
bỏ một ít cuộc gọi tới ‘quấy rầy’ ” Vốn cô nghĩ chỉ cần chị cô và anh rể trước không gặp nhau, ai ngờ kết quả bà chị vẫn bị anh rể trước khống chế được, vì vậy cô quyết định phải giữ điện thoại của chị gái mình.
“Tử Thiên, em yên tâm, chị sẽ không liên lạc với Duy Đình đâu.”
“Anh rể đã nói sẽ liên lạc với chị, cho nên vẫn là để em giữ điện thoại cho chị vẫn hơn.” Nếu Lục Duy Đình thật sự dám gọi tới, chờ xem, muốn tiếp tục bắt nạt chị cô, đừng hòng.
“Được, vậy để em giữ.” Uông Tử Nhân đưa điện thoại cho em gái.
Nói thật cô cần phải suy nghĩ cẩn thận, bởi vì mấy ngày nay phát sinh nhiều chuyện ngoài ý muốn khiến cô rất ngạc nhiên, lại cảm thấy chồng cô dường như không giống trước đây, vốn tưởng rằng anh không để ý đến cô, nhưng anh lại biết cô không thích ăn gì, thậm chí còn có hành động dịu dàng chu đáo.
Còn có ngày sáng qua anh đưa cô đi làm, hỏi cô có phải thật sự muốn ly hôn với anh hay không, lúc ấy ánh mắt của anh thoạt nhìn có chút ảm đạm, biểu cảm cũng có chút cô đơn, giống như không muốn cô rời đi, khiến cho cô thoáng nghĩ, có phải cô nhầm rồi không? Nếu không chồng cô tại sao lại không muốn cô rời đi chứ?
Lục Duy Đình về nhà, đưa tay đặt chìa khóa lên bàn, đi vào phòng bếp rót cốc nước đá, sau đó trở lại phòng khách.
Đến khi nào cuộc sống của anh mới có thể khôi phục như trước đây?
Nếu khi nãy không phải Uông Tử Thiên đột nhiên xuất hiện, giờ phút này anh và vợ hẳn đang có một thời khắc rất đẹp .
Anh biết Tử Nhân đột nhiên muốn ly hôn, phần nhiều cũng liên quan tới cô em gái, anh tin nếu không phải con bé xúi bậy chị mình đi tìm độc lập, anh tin vợ anh sẽ ngoan ngoãn ở nhà chờ anh như trước, nhưng mà, vấn đề hai người hình như không chỉ có vậy? Uông Tử Nhân theo Trương Nghĩa Vĩ đi Cao Hùng, thời tiết cực kì nóng bức, dù đã là chạng vạng vẫn khiến người ta choáng váng.
Chỗ họ tới là một công trình kiến trúc, ở đây có rất nhiều vật liệu, tuy bên ngoài giống nhau nhưng ông chủ hi vọng mỗi một loại sẽ có những chủ đề khác nhau.Trương Nghĩa Vĩ chụp ảnh lại, mấy ngày sau sẽ tiếp tục cùng ông chủ bàn bạc.
Cô nhìn anh cất máy ảnh đi.”Trương chủ nhiệm, anh không làm nữa?”
“Có, mai còn tiếp tục chụp”.Mệt mỏi cả ngày, mai lại tiến hành tiếp.”Nghe nói vùng gần đây có quán ăn Nhật rất ngon, muốn đi ăn không?Ăn đồ lạnh là thoải mái nhất.
“Được”.
Hai người đi vào quá ăn lạnh nổi tiếng, hương vị rất khác lạ.
Uổng Tử Nhân nhìn di động trên bàn của Trương Nghĩa Vĩ đến xuất thần.Duy Đình nói muốn liên lạc với cô, nhưng anh thực sự sẽ gọi sao?Trước kia anh rất ít khi gọi cho cô, ngẫu nhiên mới gọi về nhà nói cô cầm đồ đến công ty.
Nhưng cô hi vọng vẫn như trước, anh không rảnh để gọi cho cô, bởi vì điện thoại cô còn ở chỗ Tử Thiên, nếu hai người nói chuyện với nhau, chắc em gái lại khắc khẩu với anh.
“Ông chủ đúng là kì lạ, biết rõ tôi hâm mộ cô lại bắt tôi đi cùng cô, muốn biết tôi thành sói sao?”Thấy vẻ kinh ngạc của cô, Trương Nghĩa Vĩ bật cười.”Tôi hay nói giỡn!Nhưng mà cô rốt cục cũng hoàn hồn lại, vừa mới suy nghĩ gì thế?Nghĩ đến ngây người.Hôm nay tôi thấy cô không yên, sao vậy?”
“Chủ nhiệm, tôi xin lỗi”.Cô rất xin lỗi chuyện mình phân tâm.
“Tôi không có y trách cô, tôi nghĩ nến như cần giúp đỡ, cô có thể nói ra.Còn nữa, cô nhìn điện thoại của tôi chằm chằm như thế, cô muốn gọi điện sao?Tôi cho cô mượn”.
Uông Tử Nhân thấy thế không tốt.”Thực sự xin lỗi anh, không phải tôi muốn gọi điện thoại”.Cô không nên nghĩ đến chuyện Duy Đình mà ảnh hưởng công việc như thế.
“Cô không cần xin lỗi, nếu có gì cần giúp, cứ nói với tôi”.
“Cám ơn anh”.
“Cô biết không, ngày thứ 6 chồng cô tới tìm, chúng tôi cũng giật nảy mình, hóa ra chồng cô là tổng giám đốc Lục Duy ĐÌnh tập đoàn Sáng Tiên”.Cũng bởi vì anh ta đến tìm Tử Nhân, họ mới biết hóa ra chị em nhà họ Uông là thiên kim tiểu thư, Tử Nhân tao nhã thì rất giống, nhưng Uông Tử Thiên sao lại là thiên kim được, ăn mặc còn tuy tiện hơn cả họ.
Nghĩ lại, lúc trước Uông Tử Thiên đến công ty, làm việc thì loạn thất bát tao, ngay cả máy hút bụi cũng không biết dùng, làm cho cả phòng náo loạn, lúc ấy cô ấy nói cô ấy chưa làm qua, mọi người còn thấy lí do này buồn cười, hóa ra…đúng là chưa làm qua thật.
“Trước kia em gái tôi ly hôn với chồng, nó mang theo con gái ba tuổi về nhà mẹ để, tôi sau đó mới biết lí do hai đứa nó li hôn, là vì em rể quá mê chơi điện tử, ngày nghỉ đều ngồi trước máy vi tính, chuyện gì cũng không lo, em gái tôi không chịu nổi nên ly hôn”
Vì trò chơi trên mạng mà li hôn?Uông Tử Nhân không tin nổi.
“Cô không phải là thấy rất khoa trương chứ, chỉ là trò chơi trên mạng sao lại nghiêm trọng đến mức vợ chồng li hôn.Thực ra trò chơi đó chỉ là ngòi nổ, bọn nó sớm đã xuất hiện vấn đề, nhưng nó lại không giải quyết, cuối cùng mới thành như thế”.
Trương Nghĩa Vĩ cười khẽ: “Tôi nghĩ, cho dù cô và chồng ly hôn, nhưng ít ra phải giải quyết vấn đề đã, nói cho rõ mọi chuyện, có phải thực sự không thể ở chung nữa không?”Lục Duy ĐÌnh tìm tới cửa, bọn họ mới biết hóa ra Tử Nhân tự bỏ nhà ra ngoài, nhưng lại không giải quyết chuyện gì.
Uông Tử Nhân mới