Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Người Yêu Thích Giả Ngốc

Người Yêu Thích Giả Ngốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324181

Bình chọn: 9.00/10/418 lượt.

ma khủng bố. Chạy mau ~~

Phía sau lưng anh giống như có một ánh mắt, nhẹ giọng ngăn cô lại.

“Máy vi tính còn chưa sửa xong, em đi đâu?” Anh giơ cao ống kim, đánh

giá các vạch.

“Em…” Chân Nhân Nhân mềm nhũn, giọng nói suy yếu, tay đã đặt lên tay

cầm cửa. “Cám ơn… Em… Anh cứ sửa cho xong đi… Liên… Liên lạc sau!” Xoay

người lập tức dùng sức vặn tay cầm cửa. Ta đem hết sức xoay, ta đem hết

sức mở! Cửa lại vẫn lặng im không động tĩnh. A oa ~~ cô dùng chân đá vào cánh cửa, cửa vẫn không di chuyển. Nhân Nhân sắp hét lên, anh ta khóa

trái sao? Mẹ ơi! Hốc mắt Nhân Nhân đỏ lên, gấp đến độ sắp khóc. Tôi còn

không muốn chết mà ~~ nghĩ đến ngày mai trên mạng có đầu đề, Con gái tập đoàn Song Tinh chết thảm trong tay biến thái, trời ạ… Nhân Nhân bắt đầu không để ý đến hình tượng dùng sức xoay tay cầm cửa.

“Đó là khóa mật mã, dùng sức mở như em cũng vô dụng” Giọng nói anh

tràn đầy ý cười, tiếng nói thấp trầm biếng nhác kia rất giống ác ma.

Giống như tiếng của ác ma đói bụng. Anh quan sát ống tiêm, trên mặt hiện lên nụ cười ranh mãnh. “Trong ấn tượng của tôi em không phải là người

rất dũng cảm sao?!” Nhớ lại lần đó trên đường cô độc thân khiêu chiến

với gã đàn ông hung hãn bạo lực. Lúc này, anh lại biến một người phụ nữ

dũng cảm như thế làm cho sợ đến trái tim đại loạn, anh cảm thấy thật thú vị. Cảnh Chi Giới chậm rãi bơm formalin vào bể cá. “Một mũi tiêm lại sẽ hù dọa em chạy mất sao, hử?”

Anh ta làm gì? Nhân Nhân nhìn formalin kia được bơm vào bể cá. “Anh…

Anh… Anh đang giết cá!?” Nhân Nhân kinh hô, Cảnh Chi Giới này thật biến

thái! Trước tiên giết cá sau đó giết cô sao? Ha ha ha, cô thích kích

thích mạo hiểm, nhưng cũng không cần phải bị kích thích đến loại tình

trạng này thôi? Trời ạ ~~

“Không” Anh nghiêng người, cánh tay vững chắc cường tráng, trầm ổn

bình tĩnh bơm toàn bộ formalin bên trong ống tiêm vào bể cá. Anh rũ mắt

đưa mắt nhìn cá thần tiên. “Tôi đang cứu bọn chúng” Ánh mắt anh nhìn cá

rất ôn nhu. “Có một con cá bị bệnh, formalin nguy hiểm nhất, nhưng rất

hữu hiệu để sát khuẩn” Tiếng nói anh khàn khàn, ôn nhu mà giải thích.

“200ppmm, chỉ cần tính toán chuẩn xác, bọn chúng có thể thoát ra khỏi cõi chết. Nồng độ PH của nước chất không được thấp hơn 5. 5, khác biệt 1 – 2 CC sẽ thất bại, cho nên phải dùng ống tiêm để đo cho chuẩn” Anh

trầm tĩnh chậm rãi giải thích.

Tinh! Tinh! Nhân Nhân ngây ngẩn trước cửa, đột nhiên cảm giác được

mình giống như đứa ngốc. Anh đang cứu cá? Oa oa ~~ cô nghĩ đến đâu chứ.

