Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324555

Bình chọn: 10.00/10/455 lượt.

có thể ở thời điểm chính mình tức giận rời đi sau đó lại chẳng quan tâm, ngược lại còn cùng một người phụ nữ khác liều chết triền miên! Đầu óc đàn ông thật sự được quy định bởi nửa thân dưới sao?

Tuy rằng biết hai người lúc trước nhất định cũng làm qua, bằng không cũng sẽ không có đứa nhỏ, nhưng là khi chân chính nhìn thấy lại là hai cảm giác hoàn toàn khác, thị giác bị kích thích mãnh liệt làm cho tâm cô đau đến chết lặng. Cố Dịch Huân, anh là tên hỗn đản, kẻ lừa đảo!

“Trói tôi tới nơi này vì muốn tôi xem cái này sao?” Thanh âm Lộ Diêu mơ hồ vô lực.

“Cảm giác như thế nào?” Thanh âm của người đàn ông trầm lặng giống như không khí, có chút không được vui sướng vì chưa đạt tới mục đích.

“Như anh mong muốn. Bây giờ tôi có thể đi sao?”

“Tôi đưa cô đi.” Người đàn ông bịt kín hai mắt Lộ Diêu, mang theo cô chậm rãi đi về phía trước.

“Chi…” Tiếng phanh xe đột ngột ở đầu đường vào lúc rạng sáng vắng vẻ lại càng chói tai hơn, một chiếc xe tải màu trắng dừng ở ven đường, có người rơi từ trên xe xuống dưới, trong nháy mắt bánh xe liền xoay làm chiếc xe rời đi như lúc đến đều là nhanh chóng biến mất trong bóng đêm mênh mang.

Lộ Diêu ngã ngồi bên lề đường, đầu gối và da thịt mềm mại trên cái mông nhỏ đều bị cọ xát với mặt đường cứng rắn gây thương tổn, trên miệng vết thương còn dính đất cát, vết máu theo da thịt trắng nõn mềm nhẵn chảy xuống, nhìn chật vật đến ghê người. Cố kiềm nén đau đớn do vết thương mang lại, Lộ Diêu kéo miếng vải đen bịt kín trên mắt xuống, cúi đầu nhìn chiếc CD mà khi xuống xe người đàn ông che mặt nhét vào trong tay cô, nước mắt lúc này mới như từng hạt châu tuôn rơi không cách nào kiểm soát, một hạt lại một hạt rơi trên mặt đường nhựa, choáng váng nhìn ánh sáng phát ra từ chiếc CD trong tay. Lưu lại làm kỷ niệm? Kỷ niệm cái gì chứ?

Lộ Diêu liền ngơ ngác ôm quyền ngồi trên hè đường không biết suy nghĩ việc gì, thẳng đến khi mặt trời bắt đầu lên cao, dòng xe cộ trên đường đông dần lên, mới đứng lên hoạt động tứ chi cứng ngắc, hướng về nơi có kiến trúc cao ngất trong mây mà đi đến. Lộ Diêu đã muốn phẫn nộ từ lưng thẳng lên đến đỉnh đầu, dọc theo đường đi trong đầu càng không ngừng hiện lên hình ảnh của hai người thân mật ôm nhau và nói chuyện ở ban công trong yến hội, trên hành lang bóng dáng anh lạnh lùng đưa tay hướng một người phụ nữ khác, ánh đèn mờ nhạt trong phòng, hình ảnh hai thân thể trần trụi chặt chẽ giao triền. Cô không biết khi gặp Cố Dịch Huân sẽ phải làm gì, nhưng là cô tuyệt không tha thứ cho anh!

“Cố Dịch Huân ở đây sao?”

“Lộ tiểu thư, ” thư ký thực tập nơm nớp lo sợ đứng lên, nhìn vẻ mặt tức giận muốn hỏi tội của Lộ Diêu mà cẩn thận chào, thời điểm cô đến đây làm đã được Tề tổng dạy qua, làm thư ký cho tổng tài, ngoài làm tốt công việc đúng chức trách, một việc khác càng phải nhớ cho kỹ chính là: Cho dù có đắc tội tổng tài cũng không được đắc tội với Lộ tiểu thư! “Tổng tài ngài ấy…”

“Ở hay không ở?” Trong giọng nói tràn ngập hàn ý bức người, cực kỳ giống người đàn ông kia.

“Ở… Ở!” Tiểu thư ký thực tập lập tức run lên, vị Lộ tiểu thư này thoạt nhìn tuổi cũng không lớn hơn cô, nhưng là rất có phong thái của nữ vương a, khí thế thật lớn!

“Oành!” Cánh cửa văn phòng được làm bằng gỗ lim khắc hoa hung hăng đập vào vách tường, sau đó lại bắn trở về vị trí cũ. Cố Dịch Huân bị thanh âm lớn đó phá tan sự trầm tư, thu hồi ánh mắt đang nhìn ra phía xa, mặt cùng mày kiếm nhăn lại quay đầu lại nhìn.

Lộ Diêu một cước đá văng cánh cửa lớn, đợi đến khi vào cửa, lại “Oành” một tiếng nhấc chân mang cánh cửa đóng lại, cô tính tìm Cố Dịch Huân tính sổ, nhưng còn chưa tính đến hiện trường trực tiếp, làm cho toàn mọi người trong công ty đều phải nhìn đến.

“Diêu Diêu?” Chân dài vừa động vài bước, người đã đi đến bên người Lộ Diêu. Ngửi được mùi huân y thảo quen thuộc, cảm nhận được hơi thở quen thuộc, Cố Dịch Huân xác định lần này không phải ảo giác, đứng ở trước mặt anh chính là Lộ Diêu.

“Nhìn thấy em rất kinh ngạc sao? Hoặc là anh không nghĩ nhìn thấy em?” Giọng nói nồng đậm mùi thuốc súng, tràn ngập khiêu khích.

“Vẫn còn bực bội? Tối hôm qua là anh không tốt, không cần náo loạn.” Ánh mắt cô gái nhỏ hồng hồng, mí mắt hơi thũng xuống hiển nhiên là đã khóc, Cố Dịch Huân rút hai tay cắm ở trong túi quần ra đem Lộ Diêu ôm vào trong ngực cẩn thận an ủi.

Lộ Diêu hơi hơi nghiêng người, bởi vì vết thương trên đùi truyền đến một cảm nhận sâu sắc, thân thể không thể khống chế được lung lay nhoáng lên một cái, “Anh không có gì muốn nói với em sao?”

Động tác rất nhỏ nhưng vẫn bị Cố Dịch Huân thu vào đáy mắt, ánh mắt lợi hại nhìn quét một vòng, khi nhìn đến vết thương giữa đống áo váy hỗn độn trên đùi Lộ Diêu, đồng tử lập tức co rút lại một hồi, một tay kéo nhanh Lộ Diêu vào trong lòng rồi ôm lên đặt ngồi trên đầu gối mình.

“Tối hôm qua đi nơi nào, vì sao còn mặc quần áo tối hôm qua? Vì sao lại bị thương?” Ngữ khí ôn nhu hỏi.

“A… Không cần anh quản! Anh buông! Buông! Hỗn đản, anh buông!” Giờ phút này sự ôn nhu của Cố Dịch Huân ở trong mắt Lộ Diêu không khác gì sự áy náy ngụy trang sau khi l


Teya Salat