
với anh, khiến cho người ta càng nhìn càng thích”.
“Cô cảm động không chịu nổi, nước mắt lưng tròng nhìn anh.”Ông xã, em muốn hỏi, anh có yêu em không?”
“Anh không biết”.
“Sao?”
Lục Duy Đình ôm vợ vào lòng.”mỗi lần anh về, thấy em ở nhà, anh rất an tâm, trong lòng cũng thả lòng, ôm em như thế anh rất thích, có thể thoải mái mà ngủ ngon”.
“Ông xã”.
“Thờ gian này em không ở đây, anh thực sự không chịu nổi, không cách nào ngủ được, anh muốn tìm em về, nhưng em vẫn cự tuyệt…Nói cho anh biết đi, anh phải làm thế nào em mới bằng lòng trở lại bên anh?”
Uông Tử Nhân vui mừng rơi nước mắt.”Em sẽ luôn ở bên cạnh anh”.
Duy Đình kinh ngạc nhìn vợ: “Em không đòi ly hôn nữa?”
“Vâng, không ly hôn nữa”.
“Không để cho anh tìm không thấy em nữa?”
Cô vừa cười vừa khóc: “Vâng, sẽ không để anh tìm không thấy em nữa”.
“Em bị em vợ mắng cũng xem như đáng giá rồi”/
“Ông xã, em xin lỗi”.
Đây có lẽ là lần đầu hai người nói chuyện với nhau nhiều như thế, cô rất vui, cũng rất cảm động, hai người không tránh khỏi ôm hôn, càng lúc càng nồng nhiệt, nụ hôn triền miên hơn.
Lục Duy Đình ôm chặt vợ, Uông Tử Nhân cũng chủ động gần sát bên anh, giữa hai người không còn chút khe hở, nóng bỏng, hôn sâu, khát vọng nguyên thủy sôi trào trong cơ thể.
Ôm vợ, hơi thở anh nói rực, nói: “Chúng ta về phòng đi”.
Hai người vừa vào phòng lại dán chặt nhau, hôn nồng nhiệt, nóng bỏng khát vọng đối phương.
“Cởi cho anh”.
Uông Tử Nhân giúp chồng cởi quần áo, không cẩn thận đụng phải cánh tay bị thương, nghe tiếng anh kêu đau, cô vội xin lỗi.
“Em xin lỗi, em thấy chúng ta vẫn nên để lần sau…”
“Ngay bây giờ, nhanh chút”.
Giọng nói tràn ngập dục vọng thúc giục cô, Uông Tử Nhân mặt đỏ bừng, cơ thể cũng nóng dần lên, vuốt ve cơ thể anh, cứng cáp, nóng bỏng.
Lục Duy Đình với tay mở ngăn kéo lấy bao cao su, không có, hình như lần trước đã dùng quá nhiều.
“Vẫn để lần sau đi anh”.Cô biết ông xã vẫn luôn cẩn thận như thế.
Anh giữ chặt cô xuống giường.”Đừng đi, chúng ta có thể không cần mũ một lần không em?Anh cam đoan anh sẽ bắn bên ngoài, được không?”
“Sao anh lại hỏi em?”Uông Tử Nhân đỏ mặt, kinh ngạc không hiểu sao chồng lại hỏi mình như thế.
“Em không phải không muốn sinh con sớm sao, cho nên anh vẫn rất cẩn thận”.
“Cái gì?”Cô ngây người.”Em nói thế hồi nào?”Cô vẫn nghĩ vì chồng không muốn sinh con, sao lại tại cô chứ?
“Ngày chúng ta kết hôn, anh nghe em nói thế”.
Ngày kết hôn?Uông Tử Nhân cố gắng nhớ lại ngày kết hôn năm năm trước, suy nghĩ.Cô sao có thể nói điều này…Có, cô nhớ ra, lúc ấy bạn cô chúc mau sớm sinh quí tử, cô vì thẹn thùng quá nên mới trả lời: “Mình không muốn sinh con quá sớm, đợi vài năm đã”.
Trời ạ!Cô thực sự có nói như thế, mà anh lại nghe được.
“Em đã nói, đợi vài năm rồi nói sau, không phải à?”
“Em khi đó là vì…”Vì thẹn thùng mà.
“Em muốn có con không?”Lục Duy Đình vướt ve khuôn mặt ngượng ngùng của vợ, rồi đến cơ thể.Bộ dạng thẹn thùng đỏ mặt của cô thực sự rất mê hoặc.”Mẹ anh không phải mua thuốc Đông y cho em uống sao”.
Uông Tử Nhân mặt nóng lên.”Anh có biết thuốc Đông y đó để làm gì không?”
“Biết”.Anh hôn xuống đôi môi đỏ mọng của cô.”Nếu em không muốn sinh, anh sẽ không miễn cưỡng, nhưng mà bây giờ, đừng từ chối anh được không?”
“Em muốn sinh”
“Cái gì?”
“Em vẫn rất muốn sinh con của chúng ta”.Cô đỏ mặt, lớn tiếng nói.
Lục Duy Đình cười khẽ, vợ mình đúng là đáng yêu mà.”Nói lớn tiếng như thế, xem ra em thực sự rất muốn sinh rồi, vậy làm theo lời anh nói đi”.
Sao lại biến thành sai lầm của cô rồi?Nhưng mà cẩn thận nghĩ lại, hình như là cô sai thật.
Nếu cô có thể nói với anh sớm hơn một chút…
Anh thẳng hướng dục vọng, khiến cho Uông Tử Nhân kêu thất thanh.Cô động thân dưới, nghênh đón anh tiến vào.
“Em cảm giác được không?”
Khuôn mặt nhỏ nhắn rực hồng, không thể trả lời nổi.
“Cảm giác ở đâu?”Dục vọng nóng bỏng càng xâm nhập sâu hơn.
Kết hợp chặt chẽ, xuyên sâu, khiến cho người cô chìm xuống, bật thành tiếng.
“Xem ra em thực sự rất nhạy cảm”.
Uông Tử Nhân không biết vì sao hôm nay anh lại nói nhiều như thế, trước kia anh chỉ làm là được rồi.”Anh đừng thế…”
“Thế nào?”
“Nhanh một chút”.
“Được, anh đã biết, về sau nhớ phải nói ra, biết không?”
Trước kia cô có chuyện gì đều nói với anh, nhưng không bao gồm chuyện này, bởi vì quá mất mặt.
Lục Duy Đình bắt đầu động trong cơ thể cô.Hôm nay, không chỉ cô có cảm giác đặc biệt, mà anh cũng thế, cô thẹn thùng như vậy, cực kì đáng yêu.
Còn có, không có bao cao sư, cũng khiến anh càng phấn khởi. Từ khi kết hôn với cô đến nay, anh chưa ăn vụng bên ngoài bao giờ, không phải không có thời gian, mà vì anh biết rõ, mình chỉ với cô mới có cảm giác.
Là yêu sao?Nếu thế anh đã yêu cô từ rất lâu rồi.
Yêu bao nhiêu?
Hôm nay anh không muốn để cô xuống giường, bởi vì anh muốn đòi hết.
Thân thể cứng rắn chuyển động rất nhanh, không chỉ thỏa mãn về thân thể, tinh thần anh cũng thế, vui sướng, con mèo nhỏ của anh đã trở về, hân hoan.
Lục Duy Đình tỉnh lại, thấy sắc trời sẩm tối, trên giường chỉ còn mình anh.
Tử Nhân đâu?
“Tử Nhân?’Anh hốt hoảng gọi, trong phòng