Người Yêu Thích Giả Ngốc

Người Yêu Thích Giả Ngốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323932

Bình chọn: 8.5.00/10/393 lượt.

Úy tiểu thư… Ăn… Ăn cơm…” Lâm

Đổng bị một đôi mắt đẹp mê người của cô nhìn tới mặt đỏ tới mang tai.

Đàn ông vì cô mà có bộ dáng chân tay luống cuống Nhân Nhân sớm thành

thói quen, cô mỉm cười. Đây đúng là vinh hạnh của tôi” Cô mang cái thang kiên cố cho Lâm Đổng xuống. “Tôi vô cùng vui sướng, aizz, thật không

đúng dịp, nhưng đúng là ~~ tôi hôm nay phải làm thêm giờ” Dịu dàng lễ

phép mà từ chối.

Lâm Đổng đưa danh thiếp của mình. “Thời gian nào cũng được, thỉnh thoảng gọi điện thoại nhé”

Nhân Nhân lộ ra chiêu bài nụ cười tiêu chuẩn, vẻ mặt thành khẩn.

Cô làm như trân quý cẩn thận nhận lấy. “Được” Được cái đầu to của ông ấy! Già còn không xấu hổ, đều có vợ xinh đẹp như thế! Nhân Nhân tiếp

tục bước đi, nhưng lập tức lại có người đuổi theo hẹn cô.

“Úy tiểu thư…”

“Sao?” Nhân Nhân dừng bước, đứng tại chỗ, quay đầu nhìn lại mỉm cười

làm mê hoặc chúng sinh, lại một lần nữa tống đi lời mời một vị ông chủ

khác. Aizz, thật phiền!

Trải qua mấy lần trắc trở thật vất vả mới thuận lợi xuống lầu, tiến

bước đến đại sảnh. Lúc này trên tay Nhân Nhân đã có chín cái danh thiếp, không có một ai thoát khỏi mị lực của cô. Chờ một chút — chín cái?

Nhân Nhân nhíu chặt mi tâm, không thể nào, còn lọt một gã! Là gã nhà

thiết kế phầm mềm sao? Không, thể, nào! Khuôn mặt mỹ lệ của Nhân Nhân

hiện lên một tia hoang mang.

Cô không phải là thật sự thích cùng những gã đàn ông kia ước hẹn ăn

cơm, nhưng mà, đây là lần đầu tiên, cô trang điểm lộng lẫy tham dự cuộc

họp lại có người không động tâm với cô! Điều này sao có thể? Anh ta đối

vơi mị lực của cô thì làm như không thấy, không có chút hành động nào?

Nhân Nhân hoang mang, đi về phía cửa lớn, vừa hồi tưởng lấy bộ dáng

của Cảnh Chi Giới, anh ta mặc bộ âu phục của Yohji Yamamoto màu đen,

dung mạo anh tuấn văn nhã, tuấn mỹ quả thực giống như nam người mẫu trên trong tạp chí. A, khóe môi mỹ lệ của Nhân Nhân lộ ra vẻ cười nhạt. Hừ

hừ, khẳng định là đồng tính luyến ái, đồng tính luyến ái phần lớn đều

rất đẹp trai, cũng rất thích trang hoàng cho bản thân. Đang lúc Nhân

Nhân nghĩ như thế –

“Úy tiểu thư” Gã đàn ông thứ mười lúc Nhân Nhân đẩy cửa thì gọi cô.

Thoáng chốc trong lòng Nhân Nhân như nở hoa, hãy nói đi, ai có thể

ngăn cản mị lực của cô? Ha ha ha ha ha ha, tới đi, tới đi! Tới đi!

Nhân Nhân ưu nhã quay người lại cười một tiếng, thủy mâu linh động, phóng điện siêu cường.

“Sao?” Cô giả bộ hoang mang. Ánh mắt còn cố ý lộ vẻ mờ ảo. Ta phóng điện điện chết mi!

