Người Vợ Bí Mật

Người Vợ Bí Mật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327712

Bình chọn: 9.00/10/771 lượt.

, nhưng nếu không làm vậy sẽ hỏng hết kế hoạch, em đồng ý thử, có lẽ cũng không quá khó như em nghĩ”. Có lẽ yêu anh cũng không khó khăn đến như vậy, nhìn anh, Mễ Giai thầm nói trong lòng.

Nghiêm Hạo nhìn cô hồi lâu, không nói gì, lát sau mới ôm cô vào lòng, động tác rất nhẹ nhàng, nhưng Mễ Giai có thể cảm giác được lực của cái ôm ấy không hề nhỏ.

Xác định Mễ Giai đã mang thai, Vu Phân Phương quả thực đối đãi với cô như quốc bảo, chỉ thiếu điều dâng cô lên. Không cho cầm vật nặng, tay không được giơ cao hơn đầu, không được để chân trần tiếp xúc với nền nhà, ngay cả đồ ăn thức uống đều chuẩn bị theo sách dinh dưỡng, không được ăn mì chính, cũng không được ăn nhiều muối, tóm lại là làm những gì tốt nhất cho thai nhi. Nhưng những vấn đề đó Mễ Giai không mấy quan tâm, điều khiến cô để ý nhất là Vu Phân Phương muốn cô nghỉ việc, an tâm ở nhà dưỡng thai.

“Mẹ, còn chưa được một tháng mà”. Thật ra trong bụng cô còn chả có gì, Mễ Giai chột dạ, nhưng nếu có thật, hiện tại bảo cô nghỉ việc ở nhà dưỡng thai thì cũng quá sớm.

“Thời kì đầu mang thai mới là nguy hiểm”. Vu Phân Phương đeo kính, lật xem cuốn sách về mang thai mới mua hồi sáng, “Trong sách nói, thời kì mang thai trước ba tháng đều nguy hiểm, thời kì này nếu không giữ gìn sức khỏe, làm việc mệt nhọc sẽ dễ dẫn đến sinh non, thế nên chúng ta phải rất cẩn trọng”.

Mễ Giai bất đắc dĩ nhìn về phía Nghiêm Hạo cầu cứu, hy vọng anh có thể mở miệng giúp cô, đi làm được hơn nửa năm, Mễ Giai sớm đã quen với cuộc sống hiện tại, bây giờ bảo cô ở nhà quanh quẩn ra vào như lúc trước, cô thật sự không làm được. Nếu mang thai thật thì quá tốt, đằng này lại không phải, ở lì trong nhà cô càng sợ sớm bị lộ.

Nghiêm Hạo đương nhiên biết Mễ Giai khó xử chuyện gì, tuy rằng lúc trước muốn cô mang thai cũng là hy vọng bởi vậy có thể để cô ở nhà, nhưng hiện tại vẻ mặt nhăn nhó bất đắc dĩ kia đang nhìn anh lại khiến anh không đành lòng. “Như này đi, khi nào mang thai được năm tháng Mễ Giai sẽ nghỉ việc, buổi sáng con đã hỏi bác sĩ rồi, bác sĩ cũng nói mấy tháng này chỉ cần chúng ta chú ý một chút, trên cơ bản là không có vấn đề gì, chúng ta bây giờ lo lắng thái quá sẽ khiến Mễ Giai cũng thấp thỏm, như vậy ngược lại rất không tốt, tất cả mọi việc cứ để từ từ”.

“Đúng đúng đúng, mẹ, mẹ thế này làm con cũng cảm thấy không yên”. Mễ Giai cũng thừa cơ hùa theo lời Nghiêm Hạo.

“Vậy hả?”. Vu Phân Phương không tin, có hơi hoài nghi, ngày trước bà mang thai mọi thứ đều do người trong nhà giúp đỡ, rồi sinh ra Nghiêm Hạo, lại nói tiếp là chính bà cũng không có mấy kinh nghiệm.