Cô thả lỏng, thở một hơi dài, trên trán hiện giờ đầy mồ hôi, giống như

được rửa nước ấm áp.

“Ờ… Ha ha…” Cô lúng túng mà đỏ mặt nóng tai, “Em biết mà, em biết anh đang cứu cá mà ~~” Hai tay cô ôm ngực phản ứng nhanh chóng, lập tức giả bộ quan sát cánh cửa. “Đây là cửa cách âm à?” Cô sờ sờ cánh cửa cứng

rắn. “Em vẫn nghĩ, nó rất quý

ㄏㄡ

‘…” Chết cũng không thừa nhận mình mới vừa nghĩ đến cái gì.

Cảnh Chi Giới nhếch khóe môi, tháo bộ lọc khí, vằn nước lưu động, ánh sáng lấp lánh trên vảy cá mỹ lệ. Anh xoay người, hai tay chống ra phía

sau, ánh mắt như con báo khóa trên khuôn mặt nhỏ nhắn long lanh của cô.

Cô mỹ lệ mê người, làm anh cảm thấy có chút cô đơn lạnh lẽo, đêm nay

không muốn ở một mình. Ánh mắt của anh không rời khỏi cô, ánh mắt của

anh khiến cho Nhân Nhân cảm giác mình thật giống như mình đang bị cởi

hết quần áo ra.

Khóe mắt anh vẫn mang theo nụ cười lười biếng. “Bây giờ… Em còn muốn đi sao?” Giọng nói hùng hậu thấp trầm.

Ngay dưới ánh đèn anh giống như ma quỷ mê người, caravat màu bạc, mặc một bộ âu phục PRADA màu đen tuấn mỹ như ma quỷ. Giọng nói biếng nhác

của anh, làm tê dại lòng cô. Mới vừa rồi anh bơm một mũi vào bể cá kia,

phảng phất cũng giống như đánh vào trong lòng Nhân Nhân, cô cảm giác

mình bị ánh mắt thâm thúy của anh, gương mặt nóng lên, thân thể nóng

rang. Ô ô… Cô thích loại cảm giác tim đập dồn dập này, mặc dù con ngươi

màu đen tựa như nước xoáy kia hại cô chìm ngập trong nguy hiểm…

Tầm mắt của anh giống như có ma lực, đính hai chân Nhân Nhân trên sàn.

Nguy hiểm, sa ngã, chán chường, phóng đãng… Đủ loại tâm tình phức tạp, dồn sức trốn tránh đáy ánh mắt tuấn mị của anh.

Biết rõ không nên, Nhân Nhân lại hoảng hốt tựa như ngửi thấy mùi thơm hoa anh túc, nào có biết nguy hiểm đang dụ dỗ cô rơi vào trong đó….

__________

Chú thích:

Nghĩa vô phản cố[1'>: Làm việc nghĩa không cho phép chùn bước.

Phòng khách lớn sạch sẽ như thế gần như là lạnh lẽo, đồ dùng màu đen, đèn treo màu bạc, gạch lạnh như băng màu trắng bạc, Nhân Nhân núp ở

trên ghế sa lon dài màu đen, cảm giác lạnh, nơi này giống như một vùng

thế giới quên lãng.

Cô chỉ nghe thấy tiếng hít thở của mình, còn có tiếng gõ bàn phím lách cách.

Đầu kia, trước bàn dài màu bạc, Cảnh Chi Giới đeo kính gọng vàng, đang chuyên chú cứu vớt tài liệu bị khóa của cô.

Kim ngắn đồng hồ chỉ đến số mười một.

Ánh trăng như nước chiếu ra ban công, cuối cùng anh cũng đứng dậy, cầm lấy máy vi tính, sải bước tới đây.

“Được rồi” Đặt máy vi tính lên trên mặt bàn lạnh giá.

Nhân Nhân mỉm cười. “Thật tốt quá, cám