Cảnh Chi Giới bình tĩnh nhìn lại cô, con ngươi đen thâm thúy ma mị

gợi cảm, điện lực của anh ta tựa hồ ngang nhau với lực lượng của Nhân

Nhân. Thần sắc anh ta trấn định, phong thái tuấn mị, ưu nhã mà đưa ra

lời mời.

“Úy tiểu thư, xin hỏi tối nay…” Còn chưa nói hết Nhân Nhân đã sáng tỏ tự động nói tiếp.

“Cảnh tiên sinh, thật vui khi được anh hẹn tôi ăn cơm. Aizz, thật là

không khéo. Tôi hôm nay phải làm thêm giờ…” Quả nhiên là muốn mời cô ăn

cơm! Ha ha ha ha, trong lòng Nhân Nhân vang lên tiếng kèn thắng lợi.

Cảnh Chi Giới nghe xong nhếch mi, khóe miệng hiện lên một nụ cười

giễu cợt. Anh hứng thú mà tập trung liếc nhìn cô một cái, cười nhẹ ho

khan, quay đầu lắc đầu với người đàn ông bên tường, tiếp theo quay đầu

lại đánh giá cô. Ánh mắt anh hứng thú dạt dào, môi mỏng khẽ nhếch lên,

biếng nhác mở miệng: “Ưm… Tôi nghĩ cô hiểu lầm” Anh nhìn nét mặt của cô

giống như đang nhìn chuyện buồn cười nhất.

Thoáng chốc, Úy Nhân Nhân lạnh cả sống lưng, da đầu tê dại. Cô sẽ không phải là…

“Úy tiểu thư” Anh mỉm cười nói. “Tôi là giúp vị tiên sinh kia hỏi,

anh ta xin tôi làm người giới thiệu. Cô có muốn đi tới trước mặt anh ta

từ chối hay không?” Anh cười đến rất đáng giận, tiếng nói hùng hậu hàm

chứa ý cười, nhìn cô tr

ong nháy mắt mặt đỏ như lửa, bộ dáng đáng yêu kia làm nụ cười của anh càng đậm hơn.

Sấm sét giữa trời quang! Nhân Nhân hoàn mỹ nhất thế giới trong nháy mắt bị hủy diệt.

Cô cố giữ vững sự bình tĩnh giả bộ mình mới vừa rồi cái gì cũng không nói, đáng tiếc vết đỏ ửng trên má tiết lộ cảm xúc chân chính của cô.

“Đó…” Cô “Đó” vô cùng vân đạm phong tình, song ánh mắt đen láy sắc bén

của anh phảng phất có thể xem thấu cô. “Tôi bây giờ sẽ đi tới nói rõ

ràng với anh ta” Cô lập tức cất bước rời đi, xấu hổ đến tim đập như nổi

trống, vang lên như muốn đi tìm cái chết.

Mà khi Nhân Nhân khéo léo từ chối, gã đàn ông kia hại cô xấu hổ, cô

xoay người, ở đại sảnh đã không thấy bóng dáng Cảnh Chi Giới. Cô nói

không rõ tâm tình bây giờ, chỉ cảm thấy trong lòng có một chút buồn bực.

~~***~~

Dòng người làm việc chăm chỉ đến tan ca, sóng người rộn ràng, hoàng hôn nhuộm khắp phố dài tươi đẹp.

Trong đám người, nhịp bước của Nhân Nhân nhanh chóng gọn gàng, gót

giầy vang dội quyết đoán gõ lên con đường gạch đỏ, cô kéo sợi tóc trên

mặt, thuận tiện đánh giá một chút trang phục và trang sức trên người —

áo sơ mi tơ tằm màu hồng phấn, váy ngắn Chanel model màu cam, một thân

trang phục model hoàn mỹ trang nhã gợi cảm, cộng thêm kỹ xảo trang điểm

không gì sánh kịp của cô, còn có đường viền ngũ quan rất sâu sắc


XtGem Forum catalog