“Đúng vậy phu nhân, bà không cần phải lo lắng quá, nhớ ngày trước ở vào hoàn cảnh của chúng ta khi đó vẫn có thể sinh con bình an khỏe mạnh và nuôi lớn được, lúc mang thai tôi còn xuống giường làm việc đấy chứ, cũng không xảy ra vấn đề gì”. Dì quản gia nói.

“Đúng đúng đúng, mẹ quá lo xa rồi”. Lúc này Mễ Giai nói như sáo, chỉ cần đừng bắt cô cả ngày ở trong nhà là tốt rồi.

“Đúng là như vậy sao?”. Vu Phân Phương vẫn có chút lo lắng nhìn về phía bọn họ. Hồi lâu mới thỏa hiệp, “Hầy. . . Thôi được rồi, nhưng đã nói rồi đấy, khi nào được năm tháng phải nghỉ việc ở nhà”. “Anh dừng xe ở phía trước cho em xuống”. Mễ Giai cầm túi bên cạnh, chuẩn bị xuống xe. Vu Phân Phương vì đứa bé trong bụng Mễ Giai, thật sự đã hoàn toàn bỏ qua hết thành kiến với cô, hôm nay còn cố ý bảo Nghiêm Hạo đưa Mễ Giai đi làm, hết giờ làm phải tới đón, không rảnh cũng phải đi. Chuyện này đối với Mễ Giai có chút thụ sủng nhược kinh, nhưng cô không thể từ chối.

Nghiêm Hạo nhìn cô, “Vẫn còn không muốn đi cùng anh?”. Giọng điệu nghe không ra tâm trạng xấu.

“Lúc trước không phải anh không muốn công khai quan hệ của chúng ta sao?”. Mễ Giai cúi đầu, không nhìn anh, tự nghịch tay mình, trước kia không cảm thấy gì, nhưng hiện tại trong lòng đột nhiên có cảm giác mất mát, cô biết mình dần dần bắt đầu để ý đến anh, ngay cả lời nói từ ba năm trước bây giờ lại đem ra so đo, Mễ Giai có chút ảo não tựa đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

Nghiêm Hạo nhìn cô, miệng mỉm cười, quay đầu tiếp tục lái xe, cũng tính chuẩn bị dừng lại.

Xe chậm rãi dừng ở dưới tầng ‘Nội thất Tân Nhã’, Mễ Giai khách khí nói cảm ơn, vừa định xuống xe lại bị Nghiêm Hạo đưa tay kéo phắt vào ngực, một nụ hôn ập đến, mang theo chút ngang ngược và mạnh mẽ, không cho Mễ Giai cơ hội cự tuyệt, nồng nàn mê hoặc lòng cô.

Buông cô ra, hai người đều thở hổn hển, đưa tay xoa lên đôi môi đỏ mọng của cô, Nghiêm Hạo có phần hối hận vì sự thô lỗ của mình vừa rồi, hướng về phía trước, lại nhẹ nhàng ấn môi lên môi cô, buông ra, xác định cô đã điều chỉnh tốt hơi thở mới nói, “Em vào đi”.

Mễ Giai biết mặt mình hiện tại nhất định đỏ bừng, bởi vì cô cảm giác được trên mặt nóng như hỏa thiêu, tay sờ lên thấy ấm đến dọa người. Cô không nói gì, cũng không dám nhìn anh, mở cửa xe, vội vàng đi xuống, chạy trốn vào công ty.

Nhìn Mễ Giai, Nghiêm Hạo lắc đầu bật cười, cười cô thẹn thùng, đã là vợ chồng hơn ba năm, cô vẫn cứ xấu hổ như thế. Quay đầu, khởi động xe chuẩn bị rời đi, ngẩng đầu vừa vặn nhìn thấy người đứng đối diện


Old school Easter eggs.