y Thu đến, trong lòng Doãn Băng Dao càng thêm khó chịu.

Cô không biết có nên đem chuyện này cho Ngự Giao nghe hay không. Tại sao anh không nhắc tới chuyện Tô Y Thu mang thai, chẳng lẽ anh thật sự không biết sao? Hoặc là thực ra anh biết...

Tô Y Thu nói hiện giờ mỗi ngày anh đều về nhà, liệu có thật không? Trong lòng cô rất lo lắng.

Kể từ sau hôm anh đưa Tiểu Diệc đi nhà trẻ, lại biến mất một thời gian, hiện giờ ngay cả điện thoại cũng không còn gọi tới. Mỗi lần cô chủ động gọi điện thoại, anh đều chỉ nói một hai câu qua loa sau đó nói rất bận rồi cúp máy.

Thứ bảy, sáng sớm Doãn Băng Dao đã nhận được điện thoại Đồng Bội gọi tới.

"Băng Dao, hôm nay Tiểu Diệc có được nghỉ không? Nếu không chúng ta dẫn thằng bé tới khu vui chơi đi" giọng nói Đồng Bội tràn đầy vui sướng, Doãn Băng Dao không kìm được cảm thán, tình yêu của mỗi người phụ nữ đều khác nhau.

"Ừ, hôm nay Tiểu Diệc được nghỉ, nhưng tớ định lát nữa dẫn Tiểu Diệc về nhà một lát"

Nhất thời Đồng Bội không hiểu được ý tứ của Doãn Băng Dao, "Về nhà?"

"Đúng vậy, đi về thăm bố tớ"

"Ồ" Đồng Bội chợt hiểu ra, "Đã mấy năm trôi qua, cậu cũng nên về thăm họ rồi. Nhưng... gương mặt cậu bây giờ, bố cậu có thể đón nhận được không?"

"Tớ sẽ giải thích với ông, đã rất lâu rồi chưa gặp ông, hơn nữa cũng phải có một lần trở về, dù sao bây giờ mọi người đều đã biết thân phận thật của mình cũng nên trở về nhà một chút" giọng nói của cô có chút mất mát.

"Vậy khi trở về cậu phải cẩn thận bà mẹ kế đó, nếu không bà ta sẽ gây khó dễ" t


Snack's 1967